Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đao Ma Vương 1

Phiên bản Dịch · 1505 chữ

Chương 359: Đao Ma Vương 1

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Mai Lâm rời khỏi sân luyện tập, Lộ Thiến chạy đến gọi cô lại:

-Tướng quân Mai Lâm, không biết chỗ này của cô có nguyên liệu để chế tác đạn dược không?

-Ý ngài chỉ hỏa dược sao điện hạ?

-Không chỉ là hỏa dược.

Lộ Thiến đưa cho cô một danh sách.

Mai Lâm vừa đọc, kinh ngạc:

-Những vật liệu này là?

-Ta cần chế tạo một số đạn mạnh hơn. Rõ ràng đạn liệt hỏa đối với Đao Ma cấp Tướng quân chỉ như gãi ngứa thôi.

Lộ Thiến nói.

-Ta biết rồi, ngài đi theo ta.

Còn chưa tới trưa nhưng Alan không thể không ngồi một lát để khôi phục Nguyên lực bị tiêu hao. Tiêu hao Nguyên lực và thể năng khi sử dụng Thiên Quân vượt xa tưởng tượng của hắn, chỉ là tập luyện vô cùng bình thường, không đến một tiếng mà hắn đã tiêu hao bảy tám phần Nguyên lực. Luyện đến hiện giờ hắn đã ngồi hai lần, Nguyên lực có thể khôi phục nhưng sự mỏi mệt của cơ thể thì không thể khôi phục nhanh như vậy được.

Hiện tại có thể cảm giác được mỗi thớ thịt của cơ thể đều đang run rẩy. Để duy trì sự cân bằng, hắn lần đầu tiên vận dụng một cách toàn diện cơ bắp quanh thân, đặc biệt là ba phần tay, eo và chân. Tỷ lệ sử dụng cơ bắp vượt xa trước đây, từ đó có thể thấy muốn dùng thanh trọng đao Thiên Quân này quả thực không dễ dàng.

Buổi chiều không thể luyện đao, Alan chỉ có thể lật xem nhật ký của Ôn Toa Bối Lạc, suy nghĩ xem có thể tìm được thông tin nào liên quan đến Tai Ách Chi Nhận trong quyển nhật ký này hay không. Đáng tiếc, dường như cũng không có thông tin liên quan đến việc Ôn Toa Bối Lạc từng gặp nó, vì vậy trong nhật ký không hề có ghi chép. Nhưng trong nhật ký lại ghi lại một loại hiến tế đặc biệt của Ma Nhân. Theo ghi chép của Ôn Toa Bối Lạc, loại hiến tế này cách mười năm lại được tiến hành một lần.

Thời điểm hiến tế, Đao Ma sẽ phái năm trăm nam nữ đến một nơi gọi là “thánh tích”. Theo tin tức Ôn Toa Bối Lạc thu thập được, Đao Ma tin rằng loại hiến tế này sẽ khiến bọn chúng trở thành những chiến sĩ hùng mạnh nhất để bảo vệ linh hồn của tổ tiên. Về phần thánh tích ở đâu, là cái gì thì không có tin tức cụ thể. Ở phía dưới chỉ có một số suy đoán của bản thân Ôn Toa Bối Lạc.

Ôn Toa Bối Lạc đoán thánh tích kia hẳn là nơi khởi nguyên văn minh của mười bộ lạc Đao Ma. Kỹ thuật, lý luận mà chúng nắm trong tay hẳn là đến từ thánh tích kia. Nói cách khác, phá hủy thánh tích là có thể cắt đứt văn minh của Đao Ma. Trong trăm năm có thể không nhìn ra ảnh hưởng nhưng nếu thời gian kéo dài mấy trăm năm sau thì có thể đoán được dân bản xứ của Minh Vực Tinh sẽ vì sự đứt đoạn của văn minh mà dần đi đến diệt vong.

Suy đoán của Nguyên soái Tham Lang hoàn toàn có thể thành hiện thực, điều kiện tiên quyết là phát hiện được chỗ của thánh tích.

Khép lại nhật ký, Alan thầm nghĩ trong nơi được gọi là thánh tích kia liệu có ghi chép liên quan đến Tai Ách Chi Nhận?

Vấn đề này chắc chỉ có tìm thấy thánh tích mới có đáp án. So với thời gian được ghi chép trong nhật ký thì lần hiến tế trước đã qua được mười năm, như vậy lễ hiến tế của Đao Ma sắp tới. Nhưng như vậy thì sao, Alan lắc đầu, hắn đâu biết thánh tích ở đâu.

Tới ngày hôm sau, Alan lại nhìn thấy Mai Lâm trong nhà ăn. Tướng quân ra hiệu cho hắn ngồi xuống:

-Ăn xong bữa sáng thì mấy người các cậu có thể rời khỏi đây. Ta đã thỏa thuận với Lỗ Sâm, các cậu vẫn nhanh chóng rời đi thì hơn, nhỡ ông ta lại đổi ý thì phiền. Tuy ông ta chắc không dám đến chỗ ta cướp người nhưng vẫn phiền phức.

