Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Thể

Tiểu thuyết gốc · 1554 chữ

Nguyên Công Đại mời đại sư vào trong phòng của cháu trai ,đại sư liền khoát tay rồi chặn lại sau đó lôi chiếc ghế ra ngồi rồi nói rằng ' A Di Đà Phật , bần tăng còn chưa ăn cơm, hay là làm cho bần tăng chút gì đi !"

Nguyễn Công Đại ngẩn ra , sai con dâu mau di làm cơm , mình cũng mượn cớ phụ việc kêu con trai vào sau bếp để hỏi lai lịch của vị đại sư này .

" con đã làm theo ý cha , ban đầu có định đến làng bên mời cô đồng , nhưng trong lúc ngồi uống nc cùng bàn với đại sư ấy . đại sư liếc mắt liền nhìn ra trên người con có oán khí và hắc khí vờn quanh . nghe đại sư nói nguyện ý giúp đỡ nên con mới dẫn về đây " . nói đến đây Nguyễn Công Sơn chợt hạ giọng " cha , đại sư này ... có phải là lừa đảo không ?"

Nguyễn Công Đại không trả lời mà chỉ hỏi " Đại sư này có muốn tiền không ?"

" muốn chứ , đại sư bảo sau khi chuyện thành công thì đưa cho đại sư tiền nhang đèn . con nghĩ cứu mạng người quan trọng hơn thế nên đã đồng ý "

đối với ông bây giờ cứu cháu trai ms là trên hết bao nhiêu tiền cũng không quan trọng ,kể cả muốn mạng của ông đổi lấy mạng cháu trai thì ông quyết sẽ không nhíu mày suy nghĩ . nhưng bất quá nếu như là lừa gạt . mất tiền thì không nói ,lại làm chậm trễ thời gian cứu cháu trai bênh tình thêm nghiêm trọng thì nguy to

ôm đống đống tâm tình phức tạp , Nguyễn Công Đại trở ra nhà ngoài , pha ấm trè rồi ngồi xuống đối diện với đại sư , cùng uống trà nói chuyện với đại sư, nhằm tìm hiểu về đại sư một chút . nhưng đại sư chỉ nói mình phật hiệu là Minh Hạnh đến từ Thiên Quang Tự ,còn lại không muốn nhiều lời

Nguyễn Công Đại tâm càng hoài nghi ,thế nhưng chuyện đã đến nước này chỉ biết cầu cho mọi chuyện chuyện suôn sẻ

cơm nước làm xong , Minh Hạnh đại sư cũng không khách khí , một thân một mình thong dong ăn uống một tiếng đồng hồ

ăn xong mới lau miệng , đứng dậy duỗi người rồi chậm chậm đi về phía phòng . Nguyễn Công Đại ngầm thở dài

vừa mở cửa phòng , oán khí đã sộc thẳng vào mặt , đại sư liếc mắt quan sát đứa trẻ đang nằm trên giường , thấy sắc mặt tím tái và đôi mắt đỏ rực của nó , kết hợp với lời kể trước của công Sơn trong lòng quả quyết chắc chắn .

đại sư tiến lên phía đứa trẻ giơ bàn tay sờ nên đỉnh đầu của đứa trẻ , dùng khí lực kiểm tra lục phủ ngũ tạng của nó , bất giác toàn thân phát run , đứa bé này ... có thiên thể hiếm thấy !

đại sư quan sát kỹ đứa trẻ . ngũ quan thanh suốt ,mệnh cách kiên định , tướng tá anh tuấn đúng là một kì tài tu đạo , phật ! trong lòng mừng thầm, tâm huyết dâng trào , nghĩ thầm mình hạ sơn cầu đạo đúng lúc gặp cha của đứa bé này tại huyện nhỏ ,thì ra cứ mơ mơ hồ hồ không di được là vì tìm kiếm đứa bé này !

" A Di Đà Phật , cảm tạ phật tổ chỉ điểm ,Thiên Quang Tự lần này có truyền nhân rồi , ha ha ,ha ha "

Minh Hạnh đại sư cười ngây ngốc một hồi lâu sau đó đè nén sự vui mừng như điên tiếp tục kiểm tra toàn thân đúa trẻ ,phát hiện tứ chi lạnh lẽo thấu sương , vạch ngực đứa trẻ thì thấy hắc khí gần như sắp xâm nhập toàn thân .

