Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn Tỉnh Một Yêu Nghiệt

Phiên bản Dịch · 859 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

------------------------

Đêm tháng bảy, trời đất u ám, không gió, không trăng, khí trời cực kỳ ngột ngạt! Mọi nhà trong kinh thành đều đã tắt đèn, người dân đang chìm trong mộng đẹp.

Bỗng một tiếng nổ lớn vang lên, chấn động cả kinh thành, dân chúng đạp cửa chạy tán loạn. Bầu trời phương bắc đang bị một con hỏa long chiếm giữ, ánh sáng lập lòe chói mắt.

Trong phút chốc, hỏa long hóa thành một tia chớp đánh xuống, lại thêm một tiếng nổ lớn, một đêm kinh thiên động địa khiến toàn bộ kinh thành sợ hãi.

Mạnh Thanh Hoan đang ngủ say trong bóng tối, đột nhiên nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc, kèm theo cảm giác đất rung núi chuyển, đầu óc nàng liền thanh tỉnh, giác quan đã nhạy bén trở lại, chỉ có điều nàng lại không thể mở mắt, giống như bị bóng đè.

Mất rất nhiều sức mới mở được hai mắt, đập vào mắt nàng là một cửa hang ở trên đầu, to cỡ miệng giếng, bầu trời đêm bên ngoài thỉnh thoảng lại truyền đến tia chớp lập lòe, màu xanh quỷ dị.

Đây là nơi nào?

Mạnh Thanh Hoan nhớ rõ mình bị sét đánh trúng lúc đang ở biệt thự trong núi, chuyện gì đây? Lẽ nào người phụ nữ thần bí kia cứu nàng?

Từng cơn đau đầu ập đến, Mạnh Thanh Hoan lầm bầm một tiếng, ngọ nguậy ngồi dậy, “phốc”, hình như có thứ gì đó rơi xuống từ người nàng, nàng dò tìm theo bản năng, cảnh tượng kinh hãi trước mắt khiến nàng phải la lên.

Nàng đang ở trong một cái quan tài, không chỉ thế, trong quan tài lại còn có một… thi thể nam giới!

Mạnh Thanh Hoan vỗ vỗ ngực, cố gắng trấn tĩnh, cũng may công việc của nàng có liên quan tới phong thủy, ngày thường từng thấy qua nhiều thi thể, nếu đổi lại là một kẻ nhát gan thì đã sớm bị hù chết.

Không đúng! Dù có nhìn thế nào thì thi thể này cũng rất kỳ lạ.

Mạnh Thanh Hoan mở to mắt, cẩn thận nhìn chằm chằm thi thể nam nhân trầm tĩnh kia, vừa nhìn đã khiến Mạnh Thanh Hoan căng thẳng đến mức quên luôn cả thở.

Trên người nam nhân mặc trang phục cưới cổ xưa bằng gấm, màu sắc đỏ rực, bên trên thêu con rồng bằng chỉ vàng sống động như thật, chế tác vô cùng tinh xảo, lộng lẫy.

Nhưng thứ khiến cho Mạnh Thanh Hoan giật mình chính là tướng mạo của nam nhân kia, mặt mày như họa, hai mắt hắn nhắm chặt, mũi cao tự nhiên, môi mỏng gợi cảm, nhìn rất soái. Ngũ quan tinh xảo như là được ma quỷ phù phép, mặc dù chỉ là một khối thi thể, nhưng người lại đẹp tựa như tranh .

Trong đầu Mạnh Thanh Hoan đột nhiên nhảy ra bốn chữ: tú sắc khả xan (1), cộng thêm hai chữ để hình dung: yêu nghiệt!

Đánh giá xong xuôi, Mạnh Thanh Hoan vẫn mơ hồ như cũ, nàng chán nản thở dài một tiếng, trong lúc vô tình, ánh mắt lại bị thu hút bởi một miếng ngọc bội.

“Dương Chi ngọc bội!” Mạnh Thanh Hoan không khỏi vui mừng, vội vàng nhặt miếng ngọc bội kia lên, nhưng nàng chưa kịp nhìn kỹ thì đột nhiên một luồng sức mạnh hút lấy miếng ngọc trong tay nàng, tbất ngờ không kịp đề phòng, thân thể vốn gầy yếu của nàng liền bị đẩy về phía trước, nằm đè lên người mỹ nam yêu nghiệt kia.

Không nghiêng không lệch, môi nàng vừa vặn đặt trên môi yêu nghiệt kia!

Cảm giác lạnh sống lưng truyền khắp cả người, Mạnh Thanh Hoa giật mình, nàng muốn thoát ra, nhưng lại cảm thấy có một luồng sức mạnh vô hình đang trói buộc khiến nàng không thể động đậy.

Mạnh Thanh Hoan thầm mắng xui xẻo, nàng sống hai mươi ba năm trên đời, chưa từng có lấy một người bạn trai, thế mà giờ lại trao nụ hôn đầu cho một thi thể?

Ông trời ơi, đừng có chơi nhau như thế.

Bỗng dưng, nàng cảm thấy sức mạnh trói buộc mình yếu đi, Mạnh Thanh Hoan liền ngồi dậy, lấy tay hung hăng chùi môi mình: “Phi phi phi, bà thiệt xui xẻo, đây là nơi quỷ quái nào…”. Nàng vừa chùi môi vừa quan sát xung quanh.

“Lăng tẩm?” Mạnh Thanh Hoan kinh ngạc hô lên, một trận gió quỷ dị không biết từ đâu thổi đến, ngọn đèn đang cháy lóe lên rồi chợt tắt, cùng lúc đó, một đôi tay mạnh mẽ bất ngờ nắm lấy cánh tay nàng.

Mạnh Thanh Hoan ngẩn người, nàng run rẩy quay đầu nhìn lại, mỹ nam yêu nghiệt đã chết nằm trong quan tài đột nhiên mở hai mắt!

--------------------

(1) Tú sắc khả xan: xinh đẹp, xắt ra là ăn được, đẹp tới mức nhìn là no khỏi cần ăn.

------------------------

Editor: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.