Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Mật

Phiên bản Dịch · 893 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

"Ngươi có biết ai là người sai khiến những kẻ kia ám sát chúng ta tối nay không?" Mạnh Thanh Hoan nghi ngờ hỏi.

Dạ Quân Ly đứng lên, đôi mắt hoa đào yêu dị của hắn khẽ híp lại, ánh mắt hơi chùng xuống: "Mục tiêu của bọn chúng chắc là nàng, còn ai là chủ mưu thì còn cần điều tra một chút." Giọng hắn âm lãnh, ánh mắt thoáng chút tàn nhẫn.

Mạnh Thanh Hoan có thể cảm nhận được khí thế tàn bạo trên người Dạ Quân Ly. Nếu như lần ám sát này thực sự nhắm vào nàng, vậy thì ai là chủ mưu?

Chẳng lẽ tại yến tiệc trung cung lần trước, vì nàng quá huênh hoang nên đắc tội với những người theo phe của Thái tử, do đó mới gây nên tai họa hôm nay sao?

Mạnh Thanh Hoan không biết rốt cuộc ai là kẻ chủ mưu nấp đằng sau? Nhưng có thể sử dụng nhiều thích khách như vậy, trắng trợn ám sát giữa chốn kinh thành như thế này, xem ra đối phương thật sự hận không thể nhanh chóng giết nàng!

"Ngươi nghĩ xem, có phải ai đó biết được giết ta là có thể trừ bỏ ngươi không?" Một suy nghĩ như vậy thoáng qua trong đầu Mạnh Thanh Hoan, nếu không tại sao những người này phải điều động nhiều người đến giết nàng như vậy chứ?

Môi mỏng của Dạ Quân Ly hơi mím lại, hắn lắc đầu một cái: "Nàng quên còn có một khả năng là ‘trời phạt’ sao. Nếu nàng bị ám sát giữa kinh thành như vậy, chẳng phải cái cớ ‘trời phạt’ cũng không đánh cũng tự đổ sao. Những gì chúng ta đã làm trước đây cũng trở thành dã tràng xe cát!"

Mạnh Thanh Hoan nghe những lời này, lông mày hơi nhíu lại, lập tức bừng tỉnh. Chuyện nàng và Dạ Quân Ly được trời sao che chở đã truyền khắp Dạ Chiêu Quốc, luôn có vài người tin tưởng vào chuyện quỷ thuần nên sợ hãi bọn họ.

Nhưng cũng có những người không tin quỷ thần, muốn phá lời nguyền trời phạt. Chỉ cần nàng chết thì tất nhiên cũng không còn ai tin rằng Dạ Quân Ly được trời cao che chở nữa!

Nếu đúng là như vậy thì lòng dạ của đối phương thật đáng sợ!

"Tóm lại, ta bị hại cũng là vì ngươi mà thôi. Nói ta là ngôi sao tai họa, ta cảm thấy cái tên yêu nghiệt nhà ngươi mới đúng là ngôi sao tai họa đấy!" Mạnh Thanh Hoan bĩu môi, từ khi gặp tên yêu nghiệt này, cuộc đời của nàng lập tức bị treo ở đầu sóng ngọn gió, liên tục lâm vào hiểm cảnh.

Biết làm sao được khi số mạng nàng đã liên kết với Dạ Quân Ly từ lâu, bọn họ chỉ có thể vinh nhục cùng hưởng, nắm tay nhau cùng tiến về phía trước!

Mặc dù đây chỉ là một câu nói đùa của Mạnh Thanh Hoan nhưng từ đầu đến cuối Dạ Quân Ly vẫn hơi tự trách. Nếu nàng không gặp hắn thì cuộc đời nàng cũng sẽ không như vậy.

"Nàng nói đúng, mọi cực khổ mà nàng phải trải qua đều là do ta. Thật xin lỗi, tiểu Cửu!" Dạ Quân Ly nhẹ nhàng vuốt ve gò má nàng, giọng nói tràn đầy vẻ đau lòng và hơi tự trách.

Đáy lòng Mạnh Thanh Hoan run run, nàng chỉ nói đùa một câu nhưng Dạ Quân Ly lại xem là thật như vậy. Nàng trừng mắt nhìn hắn, lau đi chút ẩm ướt ở khóe mắt, vội vàng chuyển đề tài.

"Đúng rồi, hôm nay Kính Vương có nói đến một chuyện, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Ngươi đã viết gì trong bản mật tấu kia?" Đôi mắt to của Mạnh Thanh Hoan lườm hắn, tò mò hỏi.

Dạ Quân Ly hơi nhíu mày, hắn nhếch khóe môi mỏng, cố làm ra vẻ thần bí nói ra hai chữ: "Bí mật."

Đôi mày thanh tú của Mạnh Thanh Hoan nhíu lại, sắc mặt nàng chùng xuống, trong lòng dâng lên một nhóm lửa giận, tên yêu nghiệt này đúng là bắt nạt người khác.

Nàng khẽ hừ một tiếng, cũng không quay đầu lại, giọng nói đầy vẻ hờn dỗi: "Tốt nhất là ngươi mãi mãi đừng có nói."

Dạ Quân Ly cúi đầu cười, nhìn dáng vẻ tức giận của nàng thật đáng yêu, hắn bất ngờ tới gần dùng đôi môi mát lạnh chạm nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của nàng, chỉ nhẹ nhàng lướt qua như vậy nhưng lại trêu Mạnh Thanh Hoan run rẩy.

Loại cảm giác đó rất kỳ diệu.

"Đi thôi." Dạ Quân Ly kéo tay nàng đi ra khỏi mật thất.

Mạnh Thanh Hoan hoàn hồn, chân không tự chủ được đuổi theo hắn, còn không quên hỏi: "Chúng ta định đi đâu?"

"Thiên Huyền Quan, ta đưa nàng đi gặp một người." Dạ Quân Ly vừa nói vừa dẫn nàng ra khỏi mật thất, sau đó bước vào đường hầm không thấy rõ đường phía trước, mở một cánh cửa đá lộ ra một con đường lót gạch thật dài.

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.