Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Thắng Bất Ngờ

Phiên bản Dịch · 1571 chữ

Chương 88: Chiến Thắng Bất Ngờ

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

A Lị Tinh nói bằng giọng chắc chắn.

Alan hướng phía sau nhìn Lộ Thiến:

- Chẳng lẽ bọn họ bị mù?

Lộ Thiến đứng thẳng người, làm dáng vẻ vô tội.

- Tốt, Alan buông vũ khí của ngươi xuống cùng chúng ta đi thôi. Từ giờ đến lúc bình minh còn có một chút thời gian, ngươi còn phải chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón dân sự chúc mừng nhiệt liệt của người dân Babylon.

A Lị Tinh hướng Alan vẫy vẫy tay.

Alan cũng không phải người ngu, Cuồng Đồ đao cũng không có vì lời nói của A Lị Tinh mà thu lại. Hắn trầm giọng nói:

- Cuối cùng chuyện gì xảy ra? Ta là sẽ không để cho Lộ Thiến rời đi, nếu như các ngươi...

- Thật là một thằng bé cố chấp.

A Lị Tinh lắc đầu, vỗ tay phát ra vài tiếng.

Một viên kim loại hình cầu liền bay đến trước mặt Alan, đồng thời bắt đầu phát ra vừa làm mới danh sách tử vong.

Ở bên trong, Alan không chỉ nhìn thấy được Anh Ninh, còn thấy được Lộ Thiến. Nhưng Lộ Thiến còn đang đứng ở sau lưng hắn, A Lị Tinh buông tay nói:

- Ngươi thấy được danh sách hiện tại cùng Babylon bên trên tất cả công chúng bình đài tin tức cơ trạm đồng bộ, nói cách khác toàn bộ Babylon đều biết ngươi là người thắng trong Trò Chơi Sinh Tồn. Đồng thời cũng biết, vị điện... Không, vị tiểu thư kia tử vong. Về phần tại sao xử lý như thế, căn cứ vào quyền hạn của ngươi thì ta không thể nào nói cho ngươi tình hình thực tế. Ngươi đã làm rất tốt, đây là kỳ tích thượng đế trao cho ngươi, dù sao ngươi cũng không muốn nhìn thấy vị tiểu thư bên cạnh bị thương không phải sao?

- Tin ta đi, đây là kết quả tốt nhất!

A Lị Tinh nhấn mạnh, sau đó lại hạ giọng:

- Lại đây theo ta trở về.

- Có thể nhưng Lộ Thiến phải cùng ta cùng rời đi.

- Ngươi rất cẩn thận. Yên tâm đi, chúng ta sẽ không động chạm tới vị tiểu thư này, bởi vì đã có người đến đón cô ấy.

A Lị Tinh hướng mắt nhìn sang phi thuyền bạch kim hoa lệ bên cạnh.

Alan lúc này mới chú ý tới, cánh cửa trên phi thuyền bạch kim mở ra, tuột xuống một tầng kết nối với mặt đất.

Từ bên trong một ông lão uy nghiêm đi xuống, nhìn qua bên ngoài không khác so với nhân loại nhưng Alan nhìn kỹ thêm một chút, lỗ tai ông lão so với nhân loại thì nhọn và lớn hơn nhiều.

Lộ Thiến nhẹ nhàng ôm Alan một cái, thì thầm vào tai hắn:

- Đừng lo lắng, Alan. Đó là lão sư Mai Tháp Long của ta, ngươi cùng bọn họ đi trước đi. Ta sẽ đi tìm ngươi, đến lúc đó ta sẽ giải thích tất cả cho ngươi.

Cô buông tay Alan bước tới phi thuyền bạch kim. Trước khi bước vào bên trong cô quay đầu, nháy mắt với hắn:

- Chúng ta là bạn bè, cho nên ngươi tin tưởng ta được không?

Alan lúc này mới thu hồi Cuồng Đồ đao, gật đầu đáp lại.

Đưa mắt nhìn Lộ Thiến đi lên phi thuyền, Alan mới đi lên boong tàu của Vận Mệnh Hào.

A Lị Tinh vỗ vỗ bờ vai của hắn, lại vỗ tay phát ra tiếng, chùm sáng liền nâng boong tàu lên hòa nhập vào thân tàu.

Mang theo một bụng nghi vấn, Alan trở về tòa nhà huấn luyện trước đây.

Từ trên phi thuyền đi xuống, Alan nhìn chung quanh, trong lòng chợt có cảm giác bồi hồi khó tả.

Ngày đó 22 người xuất phát, bây giờ trở về tới cũng chỉ có hắn và Lộ Thiến.

Hai mươi người thiếu niên còn lại vĩnh viễn nằm lại bên trong công viên Yellow Stone.

Giờ phút này, tòa nhà huấn luyện trở nên vắng lặng, cho dù đèn đuốc sáng trưng nhưng trong đại sảnh người đến đón tiếp ít đến thương cảm.

Bất quá Alan vừa đi ra, không gian yên tĩnh lập tức bị Thác Ni Tư Phu lấp đầy.

- Alan bảo bối!

Thác Ni Tư Phu thét lên chói tai, chạy tới chỗ Alan.

