Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích Khách Trong Bóng Đêm

Phiên bản Dịch · 873 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Dạ Quân Ly vừa nhắc nhở xong thì có rất nhiều mũi tên từ bốn phương tám hướng bắn vào xe ngựa của Mạnh Thanh Hoan.

Dạ Quân Ly rút bội kiếm bên hông, vội vàng ngăn cản những mũi tên đang vùn vụt bay đến.

Mạnh Thanh Hoan ngồi trong xe ngựa còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra đã thấy những mũi tên ‘bịch bịch’ bắn xuyên vào thành xe, may mắn là Vân Thường nhanh tay lẹ mắt kéo tay Mạnh Thanh Hoan đồng thời dùng một chưởng phá vỡ trần xe ngựa, cùng Mạnh Thanh Hoang bay ra.

Trong nháy mắt, chiếc xe ngựa đã bị vô số những mũi tên xuyên thành tổ ong vò vẽ.

Dạ Quân Ly vừa vung kiếm chặn những mũi tên đang rơi như mưa, vừa nhảy lên nhận lấy Mạnh Thanh Hoan từ tay Vân Thường rồi vững vàng rơi xuống đất.

Sau một cơn mưa tên, mười mấy người áo đen bịt mặt vọt ra từ bốn phía, tay cầm trường kiếm bao vây Mạnh Thanh Hoan, Vân thường và Dạ Quân Ly.

"Vân Thường, phát tín hiệu." Dạ Quân Ly nhíu mày, hơi híp mắt, hắn bảo vệ cẩn thận Mạnh Thanh Hoan ở một bên, trong tay cầm kiếm chặn ngang trước người, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm những thích khách áo đen.

Hắn dịch dung thành Lưu Cảnh, ở bên cạnh bảo vệ Mạnh Thanh Hoan, do đó hắn để tất cả ám vệ ở lại Hiên Vương phủ để tránh việc khiến kẻ khác nghi ngờ. Để ám vệ của hắn chạy tới nơi, cũng cần ít nhất một khắc (~15’), trong khoảng thời gian đó bọn họ chỉ có thể tự mình chiến đấu hăng hái.

Mạnh Thanh Hoan sốc vô cùng, lần đầu tiên trong đời nàng cảm thấy mình đến gần cái chết như vậy. Lúc đầu nàng hơi sợ hãi nhưng kỳ lạ là bây giờ lòng nàng rất bình tĩnh.

Nàng ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt nhìn thật kỹ những người bên cạnh nhưng trong lòng rung động và ngạc nhiên khó tả.

Mấy tên thích khách kia cùng nhau xông lên, Dạ Quân Ly không có thời gian chú ý vẻ mặt Mạnh Thanh Hoan, hắn nhíu mày, một tay cầm kiếm, một tay ôm eo Mạnh Thanh Hoan.

"Nhắm mắt lại." Giọng nói Dạ Quân Ly chậm rãi vang lên bên tai Mạnh Thanh Hoan nhưng nàng không làm vậy.

Nàng nhìn thấy khi kiếm chém ra, thỉnh thoảng có người ngã xuống, trên lưỡi kiếm sắc bén nhuộm đầy máu tươi đỏ thắm trông mà giật mình, quanh mũi tràn ngập mùi máu tanh.

Lần đầu tiên trong đời, nàng biết cái gì gọi là giết chóc, cái gì gọi là máu tanh. Nàng phải ghi nhớ giờ phút này mãi mãi, nhớ kỹ rằng, chỉ có mạnh mẽ mới có thể sinh tồn được trong thời đại này!

Kiếm chạm kiếm, đánh vào nhau trong bóng đêm, Vân Thường và Dạ Quân Ly cũng giết người đến đỏ mắt, nhưng những thích khách tử sĩ kia vẫn lần lượt xông lên như từng đợt, từng đợt sóng dâng trào.

Trong bóng tối xung quanh đều có cung thủ đang ẩn nấp chỉ chờ cơ hội ra tay. Thừa dịp xuất hiện khoảng cách giữa Dạ Quân Ly và thích khách, mũi tên từ trong bóng tối lao vun vút về phía lưng Mạnh Thanh Hoan.

Tai Dạ Quân Ly động đậy, nghe thấy tiếng xé gió, hắn dùng một kiếm giết chết tên thích khách đang đánh nhau, nhanh chóng kéo eo Mạnh Thanh Hoan xoay một vòng để nàng và hắn đổi vị trí cho nhau, mũi tên kia trúng thẳng vào lưng hắn, cắm sâu vào da thịt chỉ còn lộ phần đuôi.

Mạnh Thanh Hoan chỉ kịp nghe thấy một tiếng rên đau đớn, nàng nhìn nam nhân đang ngăn trước mặt mình, ánh mắt hắn tàn nhẫn, phất tay phóng ra một mũi ám khí bay thẳng về phía kẻ vừa bắn mình.

‘Bùm’ một tiếng, thích khách đang ẩn nấp trên mái nhà rơi trên mặt đất không nhúc nhích.

Có thứ gì ấm áp đang nhỏ giọt trên tay Mạnh Thanh Hoan, nhờ ánh trăng nàng nhìn thấy trên tay dính đầy máu tươi, giờ phút này lòng nàng đột nhiên hoảng hốt, hốc mắt chứa đầy nước, giọng nói trở nên nghẹn ngào: "Dạ. . . Dạ Quân Ly, ngươi bị thương rồi sao?"

Dạ Quân Ly nghe thấy nàng gọi tên mình thì dường như lưng không còn thấy đau, môi mỏng của hắn vẽ lên một nụ cười mê người, đột nhiên hắn đưa tay ôm nàng vào ngực, giọng nói xấu xa mờ ám hỏi: "Sao ngươi biết là ta?"

Trong lòng Mạnh Thanh Hoan chua xót khó chịu, nàng không ngờ Dạ Quân Ly sẽ dịch dung thành Lưu Cảnh để ở bên cạnh nàng, rốt cuộc hắn đến đây từ lúc nào sao nàng không biết.

Thậm chí, trước khi gặp thích khách nàng cũng không biết Lưu Cảnh chính là Dạ Quân Ly.

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.