Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn zombie

Phiên bản Dịch · 1492 chữ

Phòng 308,

" Coi bộ người ta cũng đã đi hết rồi ha. " Dương Bân nhìn ra cửa sổ nói.

" Ừ ! Chắc vậy. Giờ này ở đây e là chỉ còn lại mỗi chúng ta thôi. "Trần Hạo nói.

" Kêu Văn Lượng dậy đi. Chúng ta tiếp tục đi lục coi còn gì không. "

"........." Trần Hạo đơ người :" Hóa ra ngươi muốn ở lại đây là vì cái này... "

" Không phải à nha, chỉ là nằm giường ngủ thoải mái hơn thôi. " Dương Bân cười nói : " Với lại khi zombie đi khỏi đây, mấy người kia cũng đã đem toàn bộ phòng trong ký túc xá lục soát qua rồi. Bây giờ chúng ta lục thêm lần nữa thì có tìm được gì cũng không nhiều đâu. Nhưng mà lần này chúng ta đi lục đồ không phải là tìm đồ ăn mà chủ yếu là tìm mấy cái vật dụng hàng ngày như hột quẹt, quần áo, sạc điện thoại này nọ.... "

" Ta hiểu rồi. "

Trần Hạo gật đầu rồi kêu Hồ Văn Lương dậy, ba người mở cửa ra ngoài.

Trong hành lang các dãy phòng hầu như vắng bóng zombie, loa phát thanh vẫn còn đang phát nhạc remix, đặc biệt thu hút zombie. Nhưng mà có lẽ sẽ không lâu, mấy cái loa đó sẽ bị zombie phát hiện và phá hủy, lúc đó zombie lại tiếp tục lang thang khắp nơi.

Ba người đi tới từng phòng lục soát lung tung, ngẫu nhiên cũng gặp phải một con zombie nhưng mà với băng bọn này thì không thành vấn đề.

Sau hai tiếng đồng hồ, tất cả từ tầng 1 đến tầng 6 đều bị lục soát, vơ vét toàn bộ. Đúng như Dương Bân nói, đồ ăn không có bao nhiêu nhưng vật dụng hàng ngày lại đầy một ba lô.

" Giờ đi thôi. Bỏ đồ lại trong phòng đi rồi đi. " Dương Bân đột nhiên nói.

" Đi đâu ? " Trần Hạo cùng Hồ Văn Lượng giương mắt nhìn Dương Bân.

" Tìm zombie đặc thù ! "

Nghe vậy Trần Hạo lập tức mừng rỡ, hai mắt tỏa sáng còn Hồ Văn Lượng thì đưa mặt ngu ra, nhưng mà hắn lại không hỏi nhiều dù đầu đầy dấu hỏi.

Người ta thấy zombie thì vội vã trốn tránh, ba người này lại chủ động chạy tới tìm zombie, đúng là chưa từng thấy. Nhưng mà cái này lại liên quan đến chuyện ba người này thật sự giỏi, người ta cho dù biết trong đầu zombie đặc thù có tinh thể thì cũng khó mà tìm thấy được đặc thù zombie. Con zombie này bề ngoài y chang phổ thông zombie, cơ bản là không hề khác biệt bất cứ thứ gì, chỉ là thực lực mạnh hơn mà thôi. Riêng điểm này Dương Bân lại có ưu thế tuyệt đối, Chân Thị Chi Nhãn mở ra thì cho dù đặc thù zombie có trốn trong một bầy zombie cũng bị nhìn ra.

Ba người rời đi một lúc thì lập tức tìm thấy một đám zombie đang bu lại chỗ cái loa. Dương Bân nhìn thoáng qua một chút rồi lắc đầu đi qua hướng khác. Đi một lúc lâu, trên đường đi gặp phải mấy nhóm zombie nhưng đều không có đặc thù zombie. Dương Bân liên tục sử dụng Chân Thị Chi Nhãn, mỗi lần đều có thể phát hiện zombie sớm rồi lên phương án né tránh, đem hệ số nguy hiểm hạ xuống mức thấp nhất. Cuôi cùng đến một công viên nhỏ, Dương Bân đột nhiên dừng lại, trong mắt lóe lên vui mừng kèm sợ hãi.

" Tìm được rồi hả ?" Trần Hạo kích động nói.

" Ừ , nhưng mà có chút không thích hợp thiếu nhi. " Dương Bân cười nói.

" Là sao ? "

" Rừng cây nhỏ, cô nam quả nữ. Các ngươi hiểu chứ ? "

" Á đù ! Như vậy.... cũng không bị vướng há ? " Hồ Văn Lượng trừng to mắt nói.

" Rất hiếm thấy à nghen. Nhớ năm đó ta cùng Thi Nhã ...." Trần Hạo ngẩng đầu tự luyến.

" Ngừng ! Đủ rồi ! Đừng có nổ nữa, Thi Nhã của ngươi đã cùng người khác dính lẹo rồi. " Dương Bân không chút lưu tình nói.

