Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

FLOOR B4- NGHĨA TRANG

1297 chữ

- Anh đã từng gặp họ chưa?

-Chưa! Không hẳn là gặp, chỉ là vài tin đồn về nhau thôi. Bọn chúng lúc nào cũng kinh dị và man rợ. Ta không thể nào ưa nổi.

-À thế à!

-Tôi nghĩ anh cũng kinh dị không kém họ đâu, thưa ngài… Sát nhân.

-Mà… nhóc hỏi ta có việc gì? Có liên quan gì?

-Tôi nghĩ cỗ quan tài này là một chiếc giường của ai đó, ví dụ như người trần thủ tầng này. Nãy giờ chúng ta đi loanh quanh cũng khá lâu nhưng vẫn chưa chạm mặt nhau.

-Phìiiiiiiiiiiiiiiiiii, thế thôi à? Nếu tên đó mà dám ló mặt ra thì ta chém cho hắn nát như tương luôn.

Quả nhiên là… diên khùng.

Lia mắt về phía hướng khác, Ray phát hiện có thứ gì đó bên trong ngăn đông lạnh. Một chiếc chìa khóa? Ai lại để chìa khóa tại một nơi như thế này cơ chứ? Cô bé trầm ngâm nhìn vật trong tay.

-Này nhóc con! Cái thứ này nhớp nháp và kinh quá.

Zack nhìn bàn tay dính đầy bùn đất trộn đầy với máu đỏ.

-Bên kia có nước… anh có muốn rửa chúng không?

-Tất nhiên, nhóc hỏi câu dư thừa quá.

Ray và Zack tiến đến một thác nước phía bên góc trái của căn phòng, nơi này được bố trí như đang nằm trên một hồ nước lớn, nhưng làm sao cũng không làm cái mùi bùn đất nhớp nhúa kia dịu đi. Khắp nơi toàn cái mùi tởm lợm ấy.

Zack khẽ trộm nhìn cô bé gần cạnh anh, im lặng, vô cảm và đang chăm chú rửa sạch đôi tay, làn da trắng của Ray càng nổi bật hơn với đồng bẩn dính trên đôi tay.

Con bé này… sẽ ra sao, nếu… nó tức giận nhỉ? Trêu nó thử xem sao?- Zack thầm nghĩ.

Tên sát nhân ngốc nghếch ấy hất mạnh nước vào người của Ray khiến quần áo đến tóc tai của em đều ướt nhem. Nhiệt độ căn phòng đã thấp lại còn bị ướt như này thì ai lại chịu đựng cho nổi chứ?

Thoáng chút bất ngờ nhưng Ray vẫn giữ cái bộ mặt vô cảm từ đầu đến giờ. Chỉ nói đúng một chữ.

-LẠNH!

Zack hơi thất vọng với cái biều cảm không như mong đợi, anh ta đã hi vọng được trông thấy bộ mặt cau có của Ray cùng với giọng điệu như “Anh làm cái quái gì vậy?” hoặc “Lạnh chết tôi rồi!”

-Xìiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii chán phèo!

Rồi Zack nhận ra bên trong bể nước có vật gì đó trông giống như một cái chìa khóa. Anh nhặt lên rồi đưa nó cho Ray.

-Nè! Cái thứ này…

-Chìa khóa??? Trong một lúc mà tìm được đến tận hai cái? Quá thuận lợi rồi?

-Thay vì suy nghĩ vớ vẩn sao nhóc không tìm một lối thoát ra đi.

-Trên đây có ghi là “Nghĩa trang 1”

-Vậy thì chỉ cẩn tới đó thôi phải không? Nhanh nào!

-Ừhm, rồi.

Rời khỏi nhà xác, Ray bây giờ mới để ý đến tấm bia đá to bất thường ở phía sau, nó đang chắn một cánh cửa rào khác, nhưng cánh cửa đã bị khóa.

-Này, nhóc! Trên cái này… viết gì vậy?

-Anh… không biết đọc..?

- Ta có bao giờ đến trường đâu mà đọc. Nói nhiều quá. Mau đọc đi!

-Ừm. Nghĩa địa của những kẻ nhơ bẩn, những kẻ lạc lối mà không có sự cứu rỗi bởi thiên thần hay Đấng tối cao của Người. Hãy chờ đợi sự trừng phạt và chôn vùi vào sâu dưới lòng đất tối tăm.

-Eoooo kinh. Chẳng hiểu nổi sao lại có kẻ nghĩ ra những từ ngữ như thế. Thật khiến người ta cảm thấy buồn nôn.

