Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chơi Bắt Đầu (2)

Phiên bản Dịch · 1560 chữ

Chương 51: Trò Chơi Bắt Đầu (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Không người nào dám lên mở trước, bọn họ đứng đó kiêng kỵ lẫn nhau. Sau mười phút, cô gái duy nhất trong bốn người không nhịn được cất giọng khàn khàn nói:

- Hay chúng ta chia đồ ăn làm bốn phần, hòm to như vậy chắc là đủ đấy.

- Ta đồng ý với Mimi, chia đồ ăn làm bốn phần.

Một thiếu niên gầy gò giơ tay tán thành.

- Ngươi nói gì đi chứ, Khúc Thụ.

Đứng kế bên thiếu niên gầy gò, là thiếu niên có dáng người tương đối cân xứng, làn da hơi ngăm ngăm đen. Gã đem ánh mắt dò hỏi thiếu niên thân thể cường tráng nhất.

Khúc Thụ gật đầu, lại nhếch miệng cười một tiếng:

- Ta đồng ý chia làm bốn, nhưng ta lấy hai phần, những thứ khác ba người tự phân cho nhau.

Bốn người từ đầu đến cuối không có tính cả Minh Quang, thậm chí ngay cả con mắt cũng không thèm nhìn Minh Quang lấy một chút.

Trong mắt họ thì ba người khác còn có chút uy hiếp, chứ riêng Minh Quang thì muốn uy hiếp cũng không nổi. Như vậy, cần gì phải chia tài nguyên cho hắn?

Chẳng qua lòng tham của Khúc Thụ lại khiến cho hai nam thiếu niên bất mãn, nhân lúc này, thừa dịp ba người còn lại không chú ý đến mình. Cô gái tên Mimi đã nhanh tay chạy tới mở hòm chứa đồ.

Khúc Thụ trông thấy, lửa giận trong người không khỏi bốc lên, gã chửi:

- Mẹ! Con khốn!

Gã quát rồi lập tức hùng hục xông tới.

Hai nam thiếu niên còn lại không chậm trễ, nhắm theo hướng cô gái mà đuổi theo. Mimi đột nhiên kêu lớn:

- Khải, Cora! Chúng ta hợp sức giết Khúc Thụ trước, nếu không tất cả chúng ta sẽ bị hắn xử lý. Hai người yên tâm, ta sẽ không rời đi. Chúng ta sẽ chia đều những vật này.

- Xong việc, còn có thể chơi ta!

Không còn nghi ngờ gì nữa, cái điều kiện cuối cùng đối với hai nam thiếu niên có lực hút vô hình, người da đen có tên Cora cùng thanh niên gầy gò tên Khải nhìn nhau một lúc, đồng thời thời đầu làm ám hiệu. Cả hai cùng nhào về phía Khúc Thụ.

Minh Quang nằm đó, đôi mắt lạnh lẽo của hắn quan sát được hết sự việc.

Khúc Thụ hừ lạnh, từ hai chân lấy ra một thanh dao găm quân đội ba cạnh, dao này dày 25cm, ba mặt xẻ rãnh, toàn thân trắng bạc.

Nhìn Khúc Thụ thủ sẳn binh khí, Cora lấy con dao găm quân dụng từ sau hông.

Còn Khải cũng nhanh tay kéo từ sau lưng hai đoạn Đồng côn, gộp chúng vào nhau thành một thanh trường côn dài hơn hai mét.

Cora khẽ quát một tiếng, cả người lao nhanh như một con báo săn nhằm Khúc Thụ đánh tới. Khải cầm côn vây quanh một bên khác, Khúc Thụ cười hắc hắc, hắn né đòn tấn công của Khải để dồn tâm lực hạ gục Cora trước.

Ánh mắt thiếu niên da đen lóe lên, dao găm nhô ra, đâm tới cổ họng của Khúc Thụ.

“Xoạt!”

Khúc Thụ và Cora va chạm vào nhau, lập tức có người sống kẻ chết.

Con dao găm của Cora bị Khúc Thụ dùng dao găm quân đội đẩy ra, nhanh như chớp lại có một thanh dao găm khác cắm thẳng vào lồng ngực của thiếu niên da đen, dao đâm thẳng rồi xoay mạnh đâm sâu vào da thịt đối phương.

Khúc Thụ vừa buông hắn ra, bổng một luồng gió lạnh đã đuổi tới.

Gã ương ngạnh nghiêng đầu, hứng trọn một côn của Khải đập vào vai của mình. Có thể tham gia Trò Chơi Sinh Tồn thì các thiếu niên đã rèn luyện ít nhất 3 cái Nguyên lực lốc xoáy.

Một côn này Khải đã dùng đến Nguyên lực, đủ để đập nát hòn đá.

Khúc Thụ cắn răng chịu một côn, chỉ cảm thấy xương vai như muốn nứt ra. Hắn cắn răng kêu lên một tiếng, vội vàng quay người kẹp lấy trường công, tay kia mang theo dao găm đâm Khải một nhát chí tử.

- Cùng ta đấu là tự tìm đường chết!

