Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1799 chữ

[Phần đầu truyện nam chủ nữ chủ tới từ hai thời đại khác nhau nên văn phong tạm thời sẽ khác biệt]

Mặt trăng đã lên tới chính giữa bầu trời, dưới ánh trăng nhàn nhạt ngoài sơn động, cả thế giới giống như phủ lên một tầng sương trắng lạnh như băng.

Thiều Y ngồi xếp bằng trong túi ngủ, tuy là toàn thân ấm áp nhưng lại không cách nào ngủ được. May mắn là mặc dù nàng đang ngây người, nhưng thân thể trải qua hai mười năm huấn luyện đã quen với trạng thái lúc nào cũng duy trì vận công, vậy nên nội lực vẫn đang từ từ hồi phục, đến lúc bình minh hẳn sẽ khôi phục a!

Thiều Y đang suy nghĩ về tình cảnh của mình, còn có tương lai nên đi nơi nào. Lúc nãy đối thoại với nam nhân gọi Lôi Tu kia cũng đủ để nàng biết mình lúc này đang ở một nơi gọi là tinh cầu Vatican thuộc tinh hệ Thương Vân. Nàng không biết tinh cầu Vatican này là điện phương nào, nghĩ muốn hỏi lại, nhưng không biết hỏi từ đâu, loại từ ngữ "tinh cầu", "tinh hệ" này nàng trước đây chưa bao giờ nghe tới.

Nghe được tiếng hít thở cách đó không xa, tuy là cực kì nhỏ, nhưng nàng là người tập võ, có thể cảm giác được khí tức trong vòng mười trượng xung quanh, xem nhịp thở của hắn, xem ra cũng chưa ngủ.

Trước đó hắn có dùng cái gọi là máy trị liệu để điều trị ngoại thương, bất quá nội thương của hắn vẫn chưa khỏi hắn, vậy mà hiện tại còn không chịu nghỉ ngơi, thân thể chịu nổi sao? Nàng lại lần nữa đánh giá thể chất của con người ở thế giới này, quả nhiên là cùng nàng bất đồng.

Lôi Tu quả thật không ngủ, mặc dù có máy trị liệu ngoại thương, nhưng nội thương cũng không hề nhẹ, nếu có khoang chữa bệnh thì tốt, hắn chỉ cần nằm trong đó vài giờ, nội thương hoàn toàn có thể khôi phục. Đáng tiếc là trong Quang Giáp không gian của hắn không có thứ kia. Cả người vô cùng nặng nề, có điều thấy cô ngồi trong túi ngủ ở bên kia, hắn lại có chút không ngủ được.

Một lúc sau, Lôi Tu ngồi dậy, theo ánh trăng hắt vào từ cửa động phát hiện Thiều Y đang nhìn sang bên này.

Thị lực của Alpha vô cùng tốt, hắn có thể nhìn rõ ràng vẻ mặt của cô lúc này, thoạt nhìn có chút ngốc, chắc là đang ngẩn người, có điều nghe thấy tiếng động liền theo bản năng nhìn qua. Động tác của hắn vô cùng nhẹ, giống như một con mèo, nếu như là người thường thì rất khó để ý tới, có điều cô lại không như vậy, năm giác quan nhạy bén không thua kém một Alpha.

"Thiều tiểu thư!" Lôi Tu cân nhắc cách dùng từ "Không biết cô có tính toán gì về sau không?"

Thiều Y chớp mắt, chậm rãi phục hồi tinh thần, nghiêm túc hỏi: "Ngươi có từng nghe tới võ lâm Trung Nguyên, Lục Liễu sơn trang Thiều gia?"

"...Không biết." Lôi Tu ngạc nhiên nói

Thiều Y trên mặt là thất vọng không nói thành lời, lại hỏi: "Vậy người có biết Đại Minh không?"

Lôi Tu chần chừ một chút: "Thiều tiểu thư nhắc tới Đại Minh, có phải là tên của một triều đại phong kiến phương đông trên địa cầu cổ thuộc Thái Dương hệ? Là triều Minh của Trung Hoa cổ?"

Hoàn toàn không hiểu hắn đang diễn đạt cái gì? Có điều vẫn nhận biết được một chút, chỉ là phần còn lại nghe ra không mấy tốt đẹp lắm.

"Thiều tiểu thư, tôi từng xem qua sách về văn hóa của một số tinh hệ trong vũ trụ ở thư viện trường quân đội hoàng gia, địa cầu thuộc Thái Dương hệ, năm ngàn năm trước phần lớn người địa cầu đã rời đi, bắt đầu thăm dò Tinh Không vũ trụ. Mà trước đó, hơn 1400 năm trước, sử sách ghi chép qua, nước Trung Hoa quả thật từng có một triều đại gọi là triều Minh.

Tiếp theo, Lôi Tu liền nói cho cô biết những nghiên cứu của hắn và giáo sư về lịch sử Thái Dương hệ ở trường quân đội. Khi đó bởi vì anh cả của hắn Tạp Nghĩ đối với lịch sử địa cầu cổ cảm thấy rất hứng thú, hắn liền bị bắt đi hỗ trợ tìm kiếm tài liệu, không nghĩ tới bây giờ lại có tác dụng, quả thật khiến Lôi Tu không khỏi biết ơn ông anh chưa bao giờ làm việc đàng hoàng này.

Thiều Y yên lặng nghe hắn nói, kế tiếp triều Minh là triều Thanh, sau đó là bước vào thời kì xã hội hiện đại, sau đó vào năm 3045 sau công nguyên, các nhà du hành thành công khám phá không gian, cuối cùng phát hiện tinh hệ vũ trụ bên ngoài Thái Dương hệ, trải qua các cuộc thăm dò, người địa cầu dần dần dung nhập vào từng tinh hệ trong vũ trụ, vật đổi sao dời, mãi đến khi tài nguyên trên địa cầu cạn kiệt, khiến nó trở thành một tinh cầu hoang, trên đó hoàn toàn không còn con người nào tồn tại.

