Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 916 chữ

Editor: SCvitao

Ông Uông cùng bà Triệu nhìn xe đi xa, đều thở dài một hơi.

Năm đó bà thông gia này lăn lộn không ít, ngày thường cũng khinh người, bọn họ không cần ở chung dưới một mái hiên, nếu tranh chấp cũng chỉ có hai đứa nhỏ khó xử.

Sáng sớm hôm sau Từ Tiểu Khê đã đi chợ, hôm nay là thứ bảy, hai đứa nhỏ đều không cần dậy sớm, cô dậy từ 5 giờ hơn, cũng không gọi bọn hắn.

Vẫn là những quầy hàng cũ, chợ rất nhiều người, hiện tại giao thông phát triển, người cũng có tiền, cho dù là huyện thành nhỏ, trong tay có tiền cũng sẽ nguyện ý tiêu, mấy bái trai bác gái đang mặc cả với mấy quán hàng rong.

Hm nay là ngày đầu tiên bán nên Từ Tiểu Khê cũng không chuẩn bị làm nhiều cá viên, đi thẳng đến quầy hàng của đại ca mập mạp ngày hôm qua.

“Ông chủ, ba con cá trắm cỏ, mỗi con khoảng ba cân là được.”

Đại ca mập mạp thường xuyên giao tiếp với người khác, nhìn thấy Từ Tiểu Khê lập tức nhận ra.

“Ba con sao? Được, để tôi vớt cho cô.”

Bên cạnh chị gái cũng đang bận rộn điều chỉnh ô-xy cho cá tôm.

Từ Tiểu Khê thấy cá của bọn họ trước sau vẫn rất tươi, “Ông chủ, tôi mở tiệm ăn, nhưng tiệm tương đối nhỏ, bất quá cũng cần dùng cá mỗi ngày, khả năng mỗi ngày cũng chỉ hai ba con, hoặc là ba bốn con, anh xem nếu tiện, tôi sẽ chọn cá ở đây luôn.”

Chị gái cùng đại ca mập mạp liếc nhau, nở nụ cười.

Chị gái ăn mặc gọn gàng, tóc đều búi gọn lên, thoạt nhìn rất lưu loát.

“Được, cô yên tâm, tôi thấy mấy người mở tiệm ăn, đôi mắt đều rất chuẩn, cá nhà chúng tôi vẫn luôn tươi nhất, bảo đảm mỗi ngày cô đều có dùng cá tốt như vậy.”

Từ Tiểu Khê cũng không chậm trễ nhiều, thanh toán tiền ba con cá, đại ca mập mạp còn không tính số lẻ.

“Được, buổi sáng cũng vội, buổi chiều có thời gian tôi lại qua đây, lúc đố lại nói cụ thể.”

Chị gái sảng khoái đồng ý.

Từ Tiểu Khê xách theo cá trực tiếp trở về trong tiệm, trước đem cá thả vào trong bồn, sau đó rửa tay đi cán mì trước, tiếp theo liền bắt đầu xử lý cá, trình tự làm việc không khác ngày hôm qua mấy.

Cô bận rộn cái là quên ăn cơm.

8 giờ hơn mới nấu xong cá viên, không sai biệt lắm có 90 cái, canh cá đã ninh tràn đầy một nồi.

Từ Hoài lại đây đưa bữa sáng cho Từ Tiểu Khê, bánh bao cùng tào phớ.

“Dì nhỏ, dì ăn trước, có cái gì phải quét dọn cứ để cháu làm.”

Đúng là Từ Tiểu Khê cũng cần nghỉ ngơi, ngồi ở một bên một hơi uống hết một bát nước lớn, “Từ Trì ở nhà?”

Từ Hoài lau sàn, “Vâng, buổi sáng bọn cháu ăn xong bữa sáng, nó ở nhà làm bài tập, chỉ chờ nghỉ hè, đến lúc cháu sẽ tới đây làm việc.”

Từ Tiểu Khê lắc đầu, “Không được, dì chuẩn bị tìm lớp học thêm cho cháu, cháu đi học bù đi, chuẩn bị phải thi lên cấp ba rồi, thành tích ủa cháu thi vào Nhất Cao huyện Giang có chút khó khăn.”

Từ Hoài a một tiếng, hắn không quá muốn đi học thêm, hơn nữa học thêm rất tốn tiền, “Dì nhỏ, hiện tại cháu đang nỗ lực học tập, từ khi dì trở về, cháu không đánh nhau nữa, đi học cũng không trốn học.”

Từ Tiểu Khê suy nghĩ một chút, đang chuẩn bị mở miệng, liền nghe được một thanh âm hưng phấn ngoài cửa.

“Dì nhỏ buổi sáng tốt lành, Từ Hoài buổi sáng tốt lành.” Triệu Minh Dữu cười ha hả.

Từ Hoài thấy hắn liền nhét cây chổi lau nhà vào trong tay hắn, “Tới thật đúng lúc, làm việc đi.”

Triệu Minh Dữu cũng không buông tay, “Dì nhỏ, cháu có tin tức tốt nói với dì?”

Từ Tiểu Khê nhìn Từ Hoài lại nhìn hắn, “Tin tức tốt gì?”

“Không phải mẹ cháu là giáo viên Nhị Trung sao? Mẹ cháu ghét bỏ thành tích học tập của cháu quá kém, nghỉ hè muốn cháu đi học thêm, cháu thay Từ Hoài báo danh luôn rồi, Từ Hoài ở trong lớp còn không học giỏi bằng cháu, dì khẳng định rất muốn nó đi học thêm, đúng không?”

Từ Tiểu Khê không nghĩ tới, ngủ gà ngủ gật còn có người đưa gối đầu.

“Đúng, cảm ơn mẹ cháu truóc, bao nhiêu tiền, dì cũng đang định dẫn hắn đi tìm lớp học thêm.”

Triệu Minh Dữu xua xua tay, “Không cần, mẹ cháu nói, cháu ở chỗ này ăn nhiều như vậy, nghĩ đến về sau còn muốn ăn lâu nữa, cho nên xem như trả trước tiền cơm là được.”

Từ Tiểu Khê cũng cảm thấy có thể, “Được, đến lúc đó cháu tới lúc nào cũng được, dì sẽ nấu đồ ngon.” Vừa dứt lời, di động liền có thông báo, có một đơn hàng, một phần canh cá viên, một phần mì thịt bò cán tay.

Bạn đang đọc Tiệm cơm Từ Ký của Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi scvitao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.