Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bài Hát Vận Mệnh Buồn

Phiên bản Dịch · 952 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan bảo Vân Thường cất quà của Lâu tướng quốc đi, rồi lập tức sắp xếp bọn họ trông chừng ở bên ngoài.

Nàng nằm trên giường, suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra hôm nay, rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Mãi đến khi bên ngoài truyền đến một loạt tiếng động ồn ào, đánh thức nàng từ trong giấc ngủ, nàng mí mắt còn lim dim, nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.

Là giọng của Vân Thường: "Thất tiểu thư, cô nương nhà chúng tôi đang nghỉ ngơi, nếu tiểu thư có việc gì cần tìm, thì lát nữa hẳn đến."

Mạnh Thiên Nhã lại nói: "Không sao, ta có thể đợi Cửu muội tỉnh lại."

Vân Thường không ngăn cản, bên ngoài phòng lại trở nên yên lặng. Mạnh Thanh Hoan hơi cau mày, nhớ tới lời Dạ Quân Ly nói với nàng, nếu muốn tìm lại trí nhớ thì có thể bắt đầu từ Mạnh Thiên Nhã.

Chẳng lẽ, nàng ta biết chuyện gì đó?

Mạnh Thanh Hoan hơi đảo mắt, đã có kế hoạch, nàng đứng dậy đẩy cửa phòng ra, khuôn mặt lười biếng mang theo nụ cười, lên tiếng: "Thất tỷ đến đây có việc gì thế?" Nàng vừa nói chuyện vừa ngẩng đầu quan sát Mạnh Thiên Nhã, thế nhưng lại thấy bên má trái nàng ta hơi sưng đỏ, giống như vừa bị người khác đánh.

"Thất tỷ, mặt tỷ làm sao vậy?" Mạnh Thanh Hoan kinh ngạc hỏi.

Mạnh Thiên Nhã giấu đi những giọt nước mắt oan ức, nàng vuốt nhẹ má trái, môi khẽ động, nhưng sau đó lại lắc đầu: "Không sao."

Nàng ta vội vàng chuyển đề tài, lại gần kéo cánh tay Mạnh Thanh Hoan, nói một cách ấm áp: "Cửu muội, mẫu thân trượt chân rơi xuống nước, mặc dù tính mạng đã được cứu, nhưng tinh thần lại không được tỉnh táo."

Mạnh Thanh Hoan tỏ vẻ chuyện không hề liên quan đến nàng, nàng không quan tâm Mạnh phu nhân sống hay chết, nàng chỉ hiếu kỳ, rốt cuộc oan hồn muốn hại Mạnh phu nhân là ai và bà ta đã làm chuyện xấu gì mà không muốn người khác biết.

"Vậy Thất tỷ đến chỗ ta là. . ." Mạnh Thanh Hoan nghi ngờ hỏi nàng ta.

Mạnh Thiên Nhã nắm tay, cắn môi nói rõ ý đồ: "Cửu muội là người giàu phúc khí, nên ta muốn mời Cửu muội đi thăm mẫu thân một chút, có lẽ nhờ phúc của muội, bà ấy có thể tỉnh táo lại."

Ánh mắt tinh ranh của Mạnh Thanh Hoan hơi híp lại, môi nở nụ cười nhàn nhạt.

"Lục tỷ bảo tỷ tới đây phải không?" Mạnh Thanh Hoan nhìn thấu suy nghĩ của Mạnh Thiên Nhã, nhướng mày cười khẽ.

Mạnh Thiên Nhã hơi ngơ ngác, rõ ràng không ngờ rằng Mạnh Thanh Hoan chỉ liếc mắt đã hiểu rõ. Nghĩ tới Mạnh Yên Nhiên, trong lòng nàng liền cảm thấy lạnh lẽo.

Mạnh Thanh Hoan thấy sự mơ hồ trong ánh mắt nàng ta, vẻ mặt hoảng hốt, chỉ cười không nói gì.

Đột nhiên, Vân Thường nhẹ giọng giải thích bên tai nàng: "Bây giờ, khắp Mạnh phủ đều đang đồn rằng, Mạnh phu nhân rơi xuống nước là bởi vì làm chuyện có lỗi với cô nương. Bọn họ nói, cô nương là người được trời cao che chở, Mạnh phu nhân gặp nguy hiểm là do bị trời phạt."

Mạnh Thanh Hoan híp mắt, hơi nhếch môi. Nếu bà ta vì nàng mà bị trời phạt, thì tất nhiên chỉ có nàng mới có thể cứu được bà ta!

Rõ ràng là muốn cứu mẹ ruột của mình, nhưng Mạnh Yên Nhiên lại không thể bỏ mặt mũi xuống mà đi cầu xin nàng, đành lấy thân phận đích nữ (1) để sai bảo Mạnh Thiên Nhã.

Vết thương trên mặt Mạnh Thiên Nhã chắc chắn do Mạnh Yên Nhiên gây nên, thật là một nữ tử độc ác!

"Là ta muốn tận hiếu với mẫu thân. Cửu muội, coi như giúp ta một lần đi, cùng ta đến đó một chuyến!" Mạnh Thiên Nhã nhìn nàng cầu xin, trong mắt đầy hi vọng.

Giọng nói của Mạnh Thanh Hoan lạnh lùng, nghiêm túc hỏi: "Thất tỷ, tỷ muốn tiếp tục sống phụ thuộc vào người khác như vậy sao? Cuộc sống như vậy không mệt mỏi, không oan ức à?"

Ánh mắt Mạnh Thiên Nhã sáng lên rồi lập tức tối lại, nàng rũ mắt, giọng nói chán nản: "Sau lưng ta cũng không có Hiên Vương làm chỗ dựa như Cửu muội. Nếu ta không dựa vào mẫu thân và Lục tỷ, số mệnh của ta có lẽ sẽ giống như những vị tỷ tỷ khác, trở thành một con cờ, một lễ vật để phụ thân hy sinh cho chốn quan trường!"

Mạnh Thanh Hoan thu lại ánh mắt, nàng từng nghe về số mệnh của năm vị tiểu thư đã xuất giá của Mạnh phủ, nếu không phải bị gả làm vợ lẽ của quan lớn, thì cũng là làm vợ kế của mấy lão già bảy mươi có thân phận địa vị cao.

Cũng nhờ vậy, Mạnh Đức Hoài mới có thể ngồi lên vị trí Binh bộ Thượng thư như hôm nay.

Nghĩ tới đây, đầu óc Mạnh Thanh Hoan đột nhiên rõ ràng, một ý nghĩ đáng sợ xuất hiện khiến nàng hơi sợ hãi!

(1) Đích nữ: con gái của vợ cả, thường có địa vị cao hơn so với thứ nữ - con gái do thiếp thất sinh ra.

-----------------------

Beta: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.