Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém rụng Mannoroth

Tiểu thuyết gốc · 2005 chữ

Lúc này, chỉ thấy Nguyễn Linh từ ngực ác ma moi ra Ma châu, sau đó không chút khách khí cất vào trong không gian tùy thân: "Thứ này về tôi, Mannoroth về cậu, thế nào?"

Đinh Minh gật đầu, đưa tay ra: "Lên đây đi."

Nguyễn Linh nghe lời, tung người lên ngựa.

Đinh Minh giục ngựa phóng tới Mannoroth.

Tại thời điểm này, Mannoroth đang bị vây công, nhưng nó cũng không lo lắng, nó thấy nhân loại mặc dù có tiếp viện, nhưng đám Tà giáo đồ kia hẳn là có thể cầm cự chốc lát. Chỉ cần lại chống đỡ một chốc, chờ Hư không chi môn mở rộng, đám nhân loại này liền là thịt trên thớt.

Vì vậy tập trung tinh thần, ý đồ đem mấy tên nhân loại trước mặt quét sạch.

Đáng tiếc, Karma cũng không cho nó được như ý.

Rảnh tay, cô ta đem tinh thần lại tập trung, ý đồ không chế Mannoroth.

Thật khó chịu! Mannoroth giận dữ, sau đó … cuồng hóa…

Chỉ thấy toàn thân nó bốc lên lửa xanh, đem đám người bức lui.

Thân thể nó cũng trở nên càng thêm cao lớn!

Mannoroth cúi đầu xuống, nhìn xem đám giun dế trước mặt, cười gằn…

Đám người nhìn nhìn, đều cảm thấy khó đánh.

Đầu trọc Kratos vung vẩy vũ khí, hỏi Chiến Krypton: "Đánh thế nào a?"

Chiến Krypton nghĩ nghĩ, nói: "Chúng ta, hẳn là lấy né tránh làm chủ."

Giữa lúc mọi người đang khó xử, một bóng hình từ đằng sau vọt lên, một kiếm cắm vào vị trí trái tim của Mannoroth!

Nhưng Mannoroth quá lớn, kiếm là đâm xuyên, nhưng xuyên không trúng trái tim!

Chỉ thấy có ánh lửa xanh lóe lên, đem người kia đánh bay ra ngoài.

Nhìn lại, lại là Nguyễn Linh!

Chiến Krypton vui mừng nói: "A, xem ra cậu ta đã đến!"

Chiến Krypton là biết Nguyễn Linh. Lúc trước trong bộ đàm Đinh Minh cũng đã miêu tả nàng. Chiến Krypton phát hiện điều gì đó, có vẻ như cậu nhóc này… đã động tình?

Quả nhiên xa xa liền thấy có ánh lửa nhấp nháy, kéo dài tới chân trời.

Chỉ thấy kỵ sĩ kéo đao, đao ma sát mặt đất mang ra rợn người tiếng vang.

Sau đó chỉ thấy người kia giục ngựa nhảy lên, huy đao bổ về phía đầu của Mannoroth.

Mannoroth quơ Spear đón đỡ.

Đoang một tiếng, Đinh Minh quả thật là cảm thấy một luồng cự lực truyền đến, đem mình cùng Xích Thố đánh bay.

Một người một ngựa bay ra, Đinh Minh điều khiển Xích Thố bốn vó chạm đất, cũng không lật xe.

Sắc mặt Đinh Minh ngưng trọng, muốn bắt lại thứ này, không dễ dàng a…

Lúc này, bên tai chỉ nghe một thanh âm vang lên: "Tôi là Karma, hiện tại tôi có thể làm Mannoroth ngừng hoạt động 2 giây. Sau đó, nhờ mọi người rồi."

Đinh Minh giật mình… Karma… siêu anh hùng sao?

Đinh Minh gật gù, sau đó hô: "Ai có chiêu thức khống chế, hỗ trợ một chút."

"Có đây!" Đầu trọc Kratos vung vẩy vũ khí trong tay.

"Cũng có!" Nguyễn Linh bỏ đi kiếm cùng lá chắn, vung vẩy quyền trượng.

Đinh Minh gật gù, sau đó nói: "Mọi người tiếp tục ngăn chặn nó, cho tôi một chút thời gian."

Chỉ thấy đám người tiếp tục vây quanh Mannoroth, bật hết hỏa lực, còn Đinh Minh, thì khép hờ hai mắt.

Một phút, hai phút, có ánh lửa từ trên đao xuất hiện, sau đó lan tràn ra, bao trùm cả người, cả ngựa Xích Thố.

Xích Thố bất an, bốn vó gõ đánh mặt đất.

Mannoroth cũng cảm thấy nguy hiểm, vội vàng xông về Đinh Minh, ý đồ ngăn cản cậu súc thế.

Nhưng … bị đám người ngăn cản.

