Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm Vụ Trinh Sát

Phiên bản Dịch · 1556 chữ

Chương 342: Nhiệm Vụ Trinh Sát

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Ánh mắt nhìn Lộ Thiến, Thiếu úy Ca Tát có phần ngoài ý muốn. Khải Sắt Lâm đi phía trước nói:

- Vị tiểu thư này không thuộc danh sách, ngươi cứ coi như cô ấy tới đây nghỉ phép đi.

Nghỉ phép? Thiếu úy Ca Tát hoài nghi mình có phải đã nghe nhầm rồi hay không? Đây là nơi nào chứ, lối vào của bình nguyên A Lai Khắc Tư, đi về phía tây nam là một doanh địa biên giới của bộ lạc Thiết Đề, một trong mười bộ Đao Ma. Trừ mấy chuyện đó, có trời mới biết trên A Lai Khắc Tư còn có cứ điểm của bao nhiêu bộ lạc nữa. Rất nhanh, bình nguyên này sẽ trở thành chiến trường. Thiếu úy Ca Tát tuyệt đối không cảm thấy đây là một nơi tốt để nghỉ phép.

Tuy nhiên nhìn dáng vẻ như vậy, Khải Sắt Lâm hẳn là đặc biệt vì bảo vệ cô bé này mà tới. Cần điều cả người bảo vệ thì cho dù Thiếu úy Ca Tát có ngu hơn nữa cũng biết đó tuyệt đối không phải là nhân vật mà mình có đủ khả năng tiếp xúc, cũng có thể đó là một người con cháu quý tộc quyền quý nào đó. Dù sao cũng là do Khải Sắt Lâm lo, cho dù cô ta muốn tới Liệt Hỏa Địa Tâm thì đó cũng không phải chuyện liên quan tới anh ta.

- Hôm nay trước tiên để bọn họ làm quen với trạm canh gác đi đã.

Khải Sắt Lâm nói.

- Việc này...

Ca Tát cười khan:

- Thật ra có một nhiệm vụ trinh sát vô cùng khẩn cấp, nếu bọn họ không có vấn đề, tôi hy vọng ba vị có thể lập tức xuất phát.

Khải Sắt Lâm không muốn biểu hiện quá mức thân thiết với Alan, nhún vai nói:

- Ngươi là người phụ trách nơi này, đương nhiên là nghe ngươi.

Ca Tát nhìn về phía Alan, trong ba người nhìn qua thì Bố Lạc Y lớn tuổi nhất nhưng cả anh ta và Uy Lợi Khắc đều đứng ở phía sau Alan, ai có địa vị tương đối cao nhìn qua đã biết. Alan gật đầu:

- Bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể xuất phát.

- Vậy thì tốt quá, các ngươi đi theo ta.

Ca Tát nhìn Khải Sắt Lâm:

- Thiếu tướng, mời đi... thăm quan.

Anh ta cũng không nghĩ ra một trạm gác đơn sơ có cái gì để thăm thú nhưng cũng không biết có từ nào hợp lý hơn. Sau khi Khải Sắt Lâm gật đầu, Ca Tát dẫn ba người Alan rời đi. Bọn họ đi vào văn phòng Thiếu úy. Một căn phòng rất đơn giản, chính giữa đặt một cái bàn có trải một tấm bàn đồ địa hình. Alan nhìn qua, đó là giản đồ địa hình, nó cần tu chỉnh một số số liệu tất yếu mới có thể nhập vào trí não, tạo ra mô hình lập thể được.

Thiếu úy Ca Tát lấy tay đè nếp gấp trên bản đồ cho phẳng, khoanh một vòng đỏ ở một góc trên bản đồ, nói:

- Đây là căn cứ quan sát của chúng ta, gần đây bộ lạc Thiết Đề đã hoạt động nhiều lần. Theo lý thì mùa đông là mùa không thích hợp với Đao Ma nhất. Nếu không phải tất yếu, bọn họ sẽ không chọn hoạt động vào lúc này. Theo tin tức trước đó trinh sát viên mang về, tất cả có thể là vì chuẩn bị tấn công pháo đài U Ảnh, nhưng chúng ta không biết cụ thể đường lối và cách thiết lập binh trạm của đối phương. Cho nên nhiệm vụ gần nhất là biết rõ tình thế của vùng này, chúng ta đều có nhiệm vụ cần làm. Nhưng nhân thủ lại không đủ, các người tới đúng lúc giải quyết vấn đề khẩn cấp của ta.

- Nếu các ngươi không có vấn đề gì thì ta cần ba người lập tức đi tới tọa độ địa điểm này. Nhớ kỹ, nhiệm vụ của chúng ta không phải chiến đấu mà là quan sát và ghi chép. Mang tình báo về thì xem như các ngươi lập công lớn.

Đưa tọa độ của địa điểm trinh sát tiếp theo cho Alan, Ca Tát nói:

- Các ngươi ở đây chờ đi, ta đi chuẩn bị thức ăn nước uống trong ba ngày cùng với các nhu yếu phẩm khác cho các ngươi.

