Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 974 chữ

Editor: SCvitao

Từ Hoài cũng không sợ nóng, một tay bưng chén, ngồi xổm xuống liền bắt đầu há to mồm ăn mì sợi.

Từ Tiểu Khê không định ăn ngay, đầu tiên là lột hai nhánh tỏi, thả vào trong chén thằng bé một nhánh.

“Ăn mì không ăn tỏi, mùi hương thiếu một nửa.”

Từ Hoài ăn thịt dê với mì cán tay, sợi mì dẻo dai, mang theo mùi hương của thịt dê, canh cũng rất ngọt, kết hợp với hành thái, một chén mì của hắn nhanh chóng liền thấy đế, đứng lên liền đi múc chén thứ hai.

Từ Tiểu Khê mới ăn được nửa chén, mở điều hòa ra, trong phòng cũng không quá nóng.

Từ Hoài ăn ba chén, trán đều là mồ hôi, bất quá ăn rất sạch sẽ.

Từ Tiểu Khê nhìn nồi không, may mắn lúc cán bột cô làm nhiều, đúng là ‘tiểu tử choai choai ăn ch·ết lão tử’.

“Cháu ăn xong thì đi rửa bát đi.” Từ Tiểu Khê chỉ chỉ phòng bếp, sau đó liền đến phòng ngủ của mình sửa sang lại hành lý, cô cũng chưa kịp dọn đồ của mình, ngày mai còn có chuyển phát nhanh đến, là quần áo mùa đông của cô.

Từ Hoài ở trong phòng bếp thành thật rửa bát, hắn cảm thấy cơm nấu ở nhà ăn ngon thật.

Từ Tiểu Khê tắm rửa dùng khăn lông, đồ dùng tẩy rửa trong phòng vệ sinh cũng đều được sắp xếp, bày biện chỉnh tề, nghĩ tới chuyện hai đứa nhỏ này hình như cũng không có nhiều quần áo, mỗi ngày đều mặc đồng phục, về sau còn phải mua quần áo, nơi nơi đều cần tiền, ngồi ở mép giường than một tiếng, phải nhanh chóng kiếm tiền.

Từ Hoài thu thập phòng bếp sạch sẽ, liền đi vào phòng ngủ của mình.

Từ Tiểu Khê đang trải giường chiếu cho hắn, trên nệm lại trải một cái chiếu, lại trải một cáo thảm mỏng, lấy ra một cái vỏ chăn buổi tối có thể đắp bụng.

“Cháu đi tắm đi, cái khăn lông màu lam là của cháu, quần áo thì mặc tạm cái này trước.” Cô tìm một cái áo ngắn tay oversize của mình ra.

Từ Hoài nhìn không muốn mặc, thật kỳ cục.

Từ Tiểu Khê cứng rắn nhét vào trong tay hắn.

“Nhanh lên, ngày mai còn phải dậy sớm, tới tiểu học Lục Nhất xem Từ Trì.”

Nguyên chủ tìm một giáo viên trong trường học hỗ trợ chăm sóc Từ Trì, phụ trách quần áo tắm rửa, cơm nước, còn có nghỉ ngơi ngày thường cho thằng bé.

Từ Hoài nắm quần áo trong tay, sau đó đi tắm rửa.

Từ Tiểu Khê ở trong phòng nghĩ bản thân có thể trước bày quán hoặc là làm thuê cho tiệm cơm trước, làm công tích cóp tiền, sau đó lại tự mở tiệm cơm của mình, như vậy có thể hoàn toàn chống đỡ sinh hoạt.

Từ Tiểu Khê tắm rửa xong đã là 11 giờ, nằm trên giường mới cảm thấy kiên định, một giấc này cô ngủ rất sâu, ngày hôm sau 8 giờ đồng hồ báo thức vang lên, cô từ phòng ngủ ra liền nhìn thấy trên băng ghế phòng khách đặt cơm sáng, một ly sữa đậu nành, hai cái bánh bao, cùng với Từ Hoài ngồi ở một bên.

“Cháu đi mua đồ ăn sáng?”

Từ Hoài vâng một tiếng.

Từ Tiểu Khê rửa mặt xong, thay quần áo, lại ăn cơm sáng, mới mang theo Từ Hoài ra cửa, hai người vừa mới ra cửa liền gặp bà Triệu từ dưới lầu đi lên.

“Tiểu Khê đi ra ngoài à?”

Từ Tiểu Khê cười dạ một tiếng, “Bà ăn sáng chưa?”

Bà Triệu còn cầm quạt hương bồ trong tay, bà vừa mới đi dạo bên ngoài về, trời bắt đầu nóng mới trở về, “Ăn rồi, đêm qua là nhà cháu nấu thịt dê đi, thật thơm, ở nhà bà cũng ngửi thấy.”

“Đúng ạ, tối hôm qua náu mì thịt dê, Từ Hoài ăn ba chén lận, trưa ngày mai cháu chuẩn bị nặn sủi cảo, bà đừng nấu cơm, cháu nấu xong sẽ bưng qua.”

Trong trí nhớ nguyên chủ, Từ Trì thích nhất là ăn sủi cảo, hôm nay thứ sáu, ngày mai thứ bảy, ở nhà nặn sủi cảo cho thằng bé ăn.

Bà Triệu cười rất vui vẻ, “Được, bà không khách khí với cháu, cháu bận thì cứ đi đi, người trẻ tuổi đều bận.”

Từ Tiểu Khê lúc này mới mang theo Từ Hoài đi ra ngoài.

Hai người lái xe điện ra chợ trả cho chú Lưu, mua hai cây kem cho cháu trai chú Lưu coi như cảm ơn.

Đã hơn 9 giờ, hôm nay dự báo thời tiết nhiệt độ cao nhất lên đến 36 độ, đặc biệt nóng.

Trường tiểu học Lục Nhất cách nhà rất gần, đi qua đèn xanh đèn đỏ đối diện là tới, chung quanh đều là nhà hàng nhỏ, còn có một ít quầy bán quà vặt, bán que cay giấy dán.

Từ Tiểu Khê tới cửa trường mới gọi điện thoại cho giáo viên phụ trách sinh hoạt của Từ Trì.

Giáo viên họ Lý, là năm nay Từ Tiểu Khê mới đổi cho Từ Trì, bởi vì Từ Hoài gọi điện thoại nói với nguyên chủ, người trướ đó nấu cơm không thể ăn.

Cô Lý từ trong trường học ra tới, cô cũng có con rồi, hiện tại trong tay phụ trách năm học sinh khác.

“Xin chào dì Từ Trì.”

Từ Tiểu Khê cùng bắt tay, sau đó đi theo vào trong trường học, cô Lý mang theo bọn họ đi tới ký túc xá.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.