Hôm nay vẫn mặc quần áo lòe loẹt như thường lệ, mặt mũi nhẵn bóng, lông mày vừa được chuốt lại cong vút, môi còn thoa son đỏ chót nữa chứ.

Giày cao gót dẫm đến mặt đất phát ra những tiếng khanh khách rung động, gã chạy như bay đến chỗ Alan lập tức ôm lấy hắn.

Thác Ni Tư Phu lao tới mang theo mùi nước hoa nhãn hiệu nào đó khá nồng nặc, bay thẳng vào mũi Alan.

- Ta biết ngươi có thể trở về, ngươi thật sự là thần may mắn của ta, Alan!

Không thể phu nhận Thác Ni Tư Phu có một loại quỷ dị mị lực.

Rõ ràng chỉ có một người lại tạo nên bầu không khí nhiệt liệt, khiến cho Alan hoàn toàn không có thời gian cảm thụ sự trống vắng hiu quạnh lúc nãy.

Khi thấy Thác Ni Tư Phu muốn làm một dấu son trên mặt của mình, Alan định duỗi tay nắm chặt Cuồng Đồ đai trong lòng sinh ra ý định chém “nhân yêu” một nhát.

- Thiếu úy!

Sự xuất hiện của A Lị Tinh kịp thời cứu “nhân yêu” một mạng, đại thần ho khan nói:

- Dẫn Alan về đi, đừng quên từ giờ đến lúc trời sáng, các ngươi chỉ còn ba giờ chuẩn bị.

Thác Ni Tư Phu lập tức nâng mặt thét lên:

- Ta suýt chút quên chuyện này, đi thôi bảo bối, chúng ta không còn nhiều thời gian.

Đưa tay bắt lấy Alan, thiếu úy kéo hắn đi vào trong thang máy.

Bọn hắn lại trở về gian phòng ở tầng 13, khi bước vào trong đại sảnh khiến Alan giật nảy mình.

Không gian trong đại sảnh đã bị người chiếm hết, xem qua một lượt hắn nhận ra tất cả đều là trợ thủ của Thác Ni Tư Phu , trong đó có một người hắn đã gặp lúc lên phi thuyền, Ethan.

Chỉ là hôm nay Thác Ni Tư Phu không chỉ gọi hắn mà còn rất nhiều người lạ mặt khác, trong đó bao gồm không ít nữ nhân có vóc người nóng bỏng gợi cảm.

Các nàng khi nhìn đến Alan mắt đều sáng lên, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống Alan.

Cuồng Đồ đao không biết lúc nào đã bị Thác Ni Tư Phu cầm xuống dưới, thiếu úy đẩy hắn tới phía mấy người thiếu nữ, kêu lên:

- Nhanh, các ngươi phụ trách việc tắm rửa cho Alan. Ta muốn khi hắn bước ra, tất cả đều phải sạch sẽ không cho phép có nửa vết máu!

- Ethan! Ethan!

Thiếu úy lại hét lên:

- Chuẩn bị lễ phục cho Alan thật kỹ, nếu nhìn thấy có một nếp nhăn thì ta sẽ giã cái mông của ngươi!

Alan đã bị mấy người thiếu nữ lôi kéo vào trong gian phòng, cùng lúc đó không thiếu người tranh thủ giở trò.

Đôi mắt Alan nhìn về phía trước, đâu đâu cũng là những bộ ngực no tròn, đầy đặn.

Hắn thật vất vả lắm mới thò đầu thoát khỏi thiên đường, kêu lên với Thác Ni Tư Phu :

- Thiếu úy, ngươi có biết hay không, Lộ Thiến, cô ấy...

Nghe được Lộ Thiến, Thác Ni Tư Phu đưa hai tay đan chéo làm thế thủ trước mặt.

Thiếu úy đi tới vỗ vỗ khuôn mặt Alan nói:

- Nghe ta nói bảo bối. Ta biết ngươi cùng Lộ Thiến là bạn rất thân, đối với cái chết của cô ấy, ta cũng cảm thấy rất tiếc nuối. Nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, không ai có thể vi phạm. Cho nên ngươi không thể quên những kỷ niệm không vui đi sao, về sau còn có thế giới tươi sáng đang chờ ngươi.

Nói xong cũng không cho Alan có thời gian nghĩ ngợi, Thác Ni Tư Phu nhìn sang, vỗ mông thiếu nữ ở bên cạnh, kêu lên:

- Nhanh nhanh nhanh, các chị em yêu quý của ta ơi, phải tắm rửa cho Bảo Bối Alan thật kỹ đấy!

Alan cảm thấy im lặng, đã ngay cả Thác Ni Tư Phu cũng không biết sự thật xảy ra trong Trò Chơi sinh Tồn, nói cách khác thân phận của Lộ Thiến nhất định phải giữ bí mật.

Cô ấy rốt cục là ai?

Cuối cùng, Alan bị kéo vào phòng tắm, bị bốn năm cô gái nóng bỏng lột sạch sẽ. Toàn bộ quá trình tắm rửa với mức độ kịch liệt không thua gì một trận chiến đấu.

Chỉ là trận chiến đấu này không quan hệ sinh tử, mà là bảo vệ chủ quyền thân thể.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.