" hắc khí thật là lợi hại "

Minh Hạnh đại sư thầm than một tiếng ,lấy thừ trong túi ra một hạt bồ đề cho vào miệng đứa trẻ để tiêu trừ bớt oán khí.quan sát quanh phòng thì không thấy nơi phát ra oán khí trong lòng hoài nghi vô cùng

lùi lại giữa phòng , Minh Hạnh đại sư bắt pháp quyết niệm khai nhãn chú , chớp mắt có thế thấy kim quang mờ ảo xuất hiện trên mắt của đại sư . quan sát kĩ lại một lần quả nhiên là thấy hắc khí từ 4 góc giường không ngừng rỉ ra .tiến nhanh tới đầu giường hai tay sờ soạn phía dưới tấm nệm , không tìm thấy gì liền không để ý bụi bặm chui xuống gầm giường . sau khi lục lọi một lúc lâu thì trui ra trên tay còn cầm theo một tấm hoàng phù , sau đó lần lượt di đến bốn góc giường , dùng tay không mà nhổ bốn chiếc đinh đen xì dài bảy tấc

Minh Hạnh đại sư trở lại gian ngoài , ngồi xuống rót ly trà sau đó chậm rãi uống , cau mày , tựa hồ có một bầu tâm sự nặng nề

Nguyễn Công Đại đi tới cúi đầu bái lạy Minh Hạnh đại sư . mới vừa rồi thấy đại sư ở trong phòng tác pháp đến hoa cả mắt . ông đã hoàn toàn xoá bỏ mọi nghi ngờ , xác định Minh Hạnh đại sư chính là thánh tăng đắc đạo

" đại sư , cháu trai của tôi .. còn cứu được không ?"

Minh Hạnh đại sư bỏ chén trè xuống ,ngẩng đầu , mắt híp lại thành một đường quan sát ông " nhà ông có... kẻ thù nào không ?"

" kẻ thù " Nguyễn Công Đại cả kinh lắc đầu nói " tôi làm trưởng thôn mấy chục năm nay , đắc tội khongi ít người nhưng kẻ thù thì thực sự không có "

" suy nghĩ kĩ một chút , kẻ thù mà muốn dồn cả nhà ông vào chỗ chết ấy !"

Nguyễn Công Đại hít một hơi thật sâu . trong đầu nhanh chóng hiện nên một chuỗi tên dài sau đó loại trừ từng người một rồi lắc đầu nói " thật sự là không có , xin đại sư minh xét , nhà tôi toàn tú tài không dám nhận có chi thức hiểu lễ nghĩa nhưng tuyệt đối chưa bao giờ làm chuyện xấu . lại không biết kết thâm thù đại hận với kẻ nào , chuyện đã đến nước này xin đại sư nói rõ"

Minh Hạnh đại sư khẽ gật đầu " nhìn ấn đường của ông sáng lạng cũng coi như có chút chính trực " đại sư lập tức mở tay trái , Nguyễn Công Đại liếc thấy là bốn chiếc đinh và tấm bùa liền hỏi " cái này ...chính là vật đã hại cháu trai của tôi sao?'

Minh Hạnh đại sư gật nhẹ đầu :" những thứ này kết hợp tạo thành một trận pháp không ngừng thải ra khí độc . người tiếp súc thì không tới một tháng sẽ biến thành hành thi .cháu trai của ông bị hắc khí công tâm . bắt đầu bị thi hoá "

Nguyễn Công Đại đứng không vững nữa , chân mềm nhũn ra ngồi xuỗng đất , nước mắt tuôn trào , ngã dưới chân đại sư:" đại sư , cầu xin người mau cứu lấy cháu trai của tôi , nhà tôi ba đời chỉ có một đứa con , đời này tôi chỉ có duy nhất một mình nó là cháu .."

" ngươi đứng lên trước di . việc này tuy phức tạp nhưng bần tăng chắc chắn xẽ chữa khỏi "

chờ Nguyễn Công Đại đứng lên , Minh Hạnh đại sư nói tiếp :" độc khí công tâm vốn dĩ đến bây giờ đã không thể sống , thế nhưng cháu trai của ông là .." đại sư đột nhiên nghĩ đến chuyện này phải giữ bí mật , tránh để truyền ra ngoài

"cháu trai nhà ông có cơ thể đặc thù , độc khí cực âm vào cơ thể kích phát dương khí trong cơ thể nó cho nên đến bây giờ vẫn còn chưa bị thi biến ,nếu chỉ là độc thông thường thì ngược lại cũng không làm gì dc nó..."

Minh Hạnh đại sư nhíu mày nhìn những chiếc đinh trong lòng bàn tay " những chiếc đinh này chắc chắn luyện trên người đột tử mà chết , oán khí sâu đậm , cùng với lá bùa kích phát .cháu trai của ông chịu tác động hắc khí xâm lấn thi thể ms dẫn đến cái chết .."

nói đến đây đại sư đột nhiên thay đổi thái độ nghiêm túc nhìn Nguyễn Công Đại rồi cười ,"nói cho ông biết thế gian này người có thể cứu sống được tôn tử nhà ông không nhiều , may mà ông gặp được bần tăng , đây cũng là duyên phận của ta và cháu trai ông , ha ha , đúng là duyên phận mà "

Bạn đang đọc Thiên Quang Tự sáng tác bởi LongLibra
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongLibra
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.