" ..... " Trần Hạo rưng rưng nước mắt : " Tim ta đau quá man. "

" Hai con zombie. Nữ là đặc thù zombie, nam là phổ thông zombie. Nữ giao cho ta, nam giao cho ngươi. Lượng tử cứ ở đây là được. Tốc chiến tốc thắng, đừng làm mấy con zombie khác mò tới đây. " Dương Bân nghiêm nghị nói.

" Rõ ! "

" Chơi thôi ! "

Ba người lập tức chui vào rừng cây, ở trong này cây cối um tùm, chui vào trong thì bên ngoài không thể nhìn thấy gì, khó trách đôi cô nam quả nữ này lại to gan như vậy. Nếu Dương Bân không có Chân Thị Chi Nhãn thì đúng là không thể phát hiện được.

Trần Hạo với Hồ Văn Lượng vừa xông vào thì lập tức mở to hai mắt nhìn chằm chằm.

" Ngọa tào ! Thật đúng là không phù hợp thiếu nhi a." Trần Hạo than thở.

" Đừng nói là đang mần ăn thì thi biến xảy ra à nha. " Hồ Văn Lượng nhìn trân trân nói.

" Đúng là có khả năng đó thật. "

" Được rồi,bớt nhiều chuyện lại đi. Tụi nó tới kìa. "

Hai cái zombie thấy người sống lập tức lao tới, nhưng mà quần đã cởi ra tới mắt cá chân nên vừa lao tới thì lập tức ngã nhào xuống.

"....... "

Nhìn thấy cảnh tượng này, ba người đều cạn lời.

" Ta biết tại sao hai đứa này không bị âm thanh thu hút. Là do tụi nó không chạy được. " Trần Hạo cảm thán nói.

Hai con zombie té xuống lại bò lên , rồi chạy được hai bước lại té lăn ra đất. Áo của nữ zombie bị kéo lên rất cao, hai bầu sữa to lớn bại lộ rõ ràng mỗi lần té xuống đều đập mạnh xuống đất vô cùng thân mật.

" Ý da.... coi chừng bể. " Hồ Văn Lượng nói.

" Không sao đâu. Cái đồ chơi đó rất mềm. " Trần Hạo đầy kinh nghiệm nói.

"..... "

" Đủ rồi. Bớt nói nhảm. Tranh thủ giải quyết tụi nó đi. Coi chừng đám zombie khác tới bây giờ. " Dương Bân nhăn mặt, chịu thua hai tên nhiều chuyện này.

" À được thôi. "

Trong nháy mắt, Trần Hạo cùng Dương Bân xuất thủ.

Đánh giết rất nhiều zombie nhưng lần này quả thật là lần giết zombie dễ nhất. Phổ thông zombie thì bị Trần Hạo nhất kích tất sát, đặc thù zombie thì Dương Bân phải đâm bảy tám lần mới có thể giải quyết được. Vốn dĩ đặc thù zombie mạnh hơn phổ thông zombie nhưng con zombie này thì Dương Bân có cảm giác mạnh hơn con zombie đặc thù hôm trước.

" Thân thể nữ nhân không thể nào mạnh hơn nam nhân được. Chẳng lẽ zombie thật sự có thể trưởng thành sao ? " Dương Bân trầm tư.

" Ài... đáng tiếc thật. " Hồ Văn Lượng nhìn nữ zombie nằm thẳng cẳng cảm thán nói.

" Bây giờ ngươi muốn phá thân cũng được mà. Nhân lúc còn nóng quất luôn đi. " Dương Bân cười nói.

" Ọe.... Muốn ói quá... khốn khiếp... ta không biến thái như ngươi đâu hả. Với lại ta cũng đã nói rồi, ta không phải xử nam ! " Hồ Văn Lượng hét lên.

" Ngươi từng nói là ngay cả tay nữ nhân ngươi cũng chưa sờ mà. Ngươi không phải xử nam thì là gì chứ ? "

Dương Bân nói đoạn đưa tay vào đầu zombie lục lọi một chút rồi lấy ra một hột tinh thể màu đỏ.

" Đây là tinh thể năng lượng mà các ngươi nói đó hả ? " Hồ Văn Lượng hiếu kỳ hỏi.

" Đúng rồi. Cho ngươi đó. Ăn nhanh đi. " Dương Bân đưa tinh thể cho Hồ Văn Lượng.

" Hả ? Cho ta ? " Hồ Văn Lượng kinh ngạc thốt lên.

" Không cho ngươi thì cho ai ? Ba người chúng ta chỉ có ngươi là cùi bắp nhất, ngươi muốn trở thành vướng víu sao ? "

" Vậy được. "

Hồ Văn Lượng cũng rõ ràng tầm quan trọng của viên tinh thể này, hắn cảm kích nhìn thoáng qua hai người bạn rồi đem tinh thể lau sạch bỏ vào miệng.

.......................

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.