Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lỗ Sâm Tới

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Chương 327: Lỗ Sâm Tới

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Vinh Dự Bích Luỹ khởi động, Kha Kiệt Tư không khách khí nữa, hét to một tiếng, khí thế bừng bừng, công kích vô hình lấy điểm bắt đầu từ gã khuyếch tán ra ngoài thành hình cánh quạt, bay thẳng đến hàng ngũ binh sĩ phía đối diện. Ngoại trừ chịu ảnh hưởng bởi khí thế của Kha Kiệt Tư khiến vẻ mặt có chút trắng bệch ra, dưới công kích vô hình do Nguyên lực đánh ra, binh lính đằng sau lá chắn không hề có gì khác thường.

Kha Kiệt Tư âm thầm gật đầu, bỗng nhiên người nghiêng ra trước, trường đao chĩa thẳng, đầu tiên trên thân đao khởi động một đạo điện quang, chớp mắt, điện quang hoá mạnh, hoàn toàn bao bọc cả người và đao lại, một đường sét đánh thẳng tắp bổ vào không gian giữa song phương, đập mạnh lên Vinh Dự Bích Lũy.

Điện quang mãnh liệt, tiếng bạo vang như sấm rền nổ ra liên hồi. Dưới va chạm giữa hai bên, điện quang trên đao của Kha Kiệt Tư không ngừng bắn ra từng hạt điện li ti, hạt điện va vào tấm chắn, lại nổ ra ra từng chuỗi dài. Vụ nổ giằng co suốt mười giây, tất cả tia sét sóng điện mới hoàn toàn triệt tiêu sạch sẽ.

Vinh Dự Bích Luỹ loé lên hai cái, rồi mới biến mất, gương mặt mỗi binh sĩ phía sau đều như tro tàn. Lại qua một lát, người nào người nấy chân nhũn cả ra, ngã ngồi ngay tại chỗ.

Không tổn thất lấy một người!

-Không tệ.

Kha Kiệt Tư lên tiếng khen ngợi, với nhãn lực của gã, không khó nhìn ra những binh sĩ này nhũn ra không phải vì dùng hết Nguyên lực, mà chỉ vì bị khí thế của gã đập vào, lại không có niềm tin với Vinh Dự Bích Luỹ, nên sinh lòng sợ hãi. Cho đến khi thí nghiệm kết thúc, ai nấy đều chống đỡ hết nổi mà ngã ra đất.

Alan lại bình tĩnh:

-Vẫn còn cần qua thêm một số thí nghiệm nữa...

Lúc này, phía trên đầu đám người tối sầm lại. Ngẩng đầu nhìn lên, thì ra là một chiếc phi hạm đang bay quanh bầu trời khu căn cứ. Sau khi điều chỉnh phương hướng, từ từ hạ cánh về phía sân tập. Phi hạm này toàn thân màu đen, biên cánh đỏ tươi như máu, tràn đầy mùi vị áp lực. Kha Kiệt Tư cau mày:

-Hình như là phi hạm của Tử Vong Truyền Bá, bọn họ sao lại đến đây.

Trong lầu chỉ huy, Bối Lý mang hai gã Thiếu tá khác vội vàng chạy ra sân tập. Trên sân, Thiếu tá Lư Đạt đã bước đến trước.

Bối Lý hung hăng trừng mắt gã, hỏi:

-Thiếu tá, sao Thượng tướng đích thân tới mà anh lại không báo trước với tôi?

Thiếu tá Lư Đạt mỉm cười:

-Về điểm này, chắc anh phải tự hỏi tướng quân Lỗ Sâm ấy.

Bối Lý đương nhiên sẽ không thật sự đến hỏi Lỗ Sâm, vừa nãy ông ta nhận được thông báo, quân đoàn trưởng của Tử Vong Truyền Bá, Thượng tướng Lỗ Sâm Đạo Nam của Liên bang không ngờ đại giá quang lâm. Hiện chính là thời điểm Tử Vong Truyền Bá đẩy mạnh tiến quân Liệt Hoả Địa Tâm, Bối Lý nghĩ không ra ý đồ lần này Lỗ Sâm khi tiến vào căn cứ.

Nhưng có một điều có thể khẳng định, đó là tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.