-Trở về căn cứ Huyết Ưng sao?

Alan cầm lấy một ổ bánh mỳ.

-Không, đến một căn cứ khác. Phụ cận cao địa Huyết Ưng cũng không an toàn, cậu nên biết chuyện Thiên Tỷ Triều và Trảm Thủ Lệnh. Mùa đông này qua đi, chỉ e phụ cận cao địa Huyết Ưng cũng sẽ rơi vào chiến tranh.

Mai Lâm nói.

Alan nhớ tới mấy người Bối Lý, Kha Kiệt Tư, thốt lên:

-Cô giáo để tôi đến Minh Vực Tinh rèn luyện chẳng phải để làm quen cuộc chiến với người ngoài hành tinh sao? Vì vậy…

-Dừng lại, ta biết cậu đang nghĩ những gì.

Mai Lâm nói đầy thâm ý:

-Ý của Ôn Ny là để cậu rèn luyện, không phải để táng mạng. Alan, cậu phải nhận rõ vị trí của mình. Trên người cậu có sự mong đợi của Ôn Ny, lưng gánh trách nhiệm của gia tộc. Tương lai của cậu hẳn là một tướng lĩnh xuất sắc, một cường nhân sở hữu sức mạnh của Lục Trầm Tinh Vẫn. Nhưng trước khi trở thành người như vậy, vì sự kích động nhất thời mà bỏ mạng thì không đáng chút nào.

-Những thứ cậu cần học còn rất nhiều, chứ không đơn giản chỉ là chiến tranh, hiểu chưa?

Một phi hạm loại nhỏ của Hoàng hậu Mân Côi hạ cánh xuống bãi, boong lên xuống được hạ, mấy người Alan lần lượt đi xuống. Cùng xuống phi hạm với họ còn có Tác Á, dưới sân có hơn chục người đứng đó nghênh đón từ lâu. Một người trong đó, chính là chủ quản Cao Lôi của căn cứ Lôi Hỏa.

Cao Lôi là người phương Đông, thân hình cao lớn cường tráng khiến mấy quan quân phương Tây phải thấy xấu hổ. Đang mùa đông giá rét, anh ta khoác một chiếc áo khoác màu đen, trên áo khoác có phần giữ ấm cổ bằng lông mềm, khiến anh ta trông như một con gấu chó. Khuôn mặt sắc nét, đôi mắt sáng mà có thần, bộ râu quai nón rậm như gai thép. Khi nhìn thấy Tác Á, anh ta ha ha cười to lên đón, âm thanh giống như tiếng sấm vang vọng ở bãi đậu.

-Thiếu tá Tác Á, cuối cùng thì các cô cũng đã về. Tôi mong ngóng gặp học trò của Nguyên soái đến mòn cổ rồi đây.

Tác Á gật đầu, đứng sang một bên để Alan đứng ra ngoài:

-Đây chính là học trò của Nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc, Trung sĩ Alan.

-Thượng tá Cao Lôi, chủ quản căn cứ Lôi Hỏa.

Tác Á vẫn kiệm lời như vàng.

Alan đi lên trước, chào quân lễ với Cao Lôi trước, mới giơ tay ra bắt. Bàn tay to lớn của Cao Lôi nắm chặt, dùng sức co bóp lại, Alan lập tức cảm thấy có một sức mạnh to lớn ập đến. Hắn mỉm cười, Nguyên lực tràn khắp lòng bàn tay, phân bố đều, không hề có sự phân chia mạnh yếu. Trong lòng Cao Lôi lập tức thấy hơi ngạc nhiên, chỉ thấy rằng bàn tay như đang nắm lấy miếng sắt. Anh ta buông tay ra cười nói:

-Không hổ là học trò của Nguyên soái, quả nhiên là có thực lực.

Dùng Nguyên lực bảo vệ bản thân, cái này chả hề có hàm lượng kỹ thuật gì. Cái khó của Alan chính là ở hai chữ phân đều. Phải biết rằng dùng Nguyên lực bảo vệ cơ thể, chắc chắn sẽ có chỗ nhiều chỗ ít, dẫn đến độ mạnh yếu khác nhau. Người có nhãn lực cao minh, tất sẽ có thể tránh mạnh tấn công yếu, một kích liền thắng. Như kiểu không có sự phân biệt mạnh yếu như Alan, thì có thể thuần túy dùng sức mạnh mạnh hơn để chèn ép mới có thể thắng được. Nếu Alan cao minh hơn một chút nữa, kiểm soát được Nguyên lực, như vậy trong tình huống thực chiến có thể căn cứ vào hoàn cảnh để định đoạt, Nguyên lực phân bố từ mạnh biến yếu, hoặc từ yếu biến mạnh. Hư hư thực thực, khiến người khác khó có thể phân được rõ, như vậy sẽ đạt tiêu chuẩn của Đại sư trong việc vận dụng Nguyên lực.

-------

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.