Đầu trọc Kratos vung vũ khí, khóa lại một chân của Mannoroth, sau đó có ba người dùng sức kéo, đem Mannoroth kéo về phía mình.

Mannoroth thấy vậy, vung Spear, có ánh lửa xanh lóe lên, đem ba người bốc hơi. Chiến Krypton, cùng hai người nữa cùng nhau ôm lấy một chân của Mannoroth, ý đồ đem nó vây khốn.

Dưới chân Mannoroth bùng lên lửa xanh, đem đám người hỏa thiêu.

Chiến Krypton thấy việc không được, vội vã buông tay, trốn sang một bên chân khác.

Mannoroth cũng không nhìn thấy cậu ta.

Nguyễn Linh vung vẩy pháp trượng, có ánh sáng nhạt lóe lên, đem Mannoroth đứng yên.

Nhưng chỉ kéo dài 1 giây liền vỡ nát.

Nguyễn Linh ngồi bệt xuống đất, nàng cảm thấy thần lực bị rút sạch.

Mannoroth mặc kệ Nguyễn Linh, phóng tới Đinh Minh.

Lúc này, Đinh Minh mở mắt: "Bắt đầu!"

Sau đó vung đao vỗ mông ngựa, phóng tới Mannoroth.

Một người một Boss sắp đụng chạm, Đinh Minh thúc ngựa Xích Thố nhảy lên, quơ đao chém chéo.

Mannoroth đang định đón đỡ, chợt cảm thấy toàn thân như bị thôi miên, đứng nguyên tại chỗ.

Nơi xa, có máu từ mũi của Karma chảy xuống, cô hò hét: "Nhanh! Nhanh!"

Thời điểm này, chỉ thấy ánh đao sắc bén, xoẹt một cái liền đem Mannoroth chém thành hai nửa!

Đao thế từ vai, qua ngực, lại xuống eo!

Đao của Đinh Minh cũng không dài như vậy, cũng không đủ để chém người khổng lồ này.

Nhưng lại có đao khí từ mũi đao kéo dài ra, ngưng mà không tán, sắc bén vô cùng, đem Mannoroth trảm dưới ngựa!

Cộc… cộc… cộc…

Chiến trường yên tĩnh đáng sợ, chỉ có âm thanh của vó ngựa vang lên.

Một đao chém rụng Mannoroth… xem như là truyền kỳ…

Mannoroth vừa chết, hộ thuẫn liền biến mất.

Lập tức, tiếng pháo vang lên liên tiếp.

Ngôi làng không đến một giây liền bị tạc hủy!

Tế đàn bị hủy, hư không chi môn cũng đóng.

Lúc này Đinh Minh đang nhìn hạt châu màu đen, lâm vào trầm tư…

To bằng chậu rửa mặt hạt châu, tỏa ra ánh sáng đen ngòm.

Vấn đề là… nó bị chia làm hai nửa…

Ta có phải dùng sức quá mạnh?

Đinh Minh tự hỏi.

Với lại, thứ này ăn như thế nào?

Dùng miệng cắn? Vẫn là?

Đinh Minh trầm tư.

Đinh Minh thử dùng miệng cắn một chút… không lay động chút nào!

Lúc này Karma đi tới, cười nói: "Đừng làm việc không công, thứ này chỉ có dùng công thức Lẩu Bát Phương mới có thể nấu lên."

"Lẩu Bát Phương? Cô biết?" Đinh Minh hỏi: "Có thể chia sẻ sao?"

Karma gật đầu, lại lắc đầu: "Lẩu Bát Phương không phải ai cũng biết. Tôi cũng không có tư liệu về nó. Nghe nói, nó được ông trời ban cho, chính là dùng để luyện hóa Ma châu."

"Vậy làm như thế nào mới có thể đạt được công thức?" Đinh Minh tò mò hỏi.

Karma nói: "Có vẻ như trong những phần thưởng mà ông trời ban cũng có thứ này, nhưng tôi không đề nghị cậu chọn, bởi vì quân đội cũng có công thức này. Nếu chiến công của cậu đủ lớn, có thể chọn nó."

"Ông trời ban?" Đinh Minh ngạc nhiên.

Karma gật gù: "Đúng vậy, đối với những người có đóng góp lớn trong chiến tranh, ông trời sẽ ban cho phần thưởng."

Đinh Minh gật đầu, quả nhiên, có âm thanh vang lên bên tai: "Chúc mừng người chơi, ngươi đã hoàn thành chiến dịch: Tảng sáng hắc ám. Xét thấy cống hiến của ngươi đối với chiến dịch, mời từ 4 hạng sau đây, lựa chọn phần thưởng."

"1. Công thức của Lẩu Bát Phương: Nghe nói thứ này có thể luyện hóa Ma Châu, ngươi nghe qua sao?"

"2. Sách của Ma pháp sư: Muốn chuyển chức ma pháp sư sao? Ngươi cần thứ này."

