Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịnh thế... Mở ra!

Phiên bản Dịch · 1091 chữ

A Lương đang muốn ho khan hai tiếng, muốn phá vỡ hình ảnh tuyệt đẹp phía trước.

Nhưng còn chưa mở miệng,

Thần sắc của hắn đột nhiên khẽ giật mình.

Chỉ thấy bên trên bầu trời, đôi mắt to lớn của Tinh Thần cứ lẳng lặng nhìn hắn...

- Dẹp đi...

Khóe miệng A Lương giật một cái, hắn cũng không có lòng tin có thể đón được một quyền của kẻ này…

Sau một lúc lâu.

Hai người đang ôm nhau cũng chậm rãi tách ra.

Phương Tư dường như nghĩ tới điều gì đó, mở miệng nói.

- Ngươi thật sự là không cẩn thận bị ta bắt được, hay là cố ý?

Nàng thế nhưng là không có quên bản năng tội phạm “trăm phần trăm tránh túi phân urea” của Trần Thư, quả thực có thể nói là năng lực nhân quả…

- Hả... Đại khái... Khả năng... Có lẽ... Hẳn là...

- Dừng lại!

Phương Tư lườm hắn một cái, trực tiếp ngắt lời, hiểu rõ tên này chỉ đang phát ngôn mấy câu vô nghĩa…

- Không cần trả lời!

Nàng lại lần nữa ôm chặt lấy Trần Thư, nhẹ giọng lẩm bẩm nói.

- Dù sao cũng đã bị bắt được…

Cả hai lại lần nữa ôm nhau, chuyện này khiến những người còn lại cũng vò đầu một trận, thật là khiến người ta nhức đầu...

Vừa mới kết thúc loạn thế, tại sao lại bắt đầu trải qua tra tấn nữa...

Cùng với thời gian dần dần trôi qua.

Càng ngày càng có nhiều nhân loại thanh tỉnh lại.

Trên mặt bọn hắn mờ mịt, cùng người bên ngoài thảo luận kết quả, nhưng lại chậm chạp không rõ ràng kết quả đến cùng như thế nào.

Dù sao bây giờ người trong cuộc đại chiến là Trần Thư cũng đang đắm chìm trong ngọt ngào, khó mà tự thoát ra được...

Mà người trong cuộc có liên quan là Thiên Kỵ Sĩ, ngay cả một cọng lông đều nhìn không thấy...

Mà bởi vì kết quả này thật không rõ ràng.

Hơn nữa nhân loại còn mê mang, Hung Thú lại là bắt đầu hung hăng càn quấy...

Dẫu sau tình huống hiện tại thoạt nhìn.

Có chút giống như cả hai đã đồng quy vu tận, giống như năm đó...

Mà Hung Thú tộc lại có ưu thế tiên thiên, đương nhiên là lại có thể tiếp tục chiếm cứ vị trí chúa tể...

- Tiểu tử!

Giờ phút này, khí vận do lão gia tử hóa thành nhịn không được mở miệng.

- Mặc dù lão nhân có chút không muốn làm phiền ngươi, nhưng ngươi có thể xử lý chút chính sự trước hay không...

- Hả?

Trần Thư ngẩn người, sau đó chững chạc đàng hoàng nói.

- Việc của ta cũng là chính sự.

- Hung Thú chuẩn bị công kích loài người!

- Hả...

Thần sắc Trần Thư nháy mắt chấn động, lúc này mới lưu luyến không rời tách khỏi Phương Tư, nói tiếp.

- Đợi ta chút...

Giờ phút này, ở trung tâm Ngự Thú Đại Lục.

Tương Liễu đang ngửa mặt lên trời gào thét, trong mắt tràn đầy khí thế bễ nghễ thiên hạ!

Giới Long Hoàng không còn, Thiên Kỵ Sĩ không còn Trần Thư cũng vậy.

Cái này mẹ nó thế giới không phải của nó sao?!

- Grào!

Trong mắt Tương Liễu tràn đầy hưng phấn đến cực hạn, quanh đi quẩn lại nó vậy mà lại xưng vương xưng bá?!

- Ta mới là thiên mệnh...

Ầm!

Trong chốc lát, thiên khung vạn dặm không mây đột nhiên hạ xuống một cột sáng Tinh Thần, giống như sấm sét giữa trời quang.

Tương Liễu còn chưa nói hết câu đã trực tiếp biến thành bột mịn...

- Con sâu kiến náo loạn thật khiến người ta phiền mà!

Trần Thư nhếch miệng.

Sau đó tinh thần của hắn vừa động.

Một cỗ uy áp kinh khủng quét sạch toàn bộ thế giới.

Hung Thú đang gầm thét cũng im bặt dừng lại, thân thể nháy mắt bị áp đảo trên mặt đất không nhúc nhích được...

Thế nhưng Hung Thú đương nhiên không hề cam lòng chịu khuất phục, nỗ lực chống lại cỗ thiên uy này nhưng trong nháy mắt đã bị trấn áp thành huyết vụ...

Tội phạm Nam Giang, chuyên môn giết chóc...

Nếu không phải cân nhắc đến sự trợ giúp của Hung Thú đối với sự phát triển của Ngự Thú Sư, hắn không ngại tiến hành một trận đại thanh tẩy chân chính...

Giờ phút này, giọng nói của Trần Thư lại lần nữa xuất hiện, vang vọng trong thiên địa.

- Thiên Kỵ Sĩ đã chết! Tất cả đều đã kết thúc!

- Các vị đồng bào nhân loại, Phục Tô lịch ngàn năm kết thúc hiện tại chính là thời đại thịnh thế!

Nhân loại ngẩn người sau đó tiếng hoan hô bạo phát vang vọng thế giới tiếng.

- Thịnh thế, chân chính mở ra...

Trong lúc nhất thời.

Có người lệ nóng quanh mắt, thân thiết ôm nhau.

Cũng có người quỳ rạp xuống đất, ôm đầu khóc rống.

Cũng có người ngước nhìn bầu trời, đối với người nhà đã chết đi nói ra tin vui...

Một ngày này, mọi người đã đợi quá lâu...

...

Thịnh thế lịch năm 20, ngày 2 tháng 1...

Thời gian hai mươi năm trôi qua, Lam Tinh ban đầu vốn hoang vu cằn cỗi đã sớm khôi phục lại, khắp nơi đều là bộ dáng vui vẻ phồn vinh thịnh thế.

Mặc dù Trần Thư không phải trên Truyện Kỳ nhưng lại có Thời Không chi Lực, đương nhiên cũng xây dựng quê hương một chút...

Trong những nhân loại may mắn còn sống sót, bọn hắn đều đến từ mỗi quốc gia khác nhau.

Bây giờ loạn thế đã kết thúc, bọn hắn đương nhiên cũng bắt đầu xây dựng lại quốc gia của mình, tất cả đều hướng đến điều tốt đẹp hơn…

Về phần Hung Thú thì toàn bộ đều bị xua đuổi đến Cổ Ngự Đại Lục hoang vu.

Hơn nữa, bốn phía xung quanh bọn chúng còn có Tinh Quang lực ngưng tụ thành lồng giam đã không còn khả năng dấy lên náo động.

Với tư cách là người mạnh nhất thế giới hiện giờ, Trần Thư đương nhiên không có khả năng cho Hung Thú một chút cơ hội trở mình nào.

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.