Lôi Tu cũng không phải sử gia, hắn chỉ nói đến thời đại và tiến trình lịch sử của Trung Hoa, tuy là không đầy đủ lắm nhưng Thiều Y vẫn hiểu được.

Thì ra, thời điểm hiện tại cách triều Minh đã hơn sáu nghìn năm rồi sao?

Nàng vậy mà vượt qua thời gian tới một thế giới rất lâu sau này? Như thế nào lí giải a!?

Thiều Y không biết đến khái niệm gọi là "xuyên không", nhưng Lôi Tu thì chưa chắc. Từ một thời điểm trong quá khứ đi tới tương lai thì được gọi là "xuyên không". Loại chuyện xuyên không này đã sớm được đề cập đến trong tiểu thuyết, phim ảnh từ rất lâu trước đây, cũng bị YY (tưởng tượng) qua. Hiện tại trên mạng của Tinh Không cũng có loại trò chơi lấy ý tưởng từ "xuyên không" để phát triển, vậy nên đây quả thật không phải là một chủ đề xa lạ.

Hắn không biết trong thực tế có chuyện này thật hay không, bởi lẽ "thời gian" vĩnh viễn là một ẩn số, các nhà khoa học muốn nghiên cứu quỹ tích thời gian, nghiên cứu bước nhảy không gian, nghiên cứu hố đen vũ trụ đều phải trải qua một quá trình vô cùng lâu dài mới tìm ra chân tướng. Lôi Tu trước đây vẫn cho rằng các nhà khoa học quá mù quáng rồi, đến khi xuất hiện người có thể xem là "chuyển kiếp" trước mặt, hắn không khỏi cảm thấy có chút vi diệu.

Tuy là Thiều Y vẫn chưa nói rõ, nhưng câu trả lời cộng thêm sự mù tịt về thế giới hiện tại của cô khiến hắn càng thêm chắc chắn về điều này.

Hắn trong nháy mắt đột nhiên nghĩ tới, lẽ nào người địa cầu thể chất đều kỳ lạ như vậy sao? Nhìn qua rõ ràng là một Beta, trong máy lại mang thông tin di truyền của một Omega, quả thật là làm người ta kinh ngạc. Hắn biết rất nhiều Omega vì muốn sống cuộc sống như người bình thường đôi lúc cũng sẽ tiêm vào người một loại thuốc làm ức chế thông tin Omega, khiến bọn họ thoạt nhìn như một Beta bình thường. Nhưng khi hết hiệu quả, nếu không tiếp tục tiêm thuốc rất nhanh sẽ bại lộ thân phận của mình. Mà cô gái đến từ địa cầu cổ này dường như không lo lắng về chuyện này, chỉ cần không chảy máu thì sẽ không ai phát hiện được.

Loại chuyện kỳ lạ như vậy, nếu để cho nhóm khoa học của viện khoa học hoàng gia biết được...

Ngay lập tức, Lôi Tu liền cau chặt mày, ra một quyết định quan trọng.

Thấy cô trầm mặc, Lôi Tu không biết xuất phát từ tâm tình gì, lại nói: "Nếu như Thiều tiểu thư muốn biết về lịch sử của địa cầu cổ đại, có thể đến trường quân sự hoàng gia của đế quốc, ở đó có thư viện lớn nhất ở đế quốc, chắc sẽ giúp cô tìm hiểu về lịch sử địa cầu cổ.

Thiều Y đối với tên gọi "địa cầu", "tinh cầu" vẫn như cũ có chút xa lạ, có điều nàng vẫn hiểu Minh triều là ở trên cái gọi là "địa cầu". Vốn là tâm tình có chút chán nản khi nghe hắn nói, trong nháy mắt lại phấn chấn hơn không ít.

Tuy là đến được tương lai thật sự rất hưng phấn, nhưng là không gây trở ngại đối với quyết tâm muốn trở về của nàng. Mặc dù Thiều Y hiện tại không có chút manh mối nào, nhưng nàng vẫn kiên định với ý nghĩ tìm về quê nhà, nơi đó còn có người nhà của nàng, phụ mẫu, huynh đệ, tỉ muội, sinh ra ở thời đại kia tự nhiên liền hi vọng có thể trở về, đây cũng là một loại khát vọng cố hữu, lá rụng về cội của người Trung Nguyên.

Đã có mục tiêu thì sẽ biết con đường tiếp theo phải đi như thế nào!

"Cảm tạ!" Thiều Y thận trọng nói, nam nhân này biết rõ nàng lai lịch không rõ, lại vẫn kiên nhẫn nói cho nàng biết mọi chuyện, quả thật lưu lại cho nàng ấn tượng tốt. n, quả là một người biết có ân tất báo, không uổng công mình lúc trước cứu hắn.

Mặc dù biết nói nhiều sai nhiều, nhưng Thiều Y đối với thế giới này quá xa lạ, thậm chí ngay cả ngôn ngữ cũng không thông, hơn nữa đối với những chuyện về nơi mình rời xa đã lâu cũng có chút e ngại, chỉ có thể dựa vào nam nhân trước mặt này, cho nên cũng tự giác bộc lộ bản thân. Nàng không biết sau khi để lộ chính mình sẽ có chuyện gì, có điều nàng rất tự tin bằng võ công của bản thân, chỉ cần tình huống không quá bất lợi, nàng vẫn có thể toàn thân thoát ra.

Lôi Tu nhàn nhạt đáp "Không cần khách khí"

[P/s: Tác phẩm đầu tay mong mọi người góp ý!]

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.