Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đám Mây 2

Phiên bản Dịch · 1588 chữ

Chương 377: Đám Mây 2

Hình ảnh trên vách tường lại khôi phục lại là những cánh cửa sổ cũ kỹ trước đây, đa phần trong cánh cửa sổ đó đều tối đen, nơi này hẳn là khu vực hệ thống bị phá hư từ trước đây. Tuy nhiên có mấy chỗ cửa sổ mở đang có đại đội Đao Ma đi về hướng của bọn họ. Lộ Thiến cười ha hả, khóa nhập mệnh lệnh. Chỉ thấy cửa tự động phía sau trạm canh gác bị nâng lên, đèn tín hiệu từ màu xanh chuyển sang màu đỏ.

Thiếu nữ vỗ tay nói:

- Tóm lại rời khỏi nơi này trước đi, em đã khóa kín vài trạm kiểm soát đi thông tới đây rồi. Bọn họ muốn đi qua còn phải tốn chút thời gian.

Alan không có ý kiến, hai người tự mở cửa rời đi. Lộ Thiến ném một cây súng laser cho Alan, nói cho hắn biết cách dùng. Alan trái súng phải đao, chạy đi với tốc độ cao nhất. Lộ Thiến ở phía sau hắn, cũng không chậm. Con đường này vô cùng phức tạp, vả lại còn nghiêng xuống phía dưới. Mỗi hai mươi mét sẽ có một cánh cửa tự động. Tuy nhiên những trạm kiểm soát đó đã được Lộ Thiến mở ra hết, hai người đi qua không hề bị ngăn cản, mấy phút đồng hồ sau liền đến điểm cuối.

Cửa chính ở điểm cuối lại không mở, Lộ Thiến đi tới cạnh cửa, nhìn về hướng Alan. Người sau gật đầu, thiếu nữ mới giơ tay ấn trên cửa. Trên cửa kỳ dị xuất hiện đường hư tuyến giăng khắp nơi, tiếp theo có vài điểm sáng hiện lên rồi tán lạc xung quanh cửa. Lộ Thiến giơ tay cách không ấn xuống những điểm sáng đó, sau khi di chuyển một lượt, cửa tự động mở sang hai bên. Trong cánh cửa là một thế giới mờ tối, từ xa có thể thấy được một tia sáng mơ hồ gắn vào sân huấn luyện chiến đấu, hóa ra là một vòng bảo hộ năng lượng.

Đao Ma ở xung quanh sân huấn luyện chiến đấu đang hưng phấn nhìn vào giữa sân, không một ai để ý cánh cửa này bị mở ra. Alan vọt vào trước, Lộ Thiến theo sát phía sau. Hai người không nói lời nào, cầm súng laser bắn phá một vòng. Từng chùm sáng phá không nổ tung, đánh ngã một loạt Đao Ma. Đao Ma còn lại lúc này mới phục hồi lại tinh thần, kêu to vồ về hướng hai người.

Hai người không lãng phí thời gian, cầm súng bắn liên tiếp, hơn mười bước đã giết sạch mười mấy Đao Ma còn lại.

Alan quét mắt, trên sân huấn luyện chiến đấu này còn có vài cánh cửa ra vào khác. Hắn ra hiệu qua khóe mắt cho Lộ Thiến, hai người đều bắn một vòng quanh mấy cánh cửa chính, đánh nát hệ thống cửa chính, phong tỏa đường ra tránh truy binh của Đao Ma xuất hiện. Sau đó mới nhìn lên sân huấn luyện, phía dưới đó, hai người Bố Lạc Y và Uy Lợi Khắc đang lộ ra sơ hở chồng chất khi đối mặt với tên Tướng quân Đao Ma cầm một thanh trường đao trong tay.

Có thể nhìn thấy trong hai người, chỉ có Bố Lạc Y còn có đường sống phản kích, còn Uy Lợi Khắc ngay cả việc bảo vệ mình cũng thành vấn đề. Đây là vì tên Tướng quân Đao Ma kia còn chưa dùng toàn lực, nếu không hai người có thể chống đỡ được lâu như vậy hay không còn chưa rõ. Tuy nhiên sự thay đổi bên trên đã kinh động đến Tướng quân đang ở trong sân huấn luyện chiến đấu. Tên Tướng quân kia dùng một thanh trường đao áp chế Bố Lạc Y, lại nhìn Alan, trong mắt là sát khí lạnh như băng.

Hai người Alan và Lộ Thiến cầm súng bắn một lượt vào vòng bảo hộ, tấn công lá chắn phòng ngự với sức mạnh cao nhất, lần lượt làm nổ tung mấy phát ở bốn phía. Lá chắn phòng ngự nhanh chóng biến mất. Alan bắn thẳng về hướng tên Tướng quân Đao Ma, tên Tướng quân kia rên rỉ rồi dùng một cước đã đá văng Bố Lạc Y. Trường đao vung qua mang ánh đao lành lạnh, đánh nát chùm sáng đang cách không đánh tới.

Trong tiếng nổ mạnh, trên đỉnh đầu chợt xuất hiện một quả cầu lửa. Ngọn lửa bốc lên rồi tiêu tan, một chùm sấm sét lăng không đánh tới. Hai mắt của tên Tướng quân Đao Ma bắn ra sự sắc bén, tập trung một đao cách không chém về phía Alan.