Khúc Thụ đẩy thi thể của Khải ra, đảo mắt về trước, cô gái tên Mimi đã mở hòm chưa đồ, trên tay cầm hai túi đồ ăn, phát hiện hai người kia đã bị giết, liền xoay người co chân bỏ chạy.

Khúc Thụ đuổi tới, khi còn cách một quãng nữa thì tóm được Mimi, đột nhiên dao găm quân đội xé gió lao tới. Một đạo ánh sáng lóe lên.

Bắp chân của Mimi gái bị dao găm quân đội cắm vào, cô lập tức hét lên một tiếng, ngã nhào trên nền đất.

Khúc Thụ cười ngẩng mặt cười lớn, gã đi tới túm lấy ngực của Mimi, cô gái vội vàng xoay người trên mặt đất né tránh, từ trong ống tay áo lôi ra một khẩu súng lục!

“Pằng”

Tiếng súng vang lên, bả vai Khúc Thụ bị trúng đạn, một màu đỏ thẫm bắn phụt ra. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng dùng con dao quân đội vạch lên cánh tay của Mimi.

Cảm giác đau đớn khiến cô gái lập tức buông tay. Khúc Thụ nắm lấy đầu của nàng hung hăng dập mạnh xuống nền đất làm cô nàng choáng váng.

Ở góc xa, Minh Quang nhìn Khúc Thụ kéo Mimi trở về gốc cây nơi có chiếc hòm.

Lúc này Mimi tỉnh lại cố gắng giãy dụa. Nhưng Khúc Thụ là kẻ tàn nhẫn, hắn dùng chân dí mạnh con dao găm còn trên đầu gối của cô khiến nàng đau đớn hét lên thành tiếng, không còn dám dùng sức vùng vẫy nữa.

Hắn bế thốc Mimi ném lên hòm chứa đồ, đột nhiên thở hổn hển lao tới như một con thú, đưa tay kéo quần của cô gái, quần áo cùng giày cũng lần lượt tháo ra.

Đôi tay của gã sờ nắn thân thể của thiếu nữ rồi đưa cặp mắt dã thú xuống phía dưới. Không chần chừ thêm, gã cầm lấy cậu bé đã cứng ngắc, trực tiếp xâm chiếm cơ thể của Mimi.

Mimi bất lực, cô không kêu, không khóc, không van xin dù chỉ một lời mặc cho Khúc Thụ giày xéo thân thể. Khúc Thụ nắm lấy đầu của Mimi “đẩy” tới từng hồi thô bạo.

Minh Quang lơ đãng lộ ra nụ cười lạnh nhạt, vô tình đúng lúc Khúc Thụ nhìn sang. Hắn kêu lên một tiếng sảng khoái, rời thân thể Mimi đi tới chỗ của kẻ dám cười đểu mình. Một cước đá vào chân của Minh Quang, Khúc Thụ gằn giọng quát lên:

- Người cười cái gì, đồ phế vật.

- Ngươi mới là phế vật, hiểu không?

Minh Quang cười mỉa mai.

Gương mặt Khúc Thụ phập phồng, gân xanh nhảy lên. Hắn siết chặt đôi tay đấm ra một quyền vào mặt của Minh Quang, khiến Minh Quang va vào chiếc hòm chứa đồ.

Khúc Thụ vừa kéo lồng ngực của hắn vừa muốn đánh chết thiếu niên này. Lời nói vừa dứt, đột nhiên Minh Quang nhảy lên khỏi mặt đất, tung một quyền đầy uy lực đánh lên ngực của Khúc Thụ.

Như bị lạc mất hồn phách, Khúc Thụ nhận ra quyền thuật trong quân Thập Đả. Chẳng qua hắn không ngờ được, một tên đã bị thương nặng, không có sức di chuyển như Minh Quang lại dùng được Nguyên Lực.

Một quyền ẩn giấu Nguyên lực bên trong công kích ngay chỗ trước ngực, Trái tim của hắn bị đè nén đập loạn nhịp một lúc rồi ngừng hẳn.

Minh Quang cười lạnh, đẩy thi thể đang dần nguội lạnh ra. Sau đó hắn vịn tay vào chiếc hòm đứng cho vững.

Hắn nhìn thi thể Khúc Thụ, miệng phun ra một ngụm máu nói:

- Thấy rồi chứ? Ta nói không sai mà, ngươi mới chính là phế vật!

Minh Quang hoàn toàn nắm được thương thế của bản thân, hắn không hề yếu đến mức không lê nổi bước chân, hễ di chuyển thì cả người liền gục xuống. Tất cả chỉ là một vở kịch, hắn cố tình giả vờ làm kẻ yếu đuối không có sức uy hiếp. Như vậy khiến đám người Khúc Thụ khinh thường không để mắt tới hắn, có như vậy, hắn mới có cơ hội sống sót.

Minh Quang xem lại chiếc hòm chứa đồ, đẩy Mimi ngã trên mặt đất, hắn gom tất cả đồ ăn vào trong hòm, vỗ vài cái rồi thở ra một hơi nói bằng giọng tham lam:

- Những thứ này, tất cả đều là của ta.

- Mau cứu ta, ta xin ngươi đấy.

Mimi nằm dưới đất dùng bộ mặt đáng yêu năn nỉ:

- Minh Quang, ta biết ngươi là người tốt?

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.