Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổng Thống Liên Bang (2)

Phiên bản Dịch · 1549 chữ

Chương 44: Tổng Thống Liên Bang (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nếu muốn đổ thêm tiền, chắc chắn phải thông qua Hội Nghị gia tộc. Tuy bản thân là tộc trưởng, nhưng Minh Ni vẫn phải kiêng kỵ rất nhiều điều.

- Năm tấn bạch kim, Hoắc Ân tiên sinh, ta rất nghi ngờ khả năng của ông. Với vị thế của nhà Beth Corn hiện tại đang vô cùng khó khăn liệu ông có thể đem ra số tiền lớn như vậy, không phải đó là một đống tiền giả đấy chứ?

Minh Ni miễn cưỡng cười nói.

Quản gia của Hoắc Ân phản ứng rất nhanh, khuôn mặt lạnh nhạt không biểu lộ chút cảm xúc, dứt khoát rút ra một tờ chi phiếu đưa cho Âu Thịnh:

- Đây là chi phiếu của gia tộc Bối Tư Kha Đức, ông cho người xác minh, giá trị trên đó vừa đúng năm mươi triệu. Âu Thịnh tiên sinh có thể cầm chi phiếu này đến phòng tài chính gia tộc Bối Tư Kha Đức để đổi lấy năm tấn bạch kim, hoặc dùng trực tiếp thứ này.

Thời điểm Âu Thịnh nhận chi phiếu từ phía người quản gia, Hoắc Ân nhìn sang đối thủ trẻ tuổi của mình nói:

- Minh Ni tiên sinh, có muốn tiếp tục chơi lớn hay chăng?

Minh Ni rút ra một tấm khăn tay, lau mồ hôi trên mặt:

- Không, ta chỉ là một kẻ làm ăn. Nếu như vì cảm xúc mà đặt quá nhiều lên món hàng không tương xứng với giá trị của nó. Điều này thật không hợp lý chút nào.

Minh Ni nhìn sang Âu Thịnh nói:

- Lát nữa ta sẽ cho thư ký mang chi phiếu tới.

- Ta còn có việc, xin phép đi trước.

Minh Ni khôi phục phong độ nhẹ nhàng ung dung đi ra, mọi người đều nhận thấy, Minh Ni không còn thái độ nghênh ngang phách lối như khi ông ta đi vào. Trước khi rời khỏi, Minh Ni quay đầu vỗ vai Hoắc Ân như những người bạn lâu năm, đầu hơi cúi xuống nói nhỏ:

- Coi như lần này ta nhượng bộ cho ông, Hoắc Ân tiên sinh. Nhưng là một người bạn, ta phải nhắc nhở ông một câu, Bối Tư Kha Đức là một gia tộc có truyền thống lâu đời, nhưng thế hệ trẻ tiếp theo thì ta không nhìn thấy người kế vị nào có thể chèo lái gia tộc. Ông nên an hưởng tuổi già, lo cho sức khỏe của mình đi, chẳng may mà trúng gió đổ bệnh qua đời, vậy tương lai nhà Bối Tư Kha Đức sẽ vô cùng ảm đạm đấy.

Nói xong, Minh Ni cười ha hả rời đi.

Hoắc Ân đưa tay phủi bả vai, ánh mắt nhìn lên bức ảnh chân dung của Alan, ông tự nói với chính bản thân mình:

- Ngu xuẩn, tương lai nhà Bối Tư Kha Đức ở đây chứ đâu. Không lâu nữa đâu, Minh Ni thân mến, người sẽ có một tên đại kình địch. Áp lực của nó còn ghê gớm hơn cả ông già như ta!

Ở sảnh bên trái của yến tiệc, có một cái bọc nhỏ ở giữa.

Trên bức tường ở phòng bên cạnh là một màn hình máy ảnh pha lê, ngồi ở bên trong phòng có thể quan sát được những sự việc xảy ra bên trong sảnh tổ chức yến tiệc.

Ngay trong phòng lúc này, một người đàn ông cao lớn đứng lên, hắn có mái tóc đen nhưng lại có khuôn mặt giống người Châu Âu, đường nét sắc sảo giống như bức tượng David được điêu khắc bởi Michelangelo, con ngươi màu đen, mũi cao và có chỏm râu dưới cằm.

Tất cả hòa lại thành một thể thống nhất, tô điểm cho khí chất oai phong của người đàn ông này.

Trong phòng đại lễ, đa số đàn ông đều ăn mặc gọn gàng và sang trọng, nhưng người đàn ông này mặc đồng phục và giày quần đội, đeo găng tay trắng và một thanh kiếm nhẹ ở thắt lưng.

Phần vỏ kiếm được thiết kế tỉ mỉ với màu trắng làm nền và trang trí bằng các hoa văn màu vàng sẫm. Bàn tay hình chén và chuôi kiếm có màu trắng bạc, kim loại được đánh bóng phản chiếu hình ảnh một người khác đang tới.

- Lão già Hoắc Ân hôm nay phản ứng hơi gắt đấy. Tội nghiệp cho Minh Ni, muốn vùi dập triệt để sĩ diện của đối phương, thời điểm nhe răng muốn cắn xé mới nhận ra, cục xương nhà Bối Tư Kha Đức lại quá cứng so với hắn tưởng tượng.