Để mấy người Alan lại văn phòng làm việc, Ca Tát đi vào kho hàng, lại vòng vo một lượt sau đó đi vào trạm thông tin. Bên trong có một lính truyền tin đang làm việc, Ca Tát đóng cửa lại, nói với cậu ta:

- Nối thông cho ta với Thiếu tá Lư Đạt.

Một lát sau, trên màn hình thông tin, Ca Tát gặp được Lư Đạt. Thiếu úy nháy mắt ra hiệu với lính truyền tin, người sau hiểu ý rời khỏi. Ca Tát mới nói:

- Thiếu tá, bọn họ tới rồi.

- Tốt lắm, đưa tọa độ cho bọn họ chưa?

Lư Đạt hỏi.

- Đưa rồi, nhưng...

Ca Tát do dự nói:

- Nơi đó là một cứ điểm biên cảnh của bộ lạc Thiết Đề, nếu tới đó thì...

- Chuyện đó không liên quan tới anh, Ca Tát, anh chỉ cần dựa theo lời tôi nói mà xử lý là được, ba tên này dám gây phiền toái cho tôi, đây là chút giáo huấn mà chúng đáng phải chịu.

Sắc mặt Thiếu tá Lư Đạt dữ tợn:

- Hay là anh không có ý định quay lại pháo đài?

- Đương nhiên không phải, ở thêm một giây ở đây tôi cũng không muốn.

Thiếu úy Ca Tát khẩn trương nói:

- Như vậy sau khi xử lý xong chuyện này, bao lâu sau thì Thiếu tá mới có thể gọi tôi trở lại?

- Yên tâm, chậm thì mười ngày, nhiều nhất là một tháng, anh nhất định sẽ được trở về. Ca Tát, làm cho tốt. Tuy nhiên chuyện này đừng để Khải Sắt Lâm biết.

Truyền tin kết thúc, Ca Tát buông tiếng thở dài, nói:

- Các ngươi cũng đừng trách ta, muốn trách thì trách các ngươi đã đắc tội với Thiếu tá Lư Đạt đi.

Anh ta rời khỏi nơi truyền tin, lại tới kho nhận balo vật tư cho ba người rồi lại quay lại văn phòng giao đồ cho Alan. Ba người Alan tự kiểm tra một lượt, sau khi xác nhận trang bị và vật tư liền chuẩn bị xuất phát. Ở lối vào gặp được Lộ Thiến, Alan gật đầu nói:

- Bọn tôi phải đi làm nhiệm vụ, hẳn là hai ba ngày là trở về rồi, cô ở lại đây đi.

Lộ Thiến không cam lòng nói với Khải Sắt Lâm:

- Ta không thể cùng đi sao?

- Chỉ là một nhiệm vụ trinh sát mà thôi, không nguy hiểm gì, điện hạ ở lại đây đi.

Khải Sắt Lâm lạnh nhạt nói:

- Nếu như cô đi theo, dựa theo mệnh lệnh của Tướng quân, vì chịu trách nhiệm bảo vệ cô nên tôi cũng phải đi theo. Nếu khiến Đao Ma biết Thiếu tướng của Liên bang xông vào địa bàn của bọn họ thì nhất định sẽ dẫn tới một loạt biến cố, rất có thể sẽ dẫn tới việc Tướng quân tự mình tới đây. Nếu điện hạ kiên trì, tôi chỉ có thể dùng tới một vài thủ đoạt cần thiết.

Lộ Thiến nghiến răng:

- Cô đang uy hiếp ta.

Khải Sắt Lâm buông tay:

- Chung quy thì so với hậu quả đó vẫn tốt hơn.

Alan lắc đầu:

- Ở lại cùng Thiếu tướng đi.

- Vậy được.

Lộ Thiến bất đắc dĩ.

Ba người rời khỏi trạm canh gác, dọc theo đường núi gập ghềnh đi về hướng đường vào bình nguyên A Lai Khắc Tư. Trên đường, Uy Lợi Khắc không tình nguyện nói:

- Chẳng lẽ chúng ta cứ vậy bị tên một mắt kia dắt mũi dẫn đi sao?

- Nhẫn nại chút đi.

Alan nói:

- Tạm thời chỉ có thể làm như vậy, dù sao bây giờ chúng ta đang bị vây vào thế yếu. Huống chi Khải Sắt Lâm giữ Lộ Thiến lại vừa là bảo vệ, vừa là uy hiếp.

Uy Lợi Khắc kinh ngạc:

- Ta còn tưởng rằng cô gái xinh đẹp kia đứng ở phía chúng ta nữa.

Alan lắc đầu:

- Khải Sắt Lâm không đơn giản như vậy, tạm thời, cô ta có thiên hướng nghiêng về phía chúng ta. Nhưng cuối cùng, cô ta cũng sẽ chỉ đứng về phía một mình cô ta thôi.

- Xem ra chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lệnh.

Uy Lợi Khắc giận dữ.

- Cũng không hẳn.

Alan mỉm cười:

- Bị điều tới Trinh Sát đoàn tuy rằng nguy hiểm chút nhưng lợi ích thì chính là tầm mắt của Lỗ Sâm không tới được nơi xa như vậy. Vì để chúng ta sống được lâu, tôi nghĩ tất phải tạo ra chút phiền toái cho Lỗ Sâm và Tử Vong Truyện Bá rồi.

-------

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.