Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông Linh Ngọc

Phiên bản Dịch · 994 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Lăng Túc nghe Mạnh Thanh Hoan chỉ kêu tên Dạ Quân Ly, không khỏi giận dữ, trách mắng nàng: “To gan, tên húy của Hiên Vương, ngươi có thể tùy tiện muốn gọi là gọi sao? Còn không mau quỳ xuống!”

Mạnh Thanh Hoan không để ý đến hắn, đầu óc nàng hiện tại chỉ chất đầy dòng chữ trên tấm kim bài trước đó: Thông linh ngọc, quỷ môn trận, vu cương huyết, hợp hoan lệ, cứu Dạ Chiêu quốc Hiên Vương Dạ Quân Ly!

Đây là giao dịch giữa nàng cùng người phụ nữ thần bí kia.

Mạnh Thanh Hoan sao lại cảm thấy như mình bị người ta tính kế vậy chứ? Nếu biết trước cái giá của giao dịch là đi tới cái nơi quỷ quái này, có đánh chết nàng cũng không làm, giờ mới hối hận không biết có còn kịp không?

Đúng rồi, ngọc bội. Lúc ấy nàng tự chích máu nhỏ vào trong ngọc bội, sau đó bị sét đánh mới xuyên không, có phải nếu giờ nàng bắt chước làm lại, thì có thể trở về không?

Mạnh Thanh Hoan vội vàng lấy miếng Dương Chi ngọc bội kia ra, nhưng bất ngờ một cơn gió mạnh quất tới, Dạ Quân Ly đột nhiên cầm tay nàng, trầm giọng hỏi: “Thông linh ngọc này là ai cho ngươi?”

Ngay lúc tỉnh lại, hắn đã chú ý miếng ngọc trong tay nàng, chỉ là vừa nãy chưa kịp dò hỏi nguồn gốc của miếng ngọc bội.

“Ngươi nói ngọc bội này là thông linh ngọc?” Mạnh Thanh Hoan kinh hoảng, sốt ruột hỏi hắn: “Vậy ngươi biết cái gì là quỷ môn trận, vu cương huyết, hợp hoan lệ không?” Đáy mắt nàng lộ ra tia hy vọng.

Ấn đường Dạ Quân Ly hơi nhíu, giọng nói lạnh lùng: “Không biết.”

Mạnh Thanh Hoan mất hứng tựa quả bóng xì hơi, người phụ nữ thần bí kia bảo nàng tới cứu Dạ Quân Ly, nhưng bây giờ Dạ Quân Ly đã biến thành hoạt tử nhân, nàng biết cứu như thế nào?

Chẳng lẽ phải tìm được ba món còn lại, mới có thể khiến Dạ Quân Ly đã chết sống lại, như vậy mới hoàn thành nhiệm vụ của nàng?

Ông trời ơi, đừng có chơi người ta như thế chứ? Mạnh Thanh Hoan kêu rên trong lòng, đột nhiên nàng cảm thấy cổ tay đau nhói, giọng Dạ Quân Ly lạnh thêm vài phần: “Ta hỏi ngươi, ai cho ngươi thông linh ngọc này?”

Mạnh Thanh Hoan đau đến “nhe răng trợn mắt”, nàng hung hăng trợn mắt nhìn Dạ Quân Ly, tức giận nói: “Ngươi mà không buông tay, lão nương sẽ không cứu ngươi.”

Dạ Quân Ly giảm nhẹ lực đạo trong tay, Mạnh Thanh Hoan thả lỏng nắm đấm, bĩu môi nói: “Mặt lạnh yêu nghiệt, nóng nảy ma vương1.”

Dạ Quân Ly nhếch môi, đang muốn phát hỏa, lại nghe Mạnh Thanh Hoan ho nhẹ một tiếng, bộ dạng nghiêm túc nói: “Ta được thần tiên trên trời ủy thác xuống hạ giới, đến cứu giúp Hiên Vương điện hạ, Vương gia tốt nhất đối xử với ta lễ độ một chút, nếu không ngươi sẽ biết hậu quả.”

Mạnh Thanh Hoan trừng mắt nhìn hắn, một hoạt tử nhân, lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm chết người, dám vô lễ với bà thì bà cho ngươi ăn không hết gói đem đi.

Lăng Túc sợ hãi tới mức ruột gan lộn tùng phèo, từ nhỏ hắn đã đi theo Vương gia, biết rõ tính nết ngài vui giận thất thường, e rằng trên thế gian này, người dám nói chuyện với Vương gia như thế chắc chỉ có vị Cửu tiểu thư này thôi.

Mà rốt cuộc bọn họ sống lại như thế nào? Chẳng lẽ đúng là ân huệ của trời cao? Hắn lắc đầu, mặc kệ nói như thế nào thì Vương gia nhà bọn họ sống lại là tốt rồi, chỉ là…

Lăng Túc đột nhiên nhớ tới một chuyện, trong lòng lại bắt đầu run rẩy.

Dạ Quân Ly biết tình cảnh hiện tại của bản thân, lúc mà hắn có được một nửa thông linh ngọc, có người đã nói với hắn, vào thời điểm mấu chốt, thông linh ngọc có thể cứu hắn một mạng, chỉ có điều, bắt buộc phải tìm được người giữ nửa kia của thông linh ngọc thì hắn mới có thể được cứu.

Đối với lời nói của Mạnh Thanh Hoan, kỳ thực Dạ Quân Ly rất tin tưởng, hiện tại hắn có thể đứng lên, có thể nói chuyện, chính là chứng cứ xác thực nhất, tuy rằng không có nhịp tim nhưng hắn biết nữ tử trước mặt có lẽ sẽ có biện pháp.

“Tốt nhất là ngươi không nên lừa ta, nếu không…” Dạ Quân Ly đột nhiên ôm lấy eo nàng, kéo nàng lại gần, đôi môi mỏng lành lạnh cọ vào tai nàng, giọng nói quỷ dị mê hoặc mang theo ý uy hiếp: “Ta sẽ hút khô âm khí của ngươi, biến ngươi thành một cái xác khô.”

Mạnh Thanh Hoan cắn răng thử đẩy hắn ra, nhưng kỳ lạ là chỉ cần Dạ Quân Ly tới gần nàng là nàng giống như bị một luồng sức mạnh vô hình vây hãm khiến cơ thể không cách nào động đậy được.

Nhất định là tại ngọc bội đáng chết kia, rốt cuộc thì cái này là thứ đồ chơi quái quỷ gì?

Nàng đang giận, lơ đãng thấy một màn khói xanh lơ lửng nơi cửa động, nhìn kỹ lại, con ngươi Mạnh Thanh Hoan đột nhiên mở to, thân thể bất giác run lên.

------------------------

(1) Mặt lạnh yêu nghiệt, nóng nảy ma vương: mặt thì lạnh lùng như yêu quái mà tính tình thì nóng nảy, hung tàn như ma vương.

------------------------

Editor: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.