Trường đao vung tới, lấy tốc độ vô cùng nhanh liên tục bổ trúng trọng đao của Alan. Trong tiếng kêu liên tục, Alan chỉ cảm thấy mỗi đao đối phương chém xuống sẽ làm thế đao của mình suy yếu đi một phần, sau khi bị chém trúng hơn mười đao, đao thế uy mãnh cuồng bạo ban đầu của Alan ngay cả một nửa cũng không còn. Tên Tướng quân Đao Ma quát to một tiếng, trường đao chém xoáy, muốn đánh bay trọng đao của Alan.

Alan cười lạnh trong lòng, đặt sức mạnh và trọng tâm của toàn thân lên trên Thiên Quân. Tướng quân Đao Ma lập tức biến sắc, chỉ cảm thấy mình đang chém vào một ngọn núi. Lập tức lui lại, trường đao chỉ lên, đỡ thế đao Thiên Quân.

Rơi xuống mặt đất, Alan cũng lui về phía sau. Trọng đao chỉ về phía trước, đối lập với Tướng quân Đao Ma ở xa xa.

- Được lắm, nhân loại.

Tướng quân Đao Ma dùng ngôn ngữ Đao Ma nói:

- Ngươi mạnh hơn so với hai người kia, cũng coi như có tư cách chết dưới chiến đao của Tạp Mục ta.

Vẻ mặt Alan cẩn thận, mũi đao Thiên Quân thỉnh thoảng rung lên. Mỗi lần rung, mũi đao sẽ xuất hiện sự chênh lệch nhỏ khỏi quỹ đạo làm cho người ta không biết hắn sẽ xuất đao vào lúc nào, một đao đó lại rơi vào đâu, bởi vậy sẽ hình thành uy hiếp khổng lồ.

Lúc này Bố Lạc Y kéo Uy Lợi Khắc lui ra phía sau, Uy Lợi Khắc lau vết máu bên miệng, kêu lên:

- Đầu lĩnh, cậu tới chậm quá đi! Chậm chút nữa sẽ phải tới nhặt xác cho bọn ta rồi.

- Không phải hai người còn sống đó sao, ta biết ngay hai người không dễ bị giết chết như vậy mà!

Lộ Thiến nhảy từ trên xuống, hình thành thế tam giác với hai người Uy Lợi khắc và Alan, bao vây Tướng quân Đao Ma lại.

Cô vứt bỏ súng laser, năng lượng bên trong súng đã dùng hết. Hơn nữa loại chùm sáng năng lượng này ngay cả tác dụng uy hiếp cũng không có với Tướng quân Đao Ma. Còn không bằng nhân cơ hội này sử dụng đạn Sương Liệt. Lộ Thiến lấy Kim Tường Vi ra, thay vào đó là băng đạn Sương Liệt.

Bố Lạc Y buông Uy Lợi Khắc ra, nói:

- Ngoãn ngoãn nằm ở đây, đừng làm trở ngại chúng ta. Ông đây không muốn làm bảo mẫu của cậu đâu.

Người Cao Địa xì một tiếng khinh miệt, thở ra một hơi, nắm chặt đại phủ trong tay đi về hướng Tướng quân Đao Ma Tạp Mục.

Tạp Mục hứng thú nhìn vài nhân loại này, gã ta bấm tay búng trường đao trong tay, nhạy bén cảm giác được trong ba người này thì Alan có sức uy hiếp lớn nhất. Thanh trọng đao đen tuyền kia bắt đầu khởi động Nguyên lực tạo ra từng đợt đao khí cách không đánh tới khiến gã ta nổi lên từng đợt hưng phấn. Ngoài ra thì còn tên nhân loại Cao Địa cầm đại phủ, và một người khác đều là do Tạp Mục tự tay bắt tới.

Lúc ấy hai người này xuất hiện cùng một đám dám can đảm cướp tế phẩm của Đao Ma, song phương dường như không quen biết nhau. Nhưng chuyện này đối với Tạp Mục thì không có chút ý nghĩa nào. Gã ta có hứng thú với hai nhân loại kia hơn. Dù sao hiếm có nhân loại xuất hiện ở Hoang Vu Chi Địa, hơn nữa cấp bậc của hai người này tuy rằng không cao nhưng vũ khí lại hết sức hoàn mỹ, vả lại vô cùng bền bỉ. Tạp Mục không muốn giết hai người đó tại chỗ mà đưa họ tới Thánh Tích, vì muốn làm thứ để giải trí trong lúc hiến tế.

Tuy nhiên hiện tại xem ra bọn họ còn có đồng bọn khác.

Cuối cùng là thiếu nữ tóc vàng, Tạp Mục căn bản không để cô ta trong mắt. Thiếu nữ sử dụng súng lục tự động, đối với Tạp Mục, chỉ có kẻ yếu mới sử dụng vật như súng ống, huống chi đối phương còn là một nữ nhân nhân loại.

- Đến đây đi, người xâm lăng ngu ngốc, dùng máu của ngươi để giải trí cho ta đi!

Tạp Mục xoay người nhìn Alan, lộ hết phần sau lưng cho Bố Lạc Y, vô cùng bừa bãi.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.