Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạ Tố Nam vẫn không theo lẽ thường như cũ

Phiên bản Dịch · 1103 chữ

Mà Phương Tư muốn bắt lấy chính là một sơ hở như vậy!

Huống chi cho dù là không tìm thấy Thú Hoàng lạc đàn, cũng có thể ở trên đại lục nhân cơ hội đoạt lấy tài nguyên.

- Năng lực của tiểu Tinh quan trọng hơn một chút...

Tinh Linh cùng giọng điệu thận trọng nói:

- Hắn có thể bảo mệnh cho các ngươi...

- Không cần.

Phương Tư lắc đầu, nói:

- Chúng ta có Truyền Tống Dược Tề, có thể cầm cự được một đoạn thời gian, sau khi lão Tạ đột phá thì sẽ đến lượt tiểu Tinh.

- Đi.

Tinh linh không có nói tiếp mà chấp hành kế hoạch vô điều kiện.

Trong nháy mắt, thời gian hai tháng trôi qua rất nhanh, Tạ Tố Nam hai mắt nhắm nghiền bản thân cũng là tiến vào trong trạng thái đột phá.

Tuy thiên phú của hắn bình thường không có gì lạ, so sánh với đám người A Lương ít nhất là thấp hơn một cấp bậc.

Nếu không phải năm đó có Trần Thư trợ giúp, hắn thậm chí ngay cả Ngự Thú Đại Học trọng điểm cũng không thi vào được.

Tuy rằng thiên phú kém nhưng có được nhiều tài nguyên, dù sao quan hệ với Trần Thư còn ở nơi đó...

Dưới phụ trợ của phần lớn tài nguyên đỉnh cấp hắn cũng đạt tới Vương Cấp đỉnh. Mà bởi vì Trần Thư ngã xuống, khiến cho tinh thần của hắn xuất hiện lột xác, bắt được cơ hội đột phá.

Trần Thư hy sinh khiến hắn chấn động nhiều nhất, dù sao tính tình hắn tương tự với Trần Thư không có đại nghĩa như đám người A Lương.

Lúc này, lão Tạ đã tĩnh toạ mấy tháng, râu quai nón lúc đầu cạo giờ đã mọc dài ra, không biết còn tưởng rằng râu ria bên trên dài hơn một cái mặt...

Trong phút chốc, lão Tạ vốn yên lặng bất động thân hình tràn ngập một cỗ hơi thở kỳ dị, đột nhiên mở to hai mắt.

Hai tròng mắt hắn vô cùng sáng ngời, cả người đều xuất hiện biến chất!

Gần như là cùng lúc, Phương Tư và A Lương đồng loạt ý thức được cái gì, đều nhìn vào sâu bên trong di tích.

Chỉ thấy hào quang xanh biếc vô cùng chói mắt đột nhiên xuất hiện, ở bên trong Tinh Không có vẻ mười phần bất ngờ.

Ngay sau đó, quang mang đại thịnh bắt đầu rất nhanh khuếch tán ra bốn phía. Nhưng chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Tinh Không Di Tích vậy mà toàn bộ bị bao trùm bởi lục quang, bề ngoài vô cùng hoa lệ...

- Tình huống gì đây?!

- Hào quang này làm sao cảm giác lạ lạ...

- Này con mẹ nó ngẩng đầu vừa thấy xanh mơn mởn như vậy, làm cái gì vậy?!

Mọi người bàn tán ầm ĩ, đều không rõ xuất hiện tình huống gì. Dựa theo lẽ thường mà nói, màu xanh biếc là tràn ngập hơi thở sinh mệnh làm người khác vui vẻ thoải mái.

Nhưng lục quang xuất hiện trước mắt, luôn làm cho người ta cảm thấy không được quá thoải mái...

- Con mẹ nó!

Hiện giờ, tinh linh tuy rằng không phải sinh vật nhưng bản năng cảm thấy được có chút khó chịu, dù sao đây chính là di tích của nó...

Nó trực tiếp tìm tới đầu sỏ gây nên, chỉ thấy lão Tạ đã mở hai mắt đồng thời đang đùa trùng điệp trên vai.

Từ nhiều lần tiến hoá huyết mạch, trùng điệp cũng đã là trạng thái Cứu Cực Thể, mà bộ dáng của nó vậy mà là về tới bộ dáng ban đầu.

Có lẽ đây mới là trở lại nguyên trạng...

- Tạ Tố Nam!!

Tinh linh xuất hiện bên cạnh lão Tạ, giọng điệu đã tràn ngập khó chịu.

- Hả? Cái gì?

Lão Tạ sững sờ, sau đó nhìn lục quang trước mắt nhanh chóng hiểu được.

- Thật xin lỗi...mới vừa đột phá không có khống chế được lực lượng... .

Lão Tạ gãi đầu, một bộ dáng xin lỗi. Nhưng nói tới nói lui con hàng này không có một chút động tác thu hồi nào...

Tinh linh cũng nhìn ra được, nói:

- Ngươi có thể thu hồi lục quang trước rồi nói sau?!

- Làm ngay đây, ngay đây.

Tâm thần lão Tạ khẽ động, làm cho trùng điệp thu hồi kỹ năng tìm kiếm, nhưng tốc độ cũng có một chút thong thả.

Hắn thật ra cũng không phải cố ý thêm cho di tích một yêu quang mang, vấn đề là không có như vậy vừa ra, ai biết hắn đột phá...

Nửa giờ sau, yêu quang mang mới rốt cục biến mất không thấy... .

- Truyền Kỳ lực lượng thật đúng là không khống chế được tốt, quá mạnh mẽ!

Lão Tạ lúc này vẫn có chút lâng lâng, không chỉ người khác mà ngay cả bản thân hắn cũng chưa từng nghĩ đến qua, chính hắn có thể đột phá đến Truyền Kỳ cấp bậc...

Dù sao thiên phú của hắn không thể nào gọi là thiên tài tuyệt thế...

Đáng khen duy nhất chính là chủ Khế Ước Linh có chút đặc thù...

- Ngươi cũng thật là bựa!

Lúc này, hai người A Lương cùng Phương Tư đi tới nơi này, bọn họ quen biết nhiều năm tất nhiên là thoáng cái đã hiểu được mục đích của lục quang vừa rồi chính là khoe khoang...

- Thật sự không khống chế được...

Lão Tạ nhếch miệng cười nói:

- Ta hiện tại cảm thấy bản thân đã có chút cảm giác vô địch...

- Vô địch cái rắm!

A Lương bĩu môi, nói tiếp:

- Khế Ước Linh Truyền Kỳ của ngươi là cái gì?!

Đối với một Ngự Thú Sư Truyền Kỳ mà nói, con Khế Ước Linh thứ sáu có cường đại hay không vô cùng quan trọng.

- Qua loa.

Tâm thần lão Tạ vừa động chỉ thấy Ngự Thú Không Gian bên cạnh vỡ ra, A Lương cùng Phương Tư cùng nhau nhìn lại trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong.

Nhưng mà, phía trước cũng chậm chạp không có xuất hiện sinh vật mới...

- Thật xin lỗi, có thể cần một chút trợ lực của ta...

Lão Tạ gãi đầu, đồng thời trực tiếp duỗi tay đưa vào Ngự Thú Không Gian, giống như đang lấy ra cái gì.

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.