Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn cơm

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

Trong phòng đã bày xong bát đũa, một chén canh gà nóng hổi, còn có mấy món ăn nhỏ, trên bàn bày hai chén cơm.

"Chị đi xem đứa nhỏ, em ăn trước đi" Hương Lan xoay người vào phòng, không bao lâu sau ôm đứa nhỏ đi ra.

Không nghĩ tới đứa nhỏ lại oa oa khóc lớn lên, Hương Lan trực tiếp kéo áo lên, nhét sữa vào miệng.

Mã Lương nhìn thấy tay liền run lên, tiểu huynh đệ phía dưới cũng nổi lên phản ứng.

"Đều nhìn đến ngây người rồi, muốn ăn một miếng không? " Hương Lan tỷ cười nói.

Không nghĩ tới Mã Lương gật gật đầu.

"Đi chết đi, ngay cả đậu phụ của tỷ cũng muốn ăn" Hương Lan cũng tâm hoảng ý loạn đứng lên.

"Đúng rồi, có một chuyện, em thành thật nói cho tỷ tỷ, em chưa từng cùng nữ nhân làm qua sao?” nàng hỏi, biểu hiện quyến rũ nhưng vẫn cóchút ngượng ngùng.

"Không có" Mã Lương lắc đầu.

"Vậy có muốn tỷ giới thiệu cho em một nữ nhân không? "

“Hương Lan tỷ, nào có người ai thèm coi trọng em. Không cần bận tâm" Mã Lương vừa nghĩ đến tình huống của mình, liền thở dài.

"Đừng ngây ra nữa, uống nhiều canh, ăn nhiều gà hơn đi" Ánh mắt Hương Lan như cố ý như vô tình đảo qua hông hắn, thứ hùng tráng kia như còn rõ ràng trước mắt.

"Đúng rồi, lát nữa giúp chị một việc, gần đây tỷ tỷ đau lưng nhức mỏi, em dùng rượu thuốc giúp tỷ tỷ xoa bóp một lát nhé",

"Được" tâm Mã Lương đột nhiên nhảy dựng lên, Hương Lan tỷ rốt cuộc là muốn làm gì? Tựa hồ thoáng cái thân cận hơn không ít.

"Đúng rồi, Hương Lan tỷ, giáo viên từ huyện đến kia đang ở nhà em, chờ lát nữa cho em một ít thức ăn cho cô ấy nhé".

“Được, lát nữa tỷ múc chút cơm đưa qua, không thể để người trong huyện khinh thường chúng ta, cái đùi gà này cho nàng ấy"

Nguyên liệu đều nuôi ở trong thôn, nguyên bản nguyên vị, cho nên đặc biệt thơm. Mà Mã Lương ăn xong thì múc chút cơm cho Tô Vũ Dao rồi gắp thức ăn mang qua.

Tô Vũ Dao đang sửa sang lại quần áo của mình, từ trong vali lấy ra từng món một, lần này nàng cũng thật sự không chuẩn bị ở lại lâu, chủ yếu là vì muốn trốn một người, cho nên đồ đạc cũng không nhiều, chỉ có mấy bộ quần áo để thay giặt.

Nàng lấy điện thoại ra, phát hiện không có tín hiệu, sạc pin phỏng chừng cũng không còn hy vọng.

"Cô giáo Tô, ăn chút gì đi." Mã Lương cầm bát đi tới.

Tô Vũ Dao quả thật có chút đói bụng, người này xem ra còn rất chu đáo, nàng bình thường đối với đồ ăn tương đối kén chọn, nhưng hiện tại đã đói đến bất chấp, lại ngửi được mùi thịt gà, liền có cảm giác thèm ăn.

"Cô giáo Tô, cô ăn chậm một chút, nếu không đủ, tôi sẽ giúp cô múc thêm một ít"

"Đủ rồi, đúng rồi, phòng tắm ở đâu?” nàng hỏi, muốn để lát nữa đi tắm.

"Phòng tắm?" Chỗ này của tôi không có phòng tắm, mùa hè mát mẻ đều là tắm bên ngoài, mùa đông đều là trong phòng đun nước tắm trong chậu lớn,

Không có phòng tắm? Là một nữ nhân yêu sạch sẽ, chuyện này có chút khó chấp nhận với nàng.

"Nếu cô muốn tắm thì tắm ở trong phòng, tôi sẽ nấu cho cô một ít nước nóng" Mã Lương nói.

"Đợi lát nữa rồi nói sau" nàng có chút do dự, căn phòng này cảm giác chung quanh đều thông gió, tùy tùy tiện tiện liền có thể bị nhìn trộm.

Đã nói đến như vậy, Mã Lương cũng không ngốc, hắn không nói gì nữa, mà đi đến nhà Hương Lan, nàng nói hắn qua hỗ trợ bóp rượu thuốc, chuyện này làm cho trong lòng hắn rất hạnh phúc.

Làn da của Hương Lan rất tốt, bởi vì nàng chỉ ở nhà, trên cơ bản không làm việc gì, mà sau khi nàng sinh con, dáng người cũng không mất đi, thắt lưng giống như rắn nước, một chút cũng không kém nữ nhân trong thành, coi như là vưu vật trong thôn.

Hương Lan đang dỗ con ngủ, ăn no sữa, tiểu tử kia cũng ngoan hơn rất nhiều, ầm ĩ oe oe một lát, liền nhắm mắt ngủ say.

"Đứa nhỏ ngủ thiếp đi, chúng ta đi qua phòng khác đi."

Mà phòng khác, chính là phòng ngủ của Hương Lan, bên trong có một cái giường ngủ rất lớn, lúc ấy Vương Ma Tử đã tốn không ít tiền mới từ mùa được từ bên ngoài đem về.

"Mấy ngày nay cứ ôm con, lưng đau nhức quá" Hương Lan lẩm bẩm tìm rượu thuốc.

"Đúng rồi, chiều nay gặp được cậu của em, hắn bảo em rảnh rỗi thì đến nhà hắn một chuyến, có việc tìm em."

Cậu của Mã Lương đã có vài ngày không tìm hắn, người trong thôn cũng không có mấy người lưu ý, cho nên Hương Lan lúc ấy cũng quên thông báo, chỉ nghĩ đến chôn Mã Lương.

"Mấy ngày nữa là thứ sáu được nghỉ mới rảnh rỗi"

Hương Lan đã tìm được rượu thuốc, là một cái bình thủy tinh, bên trong còn có một con rắn nhỏ, cùng có một đống dược liệu lộn xộn, tiêu sưng giảm nhức mỏi rất hiệu quả, người trong thôn bình thường đều có một chai này.

"Chị phải cởi quần áo ra, em cũng đừng nhìn lung tung" Hương Lan đưa rượu thuốc cho hắn ta, thanh âm đều có chút run rẩy, nàng tịch mịch đã lâu, nên bây giờ cũng có chút lớn mật.

Bạn đang đọc Thầy Giáo Nông Thôn của Thôn Đầu Một Cây Thảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lethanh.ilf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.