Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước Ngoặt

Phiên bản Dịch · 1514 chữ

Chương 95: Bước Ngoặt

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nhóm bạn thấy vậy, mời hắn uống rượu nhưng hắc lắc đầu từ chối, lấy lí do có việc liền vội vàng rời đi để lại mấy thiếu niên trừng lớn hai mắt phía sau.

Cuối cùng không biết có ai hô lên.

- Wenson đã đi, đêm nay ai trả đây ?

Thế là các thiếu niên kia lại bắt đầu chuyển qua một chủ đề mới.

Nhìn thấy Wenson nhanh chóng rời khỏi Hoàng Hôn, Kobersdorf mỉm cười.

Hắn đang ngồi trong một chiếc xe ma năng bay, hai nữ tử nóng bỏng thi nhau hôn lên mặt và vành tai hắn, thế nhưng Kobersdorf tựa như chẳng cảm thấy gì.

Đối diện hắn là một đại hắn chừng năm mươi tuổi, râu quai nón, ánh mắt sắc bén.

- Thiếu gia, nếu chỉ thăm dò tiểu tử Alan kia thì giao cho ta là được rồi, cần gì tốn công thuyết phục Wenson đi làm ?

- Lão sư Robert, ngươi hẳn phải biết hắn là người đích thân ông nội mời về. Mặc kệ nguyên nhân trong này là gì, ông nội rõ ràng rất xem trọng tiểu quỷ kia nên loại sự tình không tốn công cũng có kết quả như này dại gì mà không làm.

Kobersdorf thò tay vào trong bầu ngực của một người, nắm chặt lấy bộ ngực đầy đặn kia, cười nói.

- Chúng ta chỉ cần xem kịch là được rồi, không cần thiết rước phiền phức vào mình, không phải sao ?

- Lái xe đi, hai cô mèo nhỏ này đã không đợi được nữa rồi.

Hai cô gái kia hì hì cười, một người trong đó đã có chút thở gấp, ngồi xổm trên chân Kobersdorf, bắt đầu thế công mãnh liệt.

Ánh mắt của người được gọi là Robert vẫn rất lạnh lùng, phảng phất không thấy cảnh kiều diễm, đầy kích thích phía sau.

Khi Alan tỉnh lại đã là buổi sáng, vẻ mặt của hắn vẫn mơ hồ, tiện tay lau mồ hôi trên trán, nhận ra xung quanh nồng nặc mùi rượu.

Thác Ni Tư Phu và những binh lính nhậu nhẹt vui vẻ suốt đêm nên còn đang ngáy o o, thậm chí có người ôm luôn cả bình rượu mà đi ngủ.

Nhớ tới khúc hát đêm qua của bọn họ, đột nhiên Alan cảm thấy không phải tất cả mọi người trong Babylon đều đeo một mặt nạ giả dối, vẫn còn những người ngay thẳng.

- Thật là một tên phiền toái !

Âm thanh truyền ra từ hướng quầy bar, nơi đó có mấy ngọn nến nhỏ đang được thắp sáng.

Dưới ánh nến, một lão nhân khôi ngô đang lau dọn quầy bar, cúi đầu nói.

- Thế nhưng ta lại thích bọn hắn, nhìn mấy tên khốn kiếp này, ta lại nhớ về tuổi trẻ của mình.

- Thật có lỗi, để ngươi phải nghe sự bực tức của lão già này rồi. Tên ta là Vưu Cơ, là người quen cũ của lão gia hỏa Hughton kia. Nghe nói hắn từng chỉ đạo ngươi ?

- Đúng vậy, may là có Hughton tiên sinh chỉ đạo, nếu không nhờ lão, ta đã không đứng tại đây, lúc này.

Alan đứng lên, có chút mất mác mà nói.

- Lão còn nói, nếu có hứng thú có thể đến tìm lão để học thiết lập thứ tự ma phương, nhưng sao trận đấu ấy, ta liền không gặp lại lão nữa.

- Lão già ấy đã tới đây hôm qua, lúc các ngươi còn đang ngủ. Thực ra.......

Vưu Cơ rút một tờ giấy từ trong túi ra.

- Đây là địa chỉ lão đưa cho ngươi, nếu ngươi vẫn muốn học những cái kiến thức chó chết kia, có thể đi tìm lão. À, lão ta còn nói nếu ngươi đến thì hãy mang theo rượu ngon, bằng không lão sẽ không mở cửa cho đâu. Lão ma men đáng chết này !

Alan tiếp nhận tờ giấy từ tay Vưu Cơ, quả thật có một địa chỉ được viết trên đó, hắn quay về phía lão nhân kia, chân thành nói.

- Cảm ơn ngài, Vưu Cơ tiên sinh.

- Không cần khách khí, rảnh rỗi nhớ quay lại là được.