-Anh bảo tôi đọc mà.

-Được rồi, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, mau đến “Nghĩa trang 1” làm cái gì đấy đi.

-Đã rõ.

-Nói là nghĩa trang quả thật là nghĩa trang theo đúng nghĩa đen của nó. Chỉ toàn là những nấm mồ và hàng rào sắt ngăn cách giữa các dãy. Nơi đây được chôn cất khá kỹ và chu đáo hơn cái đống lượm thượm ở ngoài kia. Có một tấm bia lớn ở lối đi vào, nó đề “Nơi an nghỉ của những người được chọn bởi Chúa”

Đi vào sâu hơn nữa là thêm một tấm bia đá to khác, với dòng chữ…

-Huh!? Trên đây… khắc một cái tên…

-Sao? Một cái tên…? Tên của ai vậy? Sao mặt nhóc nhìn biến dị thế?

-… “Rachel Gardner”…đó… là tên tôi…

-Bia mộ dành cho nhóc sao? Uầyyyyyy đừng có mà hớn hở ra mặt như thế chứ?! Chết tiệt! Nhóc đừng có mà nghĩ đến việc chết ở một nơi như thế này nhé!

-Biết rồi.

-Nếu đó là mộ nhóc thì… hình như bên đây là mộ ta nhỉ?

Zack nhìn chằm chằm vào cái tảng đá to tướng đặt song song với bia mộ của Ray.

-Ừ, chắc vậy.

-Tên dở người nào thế?

-…..

-Có phát hiện gì mới sao?

-Bên này có một vết nứt to, hình như bên trong có đường đi.

-Nhóc định chui vào đó thật luôn à? Nó quá nhỏ để ta có thế chui vào nên… nhóc phải tự đi một mình đấy.

-Ừ, đi đây!

Ray quay người bước đi, chợt bị Zack kéo cổ tay lại làm cô bé giật cả mình .

-Có gì sao?

-À thì… vào trong đó.. lỡ có chết thì nhớ la lên “Tôi chết rồi!” để ta còn biết nữa.

-Nhưng… nếu tôi chết rồi thì làm sao mà la lên được?

-Chết tiệtttttttttttttttttt!

-…??

-Nhóc nhớ là phải trở nên hữu ích cho ta trước khi chết chứ?

-Sau đó… anh sẽ giết tôi chứ?

-Rồi, ta đã hứa rồi mà, không phải sao?

-Ừ tôi đi đây. Mà nhớ. TUYỆT ĐỐI đừng động vào bia mộ của tôi đó!

-Biết rồi.

Bóng lưng bé nhỏ đã khuất dạng sau vết nứt của bức tường, chỉ còn bên ngoài một người- một tên sát nhân dõi theo phía sau em.

Đừng chết nhé- Ray.

Mà… khỉ thật, mấy cái bia mộ này khiến ta khó chịu quá phải kiếm cái gì đó đập nát mới được. Nhớ không nhầm thì bên ngoài có một cái xẻng đào đất. Ta sẽ dùng nó.

Zack cầm cái xẻng. Mang trở lại “nghĩa trang 1”, đập mạnh vào những cái bia, có mười hai cái tất cả, tính luôn cả Zack là mười ba. Zack còn muốn đập cả cái mộ thứ mười bốn của Ray nhưng nhớ đến lời cô bé dặn nên đành cắn răng nhẫn nhịn.

Bên kia khe nứt tồn tại một gian phòng với nhiều tập tài liệu. Có một cuốn sách, một ngọn đuốc và hai bản hồ sơ lý lịch có phần khá là cũ kỹ. Một bản dán hình Ray một bản dán hình Zack.

Ray cầm lên xem hồ sơ lý lịch về Zack.

-Issac Foster, tuổi 20. [Ngày bị xóa], tại một trại trẻ mồ côi, đã xảy ra một vụ thảm sát khiến viện trưởng tử vong. Trước đó, trại trẻ đã nhận nuôi một cậu bé với nhiều vết bẩn trên mặt và thân, nhưng qua thời gian tiếp xúc, phát hiên cậu bé có những biểu hiện bất thường, nghi ngờ là có bệnh tâm thần phân liệt, hội chứng: cuồng sát. Issac Foster có một sức khỏe khá là bền bỉ, khá chứ ý đến cảm xúc của người khác, có tiềm năng để trở thành “Thiên thần” nhưng lại thiếu kỉ luật và thiếu thông minh.

--o0o--

Bạn đang đọc Thiên Sứ Sát Nhân của Người gác Đêm

Truyện Thiên Sứ Sát Nhân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whisper147
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.