Người đàn ông mặc quân phục cười nhạt nói, âm thanh trầm bổng pha lẫn giọng khàn khàn khiến âm thanh có một sắc thái riêng biệt.

Người đàn ông đứng bên cạnh hạ giọng nói:

- Phải cảm ơn Minh Ni mới đúng, nhờ có lão và Hoắc Ân đấu đá, thi nhau đẩy mức đặt cược, chúng ta có thể lấy được 10% phí thủ tục cũng coi như một khoảng kha khá.

- Có điều Hoắc Ân bị Minh Ni khiêu khích, cuối cùng đẩy lên một cái giá trên trời, chắc giờ này ông ta đang hối hận lắm.

Người đàn ông cười rộ lên.

Người đàn ông mặc quân phục nói:

- Đúng là suy nghĩ của một tên không bao giờ thoát khỏi thân phận thư ký, Vận Hinh! Ngươi không nhận ra ẩn ý đằng sau hành động của Hoắc Ân hay sao.

Người đàn ông bên cạnh sững sờ, vội vàng nép mình cúi đầu xuống, đôi mắt hắn xuất hiện sự bất mãn, nhưng giọng nói lại vô cùng khiêm tốn:

- Xin ngài hãy giải thích.

- Nếu như ngươi tìm hiểu qua tiểu sử của Hoắc Ân, chắc chắn sẽ nhận thấy, mỗi lần con cáo già này xuất ra tiền đều là một vụ đầu tư có lãi. Ngươi cho rằng chỉ vì một lời nói khiêu khích của Minh Ni có thể khiến lão ta ném ra năm mươi triệu đồng liên bang? Nếu vậy thì ngươi coi trọng Minh Ni quá rồi đấy, năm đó Hoắc Ân ngồi im để nhà Alexander nhân cơ hội chèn ép, nhanh chóng gia tăng địa vị gia tộc, không phải do Minh Ni tài giỏi. Mà là khi ấy lão ta đang chịu một sự đả kích rất lớn, mới để danh dự nhà Bối Tư Kha Đức đi xuống.

Người đàn ông mặc quân phục ngừng một chút rồi nói tiếp:

- Nếu không thì, Minh Ni có ba cái đầu cũng không phải là đối thủ của Hoắc Ân.

- Ngươi hãy chờ xem, Hoắc Ân đặt cược vào thiếu niên đó, chắc chắn có nguyên nhân sâu xa.

- Thì ra còn có chuyện này.

Vận Hinh cung kính nói:

- Vậy theo phán đoán của ngài thì thiếu niên nào có tỷ lệ thắng trong Trò Chơi Sinh Tồn lần này?

- Ai mà biết được, cho dù có là người được Hoắc Ân đặt nhiều hy vọng cũng chưa chắc đã là người chiến thắng. Dù sao trên đời này có nhiều chuyện khiến người ta không thể nào tin được nó sẽ xảy ra.

Người đàn ông mặc quân phục hướng về phía cánh cửa nói khẽ:

- Mặc dù đây chỉ là trò chơi của một bọn con nít. Hai năm tổ chức một lần nhằm mở ra hy vọng đổi đời cho bọn trẻ dưới mặt đất. Còn bọn người đó chỉ quan tâm đến cá cược, ngoài ra không quan tâm bất kỳ sự việc nào khác.

- Ta cũng mong bọ họ không quan tâm quá nhiều vào sự việc ở bên trong.

Người đàn ông nhấn mạnh:

- Chúng ta tổ chức trò chơi ở ngoài trời, Vận Hinh thân mến, nghe nói Tham Lang tướng quân đã trở về, hi vọng cô ấy sẽ mang cho ta vài tin tốt đẹp.

- Tham Lang còn trẻ và có rất nhiều tiềm năng, chắc chắn không để cho ngài thất vọng.

Người đàn ông mặc quân phục mở cánh cửa, đột nhiên nghĩ ra điều gì bổng kêu lên:

- Vận Hinh, lát nữa dùng tên của ta đặt cược cho Alan một triệu.

- Ngài cũng…

- Đừng lo lắng, hãy coi như đó là một lời chào gửi đến Hoắc Ân. Nhà Bối Tư Kha Đức im lặng hai mươi năm chắc hẳn đã nóng lòng muốn hành động, ta rất hào hứng, chỉ có vậy thôi.

Để lại câu nói này, người đàn ông bước ra khỏi cửa, thư ký Vận Hinh cúi đầu sau cánh cửa va thì thầm:

-Tôi sẽ đi làm ngay.

Người đàn ông mặc quân phục chính là Tổng Thống liên bang.

Trên Đảo Phù không, trời vẫn mưa rả rích không có dấu hiệu muốn dừng lại.

Trong sảnh huấn luyện, Alan vẫn đang miệt mài luyện tập kỹ thuật Xoáy, bỗng nhiên thân thể lăn tròn vài vòng trên mặt đất.

Thế giới dường như rất yên bình, nhưng thực tế, vận mệnh của mỗi người đang chuyển mình vô cùng mạnh mẽ.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.