Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn Đánh Gục Bổn Vương?

Phiên bản Dịch · 936 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Từ lúc Lâu Vũ Thần nói rằng, thuốc độc Quỷ Mộc Tuyệt nằm trong tư khố hoàn cung, Dạ Quân Ly cũng đã đoán được rồi. Viêc ám sát Mạnh Thanh Hoan có lẽ chính là kiệt tác của cha hắn.

Tuy chỉ là suy đoán, nhưng không phải không thể có khả năng này! Dù Thái tử không bị phế, nhưng hắn bây giờ cũng chỉ là một cái thùng rỗng mà thôi. Thân thể Kính Vương yếu ớt, lại không được sủng ái, cha hắn đem toàn bộ hi vọng của hoàng gia ký thác vào trên người hắn, đương nhiên ông ta sẽ không cho phép một nử tủ như Mạnh Thanh Hoan xuất hiện trong cuộc đời hắn.

Vì đối với con đương hoàng đế tương lai của Dạ Quân Ly thì Mạnh gia hoan toàn chẳng có tác dụng gì.

Hôn nhân, xưa nay chỉ là một loại thủ đoạn chính trị, đó cũng chính là lý do tại sao Dạ Đình Giang nhất định phải ép Dạ Quân Ly cưới công chúa Trường Nhạc!

Trái tim Mạnh Thanh Hoan không khỏi thổn thức, lẽ nào hoàng thượng thật sự muốn giết nàng sao? Nghĩ đến người muốn đưa mình vào tử địa lại là hoàng thượng, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy mình đang đụng phải một kẻ địch rất mạnh.

"Tiêu rồi, cuộc sống sau này của ta phải trải qua thế nào đây?" Mạnh Thanh Hoan ngửa mặt lên trời, khuôn mặt dài ra, khóc không ra nước mắt, vẻ mặt nửa thật nửa giả, lại còn mang theo một chút nghịch ngợm đáng yêu.

Dạ Quân Ly nhìn nàng với ánh mắt yêu chiều, không khỏi bật cười.

Mạnh Thanh Hoan trừng mắt, bàn chân nhỏ hung hăng đạp vào Dạ Quân Ly, gắt giọng: "Cha ruột của chàng thật sự muốn giết ta vậy mà chàng còn có thể cười đùa được, chàng có lương tâm không hả?"

Khóe môi Dạ Quân Ly hơi kéo ra, giọng nói đột nhiên lạnh đi mấy phần: "Chuyện Lâu Vũ Thần lấy thuốc giải ra cứu Lưu Cảnh, chẳng mấy chốc sẽ đến tai phụ hoàng. Nếu như quan hệ của nàng và Lâu Vũ Thần thật sự khác thường thì ta nghĩ phụ hoàng nhất định sẽ vì nể mặt Lâu Vũ Thần mà tha cho nàng một cái mạng."

Hắn vừa nói, vừa thả ánh nhìn về phía xa xôi, đuôi lông mày tuấn tú giấu đi một vệt lo lắng.

Đương nhiên là Mạnh Thanh Hoan nhận ra được sự khó chịu trong giọng nói của hắn, cũng biết hắn đang để ý chuyện gì, nhìn vẻ mặt như vậy của Dạ Quân Ly, đáy lòng nàng cùng lan đầy đau khổ.

Yêu nghiệt đã nói sẽ không ép buộc nàng, quả nhiên hắn nói được làm được, rõ ràng trong lòng hết sức lo lắng chú tâm đến quá khứ giữa nàng và Lâu Vũ Thần, nhưng lại không hỏi gì cả.

Chút tình ý này, nàng rất cảm động.

Mạnh Thanh Hoan kéo nhẹ cánh tay hắn, thành thật nói: "Đúng là trong quá khứ, Mạnh Cửu Nhi và Lâu Vũ Thần có một đoạn tình cảm không bình thường, nhưng không phải như chàng nghĩ đâu. Quan hệ giữa bọn họ thật sự rất thuần khiết, tay còn chưa nắm qua, thật đó."

Nàng cố ý dùng cái tên Mạnh Cửu Nhi, mà không phải ‘ta’, thật ra là muốn nói với Dạ Quân Ly rằng nàng không phải Mạnh Cửu Nhi. Nhưng khi nhớ lại được thêm một vài ký ức của Mạnh Cửu Nhi, Mạnh Thanh Hoan cảm thấy hoảng hốt.

Nhất thời, vẻ thất thần của nàng rơi vào đáy mắt của Dạ Quân Ly.

Dạ Quân Ly cho rằng nàng đang suy nghĩ về Lâu Vũ Thần, đáy lòng lập tức sinh ra một chút không vui: "Nói như vậy là trong lòng nàng tiếc nuối rồi sao?"

Mạnh Thanh Hoan sững sờ, hỏa khí nhất thời xông ra từ dưới đáy lòng. Ai nói đàn ông khi ghen thì đáng yêu chứ? Rõ ràng là khi ghen thì đàn ông sẽ không nói lý lẽ!

"Vâng vâng, ta tiếc nuối hơi bị nhiều rồi, sớm biết sẽ gặp phải cái tên yêu nghiệt như chàng, ta nên đè Lâu Vũ Thần xuống mà chiếm hết tiện nghi cho rồi. Hừ, ta muốn nghỉ ngơi, không tiễn." Mạnh Thanh Hoan tức giận nằm xuống, đưa lưng về phía Dạ Quân Ly, nhắm mắt lại.

Dạ Quân Ly vuốt trán, nha đầu này đúng là gan to bằng trời, không biết xấu hổ! Nhưng khi nghe được những lời táo bạo này của nàng, trái tim đang lo lắng của hắn đột nhiên dịu xuống.

Đang muốn xin lỗi, nhưng khi hắn cúi đầu nhìn lại thấy trước ngực nàng lộ ra nửa lá bùa, hắn tò mò rút ra xem, nhìn mặt trên của bùa chú, hắn hơi nheo mắt hỏi: "Linh Hư đưa cho nàng sao?"

Mạnh Thanh Hoan nghe thấy cái tên Linh Hư, theo bản năng quay đầu liếc mắt nhìn. Thấy Dạ Quân Ly đang cầm lá bùa Linh Hư đưa cho nàng, nàng giật phắt lại, tức giận nói: "Không liên quan gì đến chàng."

Dạ Quân Ly không nói gì, khóe môi hắn khóe hơi cong lên, hai tay vòng lấy vai nàng, kề sát tai nàng hỏi bằng giọng mê hoặc: "Lẽ nào, nàng chưa từng co suy nghĩ muốn “đánh gục” Bổn vương sao?"

-----------------------

Edit: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.