Vưu Cơ nhìn ra bên ngoài, lẩm bẩm.

- Hẳn là không sai biệt lắm.

- Cái gì không sai biệt lắm ?

- Người tới đón ngươi, hẳn là đã sắp đến đây rồi.

Vưu Cơ buông chén rượu sáng bóng xuống bàn.

- Không có sự tình gì mà gia tộc Bối Tư Kha Đức không biết trong Babylon.

Lão vừa nói xong, cửa quán rượu liền bị đẩy ra, quản gia Hải Tân bước vào, nhìn Alan và nói:

- Tiểu thiếu gia, xin mời đi với ta, lão gia bảo ta tới tiếp đón ngài.

- Nhưng ta.....

- Không sai, đồ đạc của ngài ta đã thu thập xong, không cần quay lại khu huấn luyện.

Hải Tân từ tốn nói.

- Vậy được rồi, đi thôi.

Alan thả lỏng người, quay người nói với Vưu Cơ.

- Xin hãy nói lại với Thác Ni Tư Phu, nếu rảnh rỗi ta sẽ quay lại tìm hắn.

- Yên tâm, ta sẽ chuyển lời.

Alan và Hải Tân đi ra khỏi quán bar, trên đường lớn trước cửa quán đã có một chiếc xe ma năng bay được sơn huy chương của gia tộc Bối Tư Kha Đức.

Gia huy này là một tấm khiên chắn, vẽ trên đó là đồ án đầu chim ưng thân sư tử, bốn phía tấm khiên là hoa văn trường kiếm đối xứng nhau, lấy hai màu đen và vàng làm chủ, bắt mắt vô cùng.

Huy chương còn là tiêu chí của tộc trưởng gia tộc Bối Tư Kha Đức, các tộc khác trong gia tộc đều coi huy chương này là tiêu chuẩn cơ bản, sau đó sẽ biến tấu một chút để làm thành gia huy tộc mình.

Thế nhưng có một chút biểu tượng không được sử dụng, tỷ như sư tử đầu ưng và trường kiếm, đây là độc quyền của tộc trưởng.

Ngay khi Alan được thêm vào danh sách người thừa kế, hắn sẽ có huy chương của riêng mình, đó là một loại tượng trưng cho thân phận, cũng là danh thiếp trong giới quý tộc xã giao.

Đương nhiên với Alan lúc này mà nói, hắn vẫn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt trong gia tộc Bối Tư Kha Đức.

Xe bắt đầu di chuyển, Alan nhìn dọc theo con đường Kim Dực đang từ từ khuất mắt, bay về phía đông.

Thời gian dần trôi qua, kiến trúc hai bên đường dần biến mất, thay vào đó là núi non chập chùng, cây cỏ xanh biếc xum xuê.

Mặt trời dâng lên từ phía đông, ánh nắng chói lóa như đặc ân được Thượng Đế ban tặng khiến cho toàn bộ Babylon như được tắm rửa trong ánh sáng màu vàng lấp lánh đó.

Một ngày mới đã đến và đây là bước ngoặt trọng yếu nhất cuộc đời của Alan.

….

Trong hàng ngũ những quý tộc có cấp bậc từ danh phiệt trở lên, Chính phủ Liên Bang sẽ cấp cho mỗi gia tộc một mảnh đất trên Babylon để xây dựng cơ nghiệp cũng như một biểu tượng riêng của gia tộc.

Khi nhìn thấy lãnh địa của nhà Bối Tư Kha Đức, Alan lập tức ngây người.

Từ trên chiếc phi xa nhìn xuống thung lũng phía dưới, hắn phát hiện một thị trấn nho nhỏ.

Diện tích thị trấn không lớn nhưng cơ sở hạ tầng được thiết kế rất tinh tế.

Đa số các công trình kiến trúc được xây dựng theo phong cách Gothic cổ điển. Ngoại trừ những hộ gia đình bình thường, các công trình của thị trấn như nhà thờ, tháp chuông đều được trang trí từ những mảng tường pha lê nhiều màu sắc.

Đối với các ngóc ngách, đầu hành lang đều được trang trí bởi những bức tượng thiên sứ hoặc bông hoa bằng đá muôn hình muôn vẻ.

Tuyến đường lớn xuyên qua thị trấn rộng rãi và bằng phẳng, tại khu vực trung tâm còn có một đài phun nước, xung quanh là những hàng ghế dài xếp thành vòng tròn để mọi người nghỉ ngơi.

Con đường dành cho người đi bộ được rải bằng đá cuội, trên vỉa hè được bao phủ bởi một vành đai xanh với những cây cao và tán lá rộng.

Hai bên đường của thị trấn có rất nhiều loại cửa hàng, những chậu hoa, chậu cây nhiều màu sắc khiến sự sống của con người nơi đây rất trong lành và yên bình.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.