Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa Cầu

Tiểu thuyết gốc · 1016 chữ

Ở một bãi cỏ xanh, xung quanh cây cối tươi tốt, không khí trong lành. Trên bãi cỏ có một thiếu niên 17 18 khoảng chừng đang nằm ngủ, tay gác trên trán, thân xuyên một bộ quần jeam áo thun phong cách thời trang, kết hợp với môi trường xung quanh rất hài hòa hình ảnh.

Bỗng nhiên thiếu niên bừng tỉnh, mồ hôi từng giọt từ trên trán lăng xuống hai gò má, la lớn.

- Niệm Phong, ngươi tên nghịch đồ.

Tiếng nói vang lên, lấy thiếu niên trung tâm bán kính kéo dài ra ngoài 100m, hắc khí tỏa rộng, sát khí xung thiên.


Tử Vân Tiên Vực

Mây đen che lấp cả bầu trời, điện quang chớp lóe, thiên địa dị tượng rung động trời đất, ngàn vạn lôi điện chi chít thuận thế ngưng tụ, chớp động sấm rềnh dị thế kinh khủng, bao phủ cả Tử Vân Tiên Vực, người người rung động như tận thế giáng xuống, kéo dài liên miên không dứt thiên kiếp lôi quang.

- Có người đang độ kiếp ... Uy thế như này chắc là đang độ thần kiếp trong truyền thuyết, chỉ có Âm Dương Tiên Tôn mới đạt đến loại trình độ này.

Đỉnh Côn Ngô

- Cuối cùng ta cũng đợi được ngày này, chỉ cần chờ chút nữa thôi Âm Dương Tiên Tôn ta có thể từ tiên tôn đột phá thần tôn, phá tan phong ấn tiến vào thần vực. Không biết chừ trong thần vực có thể giải trừ nghi hoặc của ta hay không.

Phập

- Niệm phong, ngươi đang làm cái gì ?

- Làm cái gì ? Ngươi nhìn còn không hiểu sao sư tôn, tất nhiên là ta đang giết ngươi rồi.

Người gọi là Niệm Phong tay cầm thanh kiếm cắm sâu trong lòng ngực của đối phương khuôn mặt dữ tợn nói.

- Ta chỉ tiếc không có sớm hơn giết ngươi, tu vi ngươi quá cao thâm ta không địch lại nổi nhưng ngươi cũng không làm cho ta thất vọng, không hổ là Tử Vân Tiên Vực đệ nhất tiên tôn có huy vọng đột phá thần tôn, người duy nhất trong vạn tỉ năm nay.

- Có trách chỉ trách ngươi quá ích kỉ, ta đã theo ngươi mấy ngàn năm nay nhận ngươi làm thầy, uốn trên luồn dưới nghe theo ngươi, vậy mà ngươi xem ta như người ngoài không truyền Giám Thiên Đồ Quyết lại cho ta. Biết làm sao giờ, ngươi không truyền ta chỉ đành giết ngươi để tự tiềm tồi mà học.

Nghe Niệm Phong nói vậy, thanh niên trước mặt cũng trầm mặt xuống.

- Ta tu luyện Giám Thiên Đồ không người biết rõ, sao ngươi lại biết được, nói như vậy năm xưa ở hoang địa ngươi cũng là giả trang đồ thành để được ta thu nhận đi.

- Giờ ngươi mới biết thì quá muộn rồi.

- Haha, uổng cho ta xem nhẹ đi ngươi, năm xưa ta không nên vì cái gọi là thiên địa nhân quả mà bỏ qua suy diễn ngươi tương lai, để ngày nay nuôi ong tay áo.

Hai người nói chuyện lúc lôi quang vẫn không ngừng từ trên trời giáng xuống, không thể nghi ngờ lực sát thương mười phần.

- Cũng đủ lâu rồi ngươi cũng nên đi đi thôi.

- Niệm Phong ngươi hãy đợi đấy nếu có kiếp sau ta nhất định sẽ để ngươi vạn kiếp bất phụccc........


Rút đi lửa giận trong người thiếu niên tỉ mỉ quan xác xunh quanh, công viên xanh mát lại vắng vẻ kgoong một bóng người để nói chuyện.

- Ta không phải độ kiếp thất bại hồn phi yên dệt rồi sao, sao ta lại ở đây.

Lăng Tiêu nhìn đi nhìn lại bản thân và xung quang thêm vài lượt mới ngạc nhiên thốt lên.

- Ta quay về năm 18 tuổi ở địa cầu rồi sao. Đúng là ông trời không tuyệt đường người để ta lại trùng sinh.

- Niệm Phong ngươi hãy ở đó đợi ta, dù có giết lên tiên vực ta cũng muốn làm tròn lời nói của mình. Đừng để ta quá thất vọng, kể cả người phía sau ngươi.

Lăng Tiêu vừa nhắc tói Niệm Phong hai chữ ngữ khí lại thập phần sát ý, trong con ngươi tóe lên ánh lửa phừng phừng, gằn từ chữ nói ra. Bình tĩnh lại tâm cảnh, Lăng tiêu suy nghỉ chớt lát rồi nói ra.

- Đây không phải sân vườn nhà ngoại sau, nói như vậy là ta đang ở Yến Kinh rồi.

Nhớ lại trong khoảng thời gian này là kì nghỉ Tết nên cả nhà Lăng Tiêu mới cùng nhau đi Yến Kinh mừng năm mới với ông bà ngoại. Nên mới có một hình ảnh trước mắt này.

- Vậy năm nay phải thi chuyển cấp lên đại học rồi, chuyện đó cũng còn vài năm nữa phát sinh, không thể ngồi không chờ chết được, phải phòng trước.

- A không nghỉ tới, khu vườn của ông ngoại lại tập hợp nhiều linh khí như vậy, kiếp trước mình lại ngơ ngác xem đây là nơi để ngủ, sắn tiện trước tiên tìm cách để trúc cơ đã rồi nói tiếp, linh khí ở trái đất đúng là quá loãng.

Nói rồi Lăng Tiêu xếp bằng ngồi xuống bắt đầu thử vận dụng Giám Thiên Đồ, bỗng nhiên từ trong linh hồn của Lăng Tiêu bỗng nhiên kim quang phát sáng, Lăng Tiêu cũng ngạc nhiên.

- Đây không phải cuổn thiên thư đi chung vói Giám Thiên Đồ Quyết đây sau?

Hai món hàng này là Lăng Tiêu tìm được trong một di tích thượng cổ trong vũ trụ, lúc đó trong lúc tìm kiếm nguy hiểm trùng trùng, máu của Lăng Tiêu bất ngờ vãy lên nên hai thứ này cùng lúc theo nhau dung hợp vào linh hồn của Lăng Tiêu, nhưng khi đó nó không có chữ nào cho nên Lăng Tiêu chỉ tu luyện Giám Thiên Đồ, lâu quá rồi Lăng Tiêu còn quên mất sự tồn tại của nó.

Bạn đang đọc Tiên Tôn Trở Về Đô Thị Tu Tiên sáng tác bởi Lenny
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lenny
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.