"3. Đường của Võ giả: Muốn trở thành một võ giả mạnh mẽ sao? Không sợ trời không sợ đất, đó là võ giả!"

"4. Chiến trường dũng tướng: Ngươi đã chắc chắn ngươi thật sự hiểu Chiến tướng là gì chưa? Bản sách này sẽ nói cho ngươi, cái gì mới là Chiến tướng."

Người chơi? Xem ra ông trời cũng không định ẩn giấu, thật sự coi đây là trò chơi.

Có lẽ, làm vậy có thể khiến cho người Địa Cầu giảm bớt áp lực.

Nếu là trước kia, nghe nói đây là một thế giới hiện thực, mọi người còn cảm thấy sợ hãi. Nhưng trò chơi thì khác.

Dù sao trò chơi mà, vui đùa một chút là tốt rồi.

Cũng không cần phải chết, sợ cái gì.

Lại còn đạt được năng lực. Mọi người không điên cuồng mới là lạ.

Đinh Minh nghe một chút.

Lẩu Bát Phương bỏ qua, thứ này có thể lấy từ quân đội.

Sách của ma pháp sư? Ta học ma pháp chẳng qua để bổ trợ một chút mà thôi.

Đường của Võ giả? Không sợ trời không sợ đất, nghe vào không tệ, nhưng nào có trong vạn quân lấy đầu kẻ địch tới sảng khoái?

Cho nên… cũng không có nhiều lựa chọn.

Ta chọn 4: Chiến trường dũng tướng.

Đinh Minh lẩm bẩm.

Lập tức, trước mặt của Đinh Minh hiện lên một quyển sách. Đinh Minh đưa tay đỡ lấy, không kịp chờ đợi bắt đầu đọc:

"Dũng tướng: Là chiến xa, là cỗ máy trên chiến trường.

Nhưng dũng tướng không phải máy móc mà có tình cảm, có lãng mạn.

Xưa có tướng lĩnh bóp nát cam, nâng thương, độc thân xông trận giết địch.

Lại có tướng lĩnh mang theo anh em quê quán, trợ nhà vua thống nhất đất nước.

Lại xa xưa nữa, có người vừa là tướng, vừa là đế, xuất thân gánh vải, nhưng vì nước vì dân.

Có người phụ nữ cưỡi voi, làm tướng thì đánh đâu thắng đó, làm vương thì chiều chuộng dân chúng.

Cho nên tướng cần hiểu được tình cảm, đem tình cảm rót vào vũ khí, đem ý chí thấm nhuần thiên địa.

Lấy thân này ngăn cơn sóng dữ, lấy đao này trảm địch an dân.

Người ta nói: Hiệp chi đại giả, vì nước vì dân.

Nhưng kẻ làm tướng, lại sao không phải vì nước vì dân?

…"

Đinh Minh đọc mê mẩn.

Chợt vô ý thức vung đao.

Mặt đất, đột nhiên sụp xuống, hình thành vực sâu.

Nhưng đao này, không vận khí, không có đao khí.

Karma ngạc nhiên, cô từ đao này cảm nhận được một loại tình cảm.

Tình?

Đao sẽ có tình sao?

Nó không phải công cụ để giết chóc sao?

Karma trầm tư.

Lúc này, có người truyền thừa võ giả đi tới, ngạc nhiên hô: "Đao ý?"

Bên cạnh, có người hỏi: "Đao ý? Thứ gì?"

Người võ giả kia nói: "Ý, đó là thứ chỉ có trong truyền thuyết. Có câu dụng ý bất dụng lực, chính là chỉ một đao vừa rồi."

"Lợi hại thật đấy." Người hỏi kia ngạc nhiên kêu lên.

Hai người xì xào bàn tán, đem Đinh Minh từ trạng thái nửa tỉnh nửa mê thức tỉnh.

Đinh Minh nhìn hai người kia, cất đi quyển sách, lắc đầu.

Đao ý? Đó là đồ chơi của võ giả. Thứ này gọi… Đao tình.

Tình chi Đao, cảm hóa vạn vật, thầm nhuần thiên địa vậy.

Cũng bởi vì đọc quyển sách này, Đinh Minh phát hiện… mình thật sự thích một người.

Nơi xa, Nguyễn Linh đi tới, cười hỏi: "Thế nào, cậu được cái gì?"

"Một quyển sách." Đinh Minh mỉm cười nói.

Nguyễn Linh phát hiện nụ cười của cậu có gì đó rất… mềm mại, rất… ôn nhu.

Ôn nhu hương là mộ anh hùng?

Không tồn tại, gọi là Chiến tướng, lại không phải gọi là anh hùng.

Bạn đang đọc Toàn Dân Ra Trận, Cứu Vớt Marvel DC sáng tác bởi yy15248533
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15248533
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.