Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh lý zombie.

Phiên bản Dịch · 1713 chữ

-Một đám người trở lại sân thượng, ngoại trừ Dương Bân thì những người khác đều vô cùng mệt mỏi, ngăn cản cả bầy zombie xông lên là một việc vô cùng tốn sức. Dương Bân lấy điện thoại ra muốn nhìn trên mạng coi có tin gì mới hay kh ông thì phát hiện điện thoại đã không còn pin. Hắn bất đắc dĩ cầm điện thoại bỏ lại vào túi, pin dỏm đúng là không xài bền nổi.

" Hạo tử, ngươi lên mạng coi thử có tin gì hay không, chủ yếu là mấy cái tin không chính thống. "

Hiện tại đã hơn bốn giờ chiều, tận thế đã qua hơn nửa ngày, theo lý thuyết thì chính thức kiểu gì cũng phải thông báo cho nhân dân tình hình hiện tại.

Trần Hạo tranh thủ mở điện thoại ra, lập tức hắn lộ vẻ kích động rồi ỉu xìu xuống.

" Tình hình sao mà biểu hiện ngươi kỳ vậy ? " Dương Bân hiếu kỳ hỏi.

" Bân ca, chính thức đã tuyên bố thông tin nhưng mà cũng chẳng có gì hữu dụng. " Trần Hạo cười khổ nói.

" Là tin gì ? "

" Chính thức nói zombie cũng không đáng sợ, nhân dân cần dũng cẩm cầm vũ khí lên đối phó zombie. Chờ sau khi chính thức xử lý nội bộ xong sẽ triển khai kế hoạch cứu viện. Người dân không cần phải lo lắng. " Trần Hạo nói.

" Ha ha .. đúng là chính thức. " Dương Bân cười khẩy.

" Xem ra trông cậy vào chính thức đúng là vô tri. " Triệu Khôn bất đắc dĩ nói tiếp : " Nhưng mà chính thức nói cũng không sai, nếu có vũ khí thì người bình thường vẫn có thể đối phó với zombie. Quan trọng là có dám động thủ hay không thôi."

" Ừ! Nhưng mà trên đời này cũng không thiếu ngoan nhân. Ta đoán chừng trong thời gian này hẳn là có không ít người đã cùng zombie giao thủ qua." Dương Bân nói.

" Ngươi nói không sai ! Hiện tại trên mạng có rất nhiều video kiểu này, không ít người đã kéo bè kết lũ đối kháng zombie." Trần Hạo nói.

" Website của trường cũng có không ít video. Có mấy tầng trong ký túc xá cũng đã bắt đầu tự phát thành lập đội chống zombie." Sấu Hầu nói.

" Khu của chúng ta không có sao ?" Trần Hạo hỏi.

" Chúng ta chẳng phải sao ? " Dương Bân cười.

" Thôi vậy, trông chờ vào người hỗ trợ xem ra là hy vọng xa vời rồi. "

" Cũng không hẳn, nói không chừng mấy tầng dưới cũng đã có người hành động. "

" Ờ he."

" Chúng ta nghỉ ngơi một tiếng rồi nghĩ cách xuống tầng 7 đem đám zombie dọn dẹp sạch sẽ, coi thử còn bao nhiêu người sống, thuận tiện tìm chút đồ ăn nước uống. " Dương Bân nói.

" Được ! "

Đám người đồng tình rồi lập tức nằm ngửa ra ngay nền đất mà nghỉ ngơi. Một lần đối mặt hơn chục con zombie khiến cho tinh thần lẫn thể xác của họ đã sớm cạn kiệt.

Sau một tiếng, Dương Bân ngồi dậy, hắn đưa tay lên vẫn còn cảm giác đau nhức nhưng ít ra cũng có thể chiến đấu được. Trong thời gian này, Triệu Khôn đã đem cái thang của hắn xử lý một chút trở thành hai ống sắt dài, hắn cùng Lão Hắc mỗi người một cây, còn Sấu Hầu thì cầm gạch gõ cái tuýp sắt bị cong cho thẳng lại, tạm thời có thể sử dụng được chút đỉnh.

" Đi thôi ! "Dương Bân vừa nói vừa đi xuống cầu thang.

Trong thang lầu, mùi máu tươi nồng nặc khiến người ngộp thở lại thêm buồn nôn. Đám người cố nén khó chịu nhìn xuống dưới đống thi thể thì phát hiện vẫn còn hai con zombie đang cố gắng trèo lên lại tuột xuống không biết đã bao lâu.

" Chúng ta làm sao đi đây ? " Triệu Khôn hỏi.

" Cầu thang đã bị hư, chỉ có thể từ đây nhảy xuống thôi. " Dương Bân chỉ vào thành cầu thang nói.

" Ngươi chắc chứ ? Ở đây xuống đó cũng phải 3m đó nha. Nhảy xuống lạng quạng gãy chân là mệt, đã vậy ở đó còn có hai cái zombie, ngươi chẳng lẽ là muốn đem thức ăn cho tụi nó sao ?"

" Nhìn ngươi có chút tiền đồ vậy thôi sao ? " Dương Bân lắc đầu nói tiếp : " Ta xuống trước giải quyết hai con zombie đó rồi các ngươi xuống. "

Dương Bân nói xong lập tức nhảy xuống. Tố chất thân thể tăng cao khiến cho hắn nhảy xuống từ độ cao 3m cũng như nhảy xuống từ trên bàn mà thôi.

