Dụ Ra Để Giết (1)
Ngao Đấu hung tàn cười cười:
- Hừ! Ngày này năm sau là ngày giỗ của mày! A Bố Địch Thác Mã, đợi sau khi
mày chết đi tao sẽ giúp mày chiếu cô cho Cổ Tiên Lệ, tao cũng sẽ cho toàn bộ
thủ hạ chiếu cố Cổ Tiên Lệ!
Dưới làn mưa đạn như nươc kia, đại lượng Kim Lang Kỵ bị bắn thủng người, sô
người còn sót lại lập tức lui vào trong quân doanh.
Những đóa hoa dài hẹp kia cũng từ trong quân doanh lao ra ngoài, mở cái miệng
dính máu của chúng cắn đứt đầu lâu của Kim Lang Kỵ vừa mới lùi vào trong.
- Không muốn! ! Không muốn!
Một tên Kim Lang Kỵ bị dây leo cuốn lấy đùi sau đó bị đưa tới trước miệng của
đóa hoa và buông xuống.
Tên Kim Lang Kỵ kia trong lúc hoàng hốt không ngừng nã đạn vào trong đóa hoa,
bắn thẳng vào vô sô cây răng của đóa hoa, đột nhiên sâu trong đóa hoa có dây
leo bắn ra ngoài, thoáng cái xuyên thủng yết hầu của Kim Lang Kỵ này.
Sau khi giết chết Kim Lang Kỵ thì thân thể của tên Kim Lang Kỵ kia cũng rơi
thẳng vào trong bụng của đóa hoa, biến thành chất dinh dưỡng của nó.
- Đi chết! ! Đi chết!
Một tên chiên sĩ Kim Lang Kỵ vừa chui đầu vào trong quân doanh đã bắn phá điên
cuồng vào đám dây leo, những đóa hoa ăn thịt người này có dây leo và thân thể
cứng rắn như kim loại, không cách nào bắn thủng được.
Đột nhiên đóa hoa ăn thịt người kia lập tức cắn nát đầu của Kim Lang Kỵ này.
Thi thể của tên Kim Lang Kỵ này cũng bị hấp thu.
Lúc này vô số âm thanh rên rĩ truyền ra ngoài, một tên chiến sĩ Kim Lang Kỵ bị
bông hoa ăn thịt người giết chết, thi thể cũng biến thành chất dinh dưỡng của
chúng.
Trong cả quân doanh này giống như địa ngục trần gian, đại lượng bông hoa ăn
thịt người cuốn qua phía chiến sĩ Kim Lang Kỵ và chiến sĩ Thánh Lang Kỵ, những
người này chèo chống không bao lâu.
A Bố Địch Thác Mã ôm Cổ Tiên Lệ lui vào trong quân doanh liền cảm giác thể lực
hạ xuống nhanh chóng, lập tức rống to lên.
- Lao ra! ! Lao ra liều với bọn chúng! ! Chỉ có như vậy mới có sinh cơ! !
Thánh Lang Kỵ cùng tôi xông lên.
Hai mắt đám chiến sĩ Kim Lang Kỵ trong quân doanh đỏ thẫm. Giống như hung thú
bị thương vậy, nổi giận gầm lên một tiếng sau đó lao ra ngoài quân doanh. Bọn
họ đã bị bức vào tuyệt lộ, ở lại trong quân doanh chỉ có con đường chết mà
thôi.
Những tên chiến sĩ Kim Lang Kỵ xông ra bên ngoài thì nghênh đón bọn họ chính
là mưa đạn.
Còn sót lại một trăm hai mươi tên cao thủ Thánh Lang Kỵ chính là tiên phong,
dùng kỹ năng mạnh mẽ của mình giết ra một con đường. Bọn họ đã bị bức vào
tuyệt cảnh, chỉ có liều chết phá vòng vây mới co đường sống.
Những tên cao thủ Thánh Lang Kỵ đều ăn mặc áo giáp làm từ gia biến dị thú cấp
hai. Có thể ngăn cản viên đạn súng trường bắn tới. Viên đạn dày đặc chỉ giết
được hai mươi tên cao thủ Thánh Lang Kỵ, trong đó có mười tám Thánh Lang Kỵ té
xuống đất.
Số cao thủ Thánh Lang Kỵ còn sót lại giết vào trong đội ngũ của quân địch. Bọn
họ đều là người cường hóa đẳng cấp trên 20 và mặc giáp da biến dị thú, vừa
thấy mặt đã đồ sát hơn ba mươi tên địch nhân.
- Sát!
Ngao Đấu vung tay lên lạnh lùng ra lệnh.
Một tên thống lĩnh tên Minh Thư Vũ cầm trường đao dài hai mét và man theo một
trăm tên bạch giáp quân lao thẳng về phía đám cao thủ Thánh Lang Kỵ.
Minh Thư Vũ chính là người tiến hóa nhanh nhẹn, hắn có được tốc độ nhanh gấp
mười tám lần người thường, thời điểm cầm đao chém xuống có thể đạt tới vận tốc
âm thanh, cơ hồ là một đao vòi rồng hiện lên, một tên cao thủ Thánh Lang Kỵ bị
hăn chém thành hai khúc.
