Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xâm Nhập

Phiên bản Dịch · 1105 chữ

Chương 381: Xâm Nhập

-Nhật ký?

Alan nói:

-Mở ra xem nào.

Nếu đây là nhật ký phi thuyền thì ít nhất có thể từ đó biết được một số tình hình như quy mô, cảnh ngộ của con tàu di dân này, ít nhiều cũng có ích cho thế cục trước mắt. Lộ Thiến lắc đầu:

-Vẫn nên để ta nói thôi. Con tàu di dân này là thứ của rất nhiều năm về trước, ta không cảm thấy người Ngải Đạt Hoa thời đó biết tiếng thông dụng của địa cầu.

Đây lại là vấn đề.

Trên màn hình xuất hiện một số ký hiệu đường cong mỹ miều, ngón tay Lộ Thiến xẹt qua, ký hiệu lần lượt sáng lên rồi tắt. Thiếu nữ nói:

-Trước kia ta từng nhìn thấy bản vẽ đó, đây là một căn phòng chủ quản cấp hai, thông thường những phòng chủ quản cấp hai này sẽ có trí não liên kết với hệ thống phòng điều khiển. Lợi dụng trí não của căn phòng, ta có thể hack hệ thống phòng điều khiển, lấy được phần nào quyền hạn.

Cô quay đầu cười rạng rỡ:

-Xem ra ta đoán đúng rồi, cũng may kịp tách những đám đó ra.

Cô lại quay đầu, nhìn về phía màn hình:

-Có rồi. Ừm, đây là một số nhật ký riêng tư. Ta xem nào, y tên là Lộ Đức.

-Hôm nay thuyền trưởng và tất cả chủ quản họp, yêu cầu bọn ta không được bước vào khu vực tầng ba. Có vẻ trên con tàu này có bí mật mà bọn ta không nên biết. Điều này cũng rất bình thường, dù sao từ khi xuất phát đến nay, ta còn chưa nhìn thấy danh sách di dân nào, điều này quá kỳ lạ.

-Hôm nay ta ký nhận một số tài liệu, rất kỳ lạ. Chúng được giao cho khu vực tầng ba sử dụng, thuyền trưởng nói ở đó có một số hành khách đặc biệt. Hừ, ông ta tưởng bọn ta sẽ tin những lời này sao? Theo ta biết, đồ ăn trên tàu ít hơn bảy phần so với trữ lượng bình thường, trừ phi thuyền trưởng định cho bọn ta chết đói, hoặc những hành khách ở tầng ba không cần ăn uống, nếu không số đồ ăn này căn bản không đủ để bọn ta chống cự khi đến được đích đến.

-Ta nghe được một số lời đồn đại, ta không chắc lắm nhưng nghe nói tầng ba có người mất tích.

-Ngày càng nhiều người mất tích.

Lộ Thiến nhíu mày, tiếp tục đọc:

-Hôm nay bọn ta đến gặp thuyền trưởng, yêu cầu ông ta công khai mục đích thực sự của chuyến đi này. Không ngờ nơi bọn ta sắp đến là Lợi Đức Ngang Tinh, nơi được gọi là trường săn tử thần! Thật là quá đáng, nơi đó là vùng ven vũ trụ, là vùng hoang vu thực sự, không phải nơi thích hợp để di dân gì cả. Chẳng có con tàu di dân nào đến tinh vực này, thuyền trưởng chắc chắn đang giấu giếm điều gì đó.

-Nghe qua đúng là quỷ dị, sau đó thì sao?

Uy Lợi Khắc hỏi.

-Hết rồi.

Lộ Thiến nói:

-Đây là đoạn ghi chép cuối cùng. À không, ở đây còn có một câu… ra rồi.

-Cái gì ra rồi?

Uy Lợi Khắc sửng sốt.

-Chỉ có một câu “ra rồi”.

Lộ Thiến trả lời.

-Những kẻ khổng lồ đó.

Alan ngẩng đầu lên:

-Những kẻ khổng lồ đó liệu có phải là hành khách của khu vực tầng ba không?

Lộ Thiến kinh ngạc nhìn hắn:

-Không thể nào, tuy bọn ta có nghiên cứu binh khí nhân tạo, đó là một loại đơn vị chiến đấu được gọi là binh sĩ Ma Lung, nhưng tuyệt đối không phải loại quái vật chúng ta vừa nhìn thấy. Hơn nữa binh sĩ Ma Lung là người cải tạo, bọn họ có ý chí của mình. Đương nhiên, người chịu trở thành binh sĩ Ma Lung đều là những người không có bao nhiêu thiên phú chiến đấu nhưng lại muốn lên chiến trường tranh công. Bọn họ đều là kẻ điên, nhưng không phải quái vật.

-Hai ngàn năm trước em còn chưa ra đời mà.

Alan nhún vai:

-Ai mà biết được bọn em năm đó đã xảy ra chuyện gì.

-Cũng phải, tuy chỗ này không có ghi chép nhưng em biết có thể tìm thấy manh mối ở đâu.

Lộ Thiến dùng chân nhẹ nhàng giẫm lên sàn nhà dưới đất:

-Ở tầng hai có một phòng máy số liệu, đó là nơi ghi chép và lưu trữ. Nếu như nhân viên trên phi thuyền ghi lại cái gì thì chắc là có thể tìm thấy đáp án ở chỗ đó.

Cô nhìn về phía Alan:

-Nếu chiếc phi thuyền này là khởi nguyên của văn minh Đao Ma thì trong phòng máy chắc là cũng có thể tìm thấy đáp án. Vấn đề hiện giờ là chúng ta phải tiếp tục xâm nhập sao, lão đại?

Lộ Thiến lần đầu tiên học Uy Lợi Khắc cách xưng hô với Alan, hiển nhiên muốn giao quyền quyết định cho hắn. Alan gật đầu:

-Đương nhiên phải đi, nếu đã đến đây thì cứ để chúng ta làm cho rõ. Huống chi hiện giờ khu vực tầng thứ nhất, Đao Ma đang tìm kiếm chúng ta khắp nơi, không bằng trốn ở tầng hai, chúng ta cũng có thời gian nghỉ ngơi.

-Vậy để em xem, thông qua hệ thống điều khiển chính đóng một số thông đạo, tranh thủ chút thời gian cho chúng ta.

Lộ Thiến nhanh chóng click màn hình, thông qua liên kết thông minh của phòng điều khiển chính, bắt đầu đóng một số thông đạo.

Có thể mơ hồ nghe thấy bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng cửa tự động đang đóng lại cùng với tiếng Đao Ma tức giận kêu gào. Alan may mắn lần này có Lộ Thiến đi cùng, nếu không có công chúa của Ngải Đạt Hoa Tinh ở đây, chỉ e muốn xâm nhập tàu di dân không phải chuyện dễ dàng.

-Được rồi, chúng ta đi thôi. Ta đã để lại một thông đạo màu xanh, và đã đặt chế độ trì hoãn đóng, nên mọi người phải theo sát ta, không được rớt lại dù chỉ một bước.

Nói xong Lộ Thiến đã xông ra bên ngoài.

Mấy người Alan theo sát phía sau.

Một đường thông suốt.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.