Hai con zombie đang chơi cầu tuột chợt thấy thức ăn xuất hiện thế là hưng phấn ào qua Dương Bân.

Phốc !

Bịch !

Ống sắt đột nhiên đâm ra trong nháy mắt xuyên thủng đầu một con zombie, đồng thời một cước quét ngang đá bay con zombie còn lại.

Phập !

Dương Bân rút ống sắt ra nhanh chóng đâm thẳng vào đầu con zombie bị đá ngã ngửa.

Mọi thứ diễn ra vô cùng nhanh chóng, động tác của Dương Bân có thể nói là nước chảy mây trôi khiến đám người ở trên trợn mắt há mồm liên tục.

" Lợi hại ! " Đám người giơ ngón tay cái lên.

" Bớt nịnh lại ! Xuống đây nhanh ! " Dương Bân liếc xéo nói.

Đám người nhìn nhau có chút sợ hãi, do dự.

Dương Bân thấy vậy lắc đầu ngán ngẩm, kéo hai thi thể tới rồi nói : " Bây giờ thì được chưa ? "

"............."

" Ta trước ! " Trần Hạo bước ra.

Hắn hít sâu một hơi lập tức nhảy xuống. Hai chân giậm vào thi thể, bình an vô sự.

Kỳ thực độ cao 3m đối với người bình thường cũng không thành vấn đề nếu biết cách giảm trọng lực, quan trọng là phải vượt qua sợ hãi trong lòng.

" Hạo tử đảm lượng lớn không ít đó nha. " Dương Bân cười nói.

" Đương nhiên rồi, ta cũng không thể để ngươi mất mặt a " Trần Hạo ưỡn ngực nói.

Đám người Triệu Khôn nhìn thấy Trần Hạo nhảy xuống không sao thì nhìn nhau sau đó cắn răng nhảy xuống.

Zombie đáng thương sau khi bị giết còn bị lôi ra làm cái nệm, hết người này giẫm đến người kia đạp đến mức cứt đái muốn xịt ra.

Hành lang lầu 7 lúc này đã không còn zombie nhưng trong phòng thì chắc chắn vẫn còn không ít. Ký túc xá mỗi tầng có hai mươi phòng chia ra hai bên cầu thang, mỗi phòng ở bốn người vị chi một tầng có khoảng 80 người. Họ giết tổng cộng hơn 60 con zombie nhưng lại có thêm zombie ở lầu 6 cho nên lầu 7 hiện tại nhân số còn khoảng hai ba mươi gì đó, trong đó bao gồm cả người sống nếu may mắn.

" Đi thôi ! Đi từng phòng thanh lý sạch sẽ ! " Dương Bân nói.

" Ok ! "

Đám người đi theo bên trái, cửa phòng thứ nhất đang mở , bên trong không có zombie. Tất cả tỏa ra tìm kiếm một hồi chỉ tìm được một chai nước khoáng cùng một hộp kẹo cao su. Ký túc xá nam không thể so với ký túc xá nữ, mấy thằng ăn hàng ưa trữ đồ ăn vặt dù sao cũng rất ít cho nên có thể tìm thấy đồ ăn thì quả thực là nhờ vào vận khí. Dương Bân uống một hớp nước rồi đưa cho Trần Hạo, Trần Hạo uống xong lại đưa Triệu Khôn, cứ thế làm một vòng nửa chai nước đã không còn. Giờ phút này thì có nước hay không mới là quan trọng chứ nước người khác uống thừa cũng không còn quan trọng nữa.

Dương Bân tiện tay đem cái thang dỡ xuống rồi làm thành hai cái ống sắt đưa cho Sấu Hầu một cây còn lại thì hắn đổi cây sắt lúc trước do thọt zombie quá nhiều nên đã bị biến dạng. Sau đó đám người nhai kẹo cao su từ từ đi tới phòng tiếp theo.

Căn phòng này cũng giống như phòng trước, không một bóng người. Đám người vơ vét một hồi rồi lai tiếp tục đi về phía trước. Liên tục đi mấy phòng đều không thấy bóng một con zombie nào, e là mấy cái phòng này gần cầu thang nên lúc nãy đã chạy tới toàn bộ. Cho đến căn phòng thứ năm thì lại là một căn phòng đóng kín cửa. Dương Bân vận dụng Chân Thị Chi Nhãn thì thấy bên trong là ba cái zombie đang gặm một thi thể không đầy đủ. Hắn liếc mắt ra dấu cho đám người rồi đạp tung cửa phòng. Ba con zombie đang ăn chiều thì nghe động hết hồn quay đầu nhìn lại thì lập tức mộng bức bởi mưa côn chào hỏi vô cùng nhiệt tình.

Hai con zombie bị Dương Bân đâm lủng đầu, còn một con thì bị Trần Hạo cùng Triệu Khôn hợp lực đập đứt cổ, hai người này không có sức mạnh như Dương Bân nên không cách nào đập nát đầu bởi vậy cứ đè cổ mà đâm.

Đám người vơ vét một lúc rồi đi phòng tiếp theo. Ở phòng thứ tám thì phát hiện bốn người sống sót, một phòng bốn người không ai biến thành zombie nên may mắn sống sót.

Khi nhìn thấy đám người Dương Bân , bốn người lập tức kích động vô cùng cho rằng mình được cứu nhưng Dương Bân lại tạt một gáo nước lạnh :

" Cầm vũ khí lên cùng chúng ta đi giết zombie. "

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.