Minh Thư Vũ giống như vòi rồng lao qua khắp nơi, nhấc lên từng đợt gió tanh
mưa máu, không kẻ nào cản được đao của hắn.
Mà bên kia quân Mông Cổ của Kiếp Tiết Quân đều là cường giả đỉnh cấp, một tên
thống lĩnh tên là Cáp Ân dẫn theo cao thủ đánh qua phía Thánh Lang Kỵ.
Tên thống lĩnh tên Cáp Ân kia thân cao hai mét, cầm cự chùy đạt tới sáu trăm
cân. Cự chùy sáu trăm cân trong tay của hắn nhẹ như kim châm, hắn huy cự chùy
sáu trăm cân này giống như thần linh đánh xuống một kích, đánh những Thánh
Lang Kỵ thành thịt vụn.
Ngao Đấu cùng thống soái quân đội Mông Cổ Triết Lý Mộc, lạnh lùng nhìn qua
thống lĩnh Kim Lang Kỵ A Bố Địch Thác Mã, chỉ cần A Bố Địch Thác Mã có dị
động, bọn họ sẽ liên thủ tấn công A Bố Địch Thác Mã.
A Bố Địch Thác Mã với tư cách là người tiến hóa đỉnh cấp nên tiềm lực tiến hóa
của hắn rất mạnh. Một khi bị A Bố Địch Thác Mã chạy khỏi nơi này, Mãn Châu đế
quốc cùng Mông Cổ đế quốc sẽ có thêm địch nhân đáng sợ. Ngao Đấu cùng Triết Lý
Mộc tuyệt đối sẽ không tha địch nhân như vậy.
Ngao Đấu cùng Triết Lý Mộc mặc dù không có ra tay, ánh mắt của bọn họ như điện
nhìn qua làm A Bố Địch Thác Mã áp lực nặng nề. A Bố Địch Thác Mã thập phần
tinh tường, Ngao Đấu, Triết Lý Mộc là hai người tiến hóa đỉnh cấp đang chờ
thời cơ tốt, muốn một lần hành động giết hắn.
Triết Lý Mộc nhìn A Bố Địch Thác Mã và chiêu hàng:
- A Bố Địch Thác Mã! Tôi thập phần thưởng thức anh, nếu hiện giờ đầu hàng.
Bán mạng cho đế quốc Đại Mông Cổ của tôi. Tôi có thể cho anh và Cổ Lệ tiên một
con đường sống. Nếu không các người chỉ có con đường chết. Bọn họ tuổi trẻ
sung sức, cứ như vậy chết đi đúng là quá đáng tiếc! Trên thế giới này còn có
rất nhiều chuyện tốt đang chờ bọn họ hưởng thụ đấy.
Đứng bên người Ngao Đấu là nam nhân hèn mọn bỉ ổi dáng cười dâm đãng chiêu
hàng:
- Đúng vậy! A Bố Địch Thác Mã. Cho dù anh không nghĩ cho mình. Cũng phải suy
nghĩ cho Cổ Tiên Lệ chứ? Nếu hiện giờ chết ở đây thì thôi, nếu nàng còn sống
mà rơi vào trong tay của chúng tôi, chiến sĩ của chúng tôi sẽ chiêu đãi nàng
thật tốt. Không biết nàng có thể chịu được bao lâu?
Tên này cười dâm đãng, miệng thập phần độc ác, bởi vậy được Ngao Đấu dùng
chiêu hàng địch nhân, hoặc là tiến hành mắng chiến.
A Bố Địch Thác Mã nghe vậy trong nội tâm bắt đầu dao động. Nếu hắn có một mình
chắc chắn sẽ không đầu hàng, hắn là người tiến hóa nhanh nhẹn thực lực cường
hoành. Cho dù không địch lại thì hắn vẫn bỏ chạy. Nhưng mà cộng thêm Cổ Tiên
Lệ thì hắn muốn chạy trốn quá khó khăn.
Ngao Đấu, Triết Lý Mộc và A Bố Địch Thác Mã đều là cao thủ cùng đẳng cấp, trừ
bọn họ ra còn có bạch giáp quân và đám cường giả khác nhìn chằm chằm vào. A Bố
Địch Thác Mã muốn mang theo Cổ Tiên Lệ chạy ra khỏi vòng vây là không có khả
năng.
Trong ngực A Bố Địch Thác Mã, Cổ Tiên Lệ ngẩng đầu nhìn qua hắn vẻ mặt cầu
khẩn.
- Thác Mã! ! Tôi không muốn chết! ! Chúng ta cùng sống đi!
Thời điểm đối mặt tư vong thì có người thong dong chọn chết, nhiều người lại
muốn sống sót. Cho dù đánh mất tôn nghiêm, bọn họ vẫn muốn sống sót.
Cổ Tiên Lệ nói ra lời này đã đánh bại phòng tuyến tâm lý của A Bố Địch Thác
Mã, hắn yêu thật sâu nữ nhân gợi cảm này, trên giường vô cùng phóng đãng. Dáng
người xinh đẹp độn lòng người, vô cùng khiến người ta ưa thích.
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 177 |