Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại cảnh báo xã hội

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Bên trong, toàn bộ phòng thanh tra im lặng một cách đáng sợ.

Năm vị đội trưởng nhìn Lý Hạo Nhiên một chút, nhưng tên này vẫn chưa thấy nói gì cả.

" Đừng nói, còn nữa đó chứ?"

Đột nhiên, giọng nói của Tôn Hiểu có chút run rẩy.

Dựa trên những gì họ biết về Lý Hạo Nhiên, ngay khi tên này xuất hiện, đảm bảo không có chuyện gì tốt!

Mỗi lần đến, đều nói xảy ra vấn đề, hoặc thông báo sự tình nào đó. Nhưng lần này, chuyện có chút quỷ dị!

Tuy nhiên, điều này là không thể!

Thằng khốn này đã trộm hai mươi người rồi!

Lý Hạo Nhiên nhìn Tôn Hiểu thật sâu, mỉm cười và không nói gì cả.

Bầu không khí có chút kì lạ.

" Reng reng reng!"

Tiếng chuông điện thoại vang lên giống như một lời nhắc nhở đòi mạng.

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại, năm vị tổ trưởng đồng loạt rùng mình.

Tôn Hiểu mím chặt môi trả lời điện thoại lần nữa, nhưng hắn lần này không có chủ động nói chuyện.

Sau đó....

Anh ta nghe thấy giọng nói của một người đàn ông phát ra từ micro.

" Chương trình Thiên Nhãn đúng không? Tôi muốn báo cảnh sát, tôi đang ở chợ Đông, ví của tôi đã bị lấy cắp. Chỉ có điều ví của tôi đã được trả lại, nhưng theo yêu cầu của tổ chương trình của bạn, chúng tôi vẫn phải gọi cảnh sát!"

Những câu nói này, Tôn Hiểu hôm nay đã nghe không biết bao nhiêu lần.

Trong lòng anh vừa sốc vừa giận!

Tên điên Tần Hạo này làm sao vậy?

Tôn Hiểu theo bản năng nhìn về phía các đội trưởng đang trả lời điện thoại và sau đó nhìn thấy bọn họ gật đầu với mình.

Rõ ràng cùng một cuộc gọi đến cảnh sát và báo về chiếc ví đã bị lấy cắp.

30 người!

Cả 30 người gọi điện báo cảnh sát, 30 người bị đánh cắp ví tiền.

Ngay cả đầu của Chu Quân và những người khác có chút ù ù!

Bọn họ biết Tần Hạo kiêu ngạo, nhưng mà cái này cũng quá phách lối đi?

Hơn nữa, tên chết tiệt này đến cùng làm điều đó như thế nào?

Dựa theo camera giám sát quay lại, tên này vừa mới đến chợ Đông mới có ba tiếng đồng hồ thôi chứ?

Mẹ bà nó, chỉ mới có ba tiếng mà nhiều người đã bị mất cắp thế?

Thật là quá ảo!

Ngay cả đội trưởng đội điều tra tội phạm của tỉnh là Chu Tuấn, anh đã từng chứng kiến nhiều vụ án lớn như thế cũng có chút ngây ngốc.

"Ai!"

Lúc này, Lý Hạo Nhiên thở dài thật sâu một tiếng.

" Anh à, nếu anh có chuyện gì muốn nói thì cứ nói thẳng đi, anh đừng có thở dài ở nơi này, nghe tiếng thở dài của anh thôi thì trong lòng em đã run lên rồi!"

Tôn Hiểu rốt cuộc nhịn không được nữa, bất đắc dĩ lên tiếng nói.

"Phốc!"

Dù biết mình không nên cười vào lúc này, nhưng Trần Nhã Lâm vẫn không nhịn được cười ra tiếng.

" Đợi, đợi một chút nữa đi!"

Lý Hạo Nhiên cũng bất đắc dĩ, anh biết rõ, ước chừng có khoảng chừng 100 nạn nhân, tất cả phải làm theo đúng trình tự rồi ông mới nói được chứ?

Bây giờ, nếu ông mà nói chuyện, lát nữa chẳng phải sẽ bị gián đoạn hay sao?

" Chờ?"

Nghe đến đây, Chu Quân và những người khác cảm thấy da đầu có chút tê tê, đừng nói là....

Muốn cái gì là tới cái đó.

" Reng reng reng!"

Điện thoại đòi mạng lần nữa vang lên.

Hơn nữa, lại là mười người.

Tôn Hiểu: "......"

Hắn có chút tuyệt vọng, 40 người rôi đây này!

Hiển nhiên, còn lâu mới kết thúc. Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ lại nhận được thêm sáu đợt gọi điện thoại nữa.

"Hí!!"

" 100 người! 100 người đấy! Hắn ta đã làm như thế nào?"

Tôn Hiểu cúp điện thoại, vẻ mặt mờ mịt nói.

" Thời gian Tần Hạo đi đến chợ Đông chỉ mới có 3 tiếng rưỡi, tức là trong khoảng 3 tiếng rưỡi đó, hắn ta đã trộm cả trăm người!"

Ngón tay của Tiểu Hắc nhanh chóng gõ vào bàn phím với vẻ không chắc chắn.

Chấn động!

Không gì so với sự chấn động!

Tất cả mọi người đều sợ hãi trước con số kinh khủng này!

Ba tiếng rưỡi đã ăn cắp 100 người?

Nếu là lúc trước Chu Tuấn nghe được lời này, nhất định sẽ không chút nào do dự tát một cái, ngươi con mẹ nó, nói chuyện hoang đường gì thế?

Nhưng bây giờ, bằng chứng và chứng cứ nhu núi xuất hiện trước mặt anh, anh không thể nào không tin được.

"Được rồi, tình huống các ngươi cũng biết, mặt khác ta muốn nói một câu, căn cứ vào tính toán của nhân viên hậu trường chúng ta, Tần Hạo là trung bình một phút một người, đây vẫn là lúc mới bắt đầu cần trả lại tiền, lãng phí thời gian!"

Lý Hạo Nhiên vỗ ty thu hút sự chú ý của mọi người, thản nhiên nói: " Về sau, trung bình mỗi người mất khoảng 40 giây, liền không cần phải dùng 3 tiếng rưỡi."

" Sở dĩ ba tiếng rưỡi đó, bởi vì xuất hiện một chút ngoài ý muốn!"

Lúc nói ra lời này, cho dù là Lý Hạo Nhiên là người tận mắt nhìn thấy hết thảy phát sinh, cũng cảm giác rất không chân thật!

Lúc nào, kẻ trộm lại lợi hại như vậy?

Trong phòng phát sóng trực tiếp lại nổ tung, làn mưa đạn bình luận bao phủ toàn bộ màn hình nhhư bông tuyết trắng.

" Được rồi, để tôi nói ngắn gọn, Trần Qua và Vương Duy trong lúc tìm kiếm sẽ mất chút thơi gian, chúng ta giải quyết chuyện này trước đi!

Lý Hạo Nhiên không đợi mọi người phản ứng, tiếp tục nói: "Lúc này đây, xuất hiện hai lần cảnh báo xã hội! ”

Bạn đang đọc Tham Gia Gameshow Ta Bị Coi Là Tội Phạm SSS của Tiểu Hùng Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dumbaxx1994
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 648

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.