Tuy nhiên, lần này Lỗ Sâm không ngồi chiếc Diêm Ma kia mà chỉ sử dụng tàu bảo vệ bình thường của Tử Vong Truyền Bá mà thôi. Sau khi phi hạm chạm đất, boong tàu lên xuống được thả ra, một thân ảnh khôi ngô hiện ra ở cabin.

Thời điểm thân ảnh đó xuất hiện, hắc động tối tăm phía sau cũng hiện theo khiến cho người ta cảm thấy trước sau của người này đều đen thành một mảnh, như vực sâu không đáy.

Lúc này, vực sâu không đáy mới sáng lên một điểm hàn quang.

Đó chính là độc nhãn của Lỗ Sâm.

Một chiếc giày quân đội mũi vuông rất nặng đạp chân ra cửa khoang tàu, vị Thượng tướng lâu năm nổi danh ác liệt và hiếu sát khắp cả Liên bang bước xuống boong tàu. Mái tóc ngắn màu xám trắng của Lỗ Sâm trong gió rét dựng thẳng lên như gai sắt, tấm bịt mắt hình đầu lâu che khuất con mắt bên trái, khiến con mắt duy nhất còn lại của lão sắc bén như chim ưng săn mồi. Lão ngậm chặt miệng, gương mặt vô cảm làm cho người ta nhìn không thấu suy nghĩ trong lòng.

Trên cổ áo choàng, vòng dây buộc được lấy từ lông của U Địa Minh Hồ tung bay trước gió, giống như ngọn lửa u minh màu tím đen. Dưới áo choàng, trên bộ quân phục Tử Vong Truyền Bá nền đen viền kim, huy chương gắn trước ngực hiển lộ những chiến công mà vị Tướng quân này đã đạt được. Thượng tướng Lỗ Sâm khoanh tay bước xuống phi hạm, Thiếu tá Lư Đạt vội vàng chạy lên đón, còng lưng xuống chào:

-Tướng quân Lỗ Sâm tôn kính, ngài đã tới.

Phía sau Lỗ Sâm có một người nữa bước xuống từ phi hạm. Đó là một thiếu nữ, cũng không biết là do trời sinh hay do hứng thú nhất thời mà màu tóc hai bên trái phải của cô một xám một đen, buộc thành một cặp đuôi ngựa màu sắc khác biệt. Cô có một dung mạo đẹp lạnh lùng, đôi mắt vân đen hiếm có không ngừng lưu chuyển, trông như sóng nước sông Minh gợn lăn tăn, mang đến cho người khác vẻ thâm trầm tuyệt vọng. Thân hình mảnh khảnh được bọc trong bộ quân trang đen tuyền. Lúc nhìn thấy cô, cổ họng Lư Đạt khô khốc, cũng không dám đặt tầm mắt của mình vượt quá vị trí đầu gối của thiếu nữ.

Gã liếm liếm môi:

-Không nghĩ tới đại nhân Khải Sắt Lâm cũng đến.

Tử thần Khải Sắt Lâm, một Đại tướng dưới tay Lỗ Sâm. Tuổi gần mười bảy lại có chiến lực siêu việt. Cùng với, Ôn Toa Bối Lạc và Quân đoàn trưởng của Thiên Lang tinh là Hoàng hậu Hoa Hồng Mai Lâm được khen là ba nữ nhân xuất sắc nhất của quân đội Liên bang.

Thượng tá Bối Lý mang theo hai Thiếu tá tiến lên hành lễ:

-Không biết Tướng quân Lỗ Sâm, Thiếu tướng Khải Sắt Lâm đại giá quang lâm, là chúng tôi thất lễ rồi.

-Không sao.

Lỗ Sâm mở lời, thanh âm trầm thấp hùng hậu, nghe như tiếng gió hú dưới khe sâu, khiến lỗ tai người nghe khó chịu.

Lão nói:

-Thượng tá Bối Lý, thời gian của ta gấp gáp, nói ngắn gọn thôi. Nghe nói căn cứ Huyết Ưng mấy tháng nay sáng chế ra một số võ khí ma năng không tệ, gọi là súng trường Hung Hoả gì đấy. Ta đã xem qua báo cáo, trang bị này quả thật sẽ giúp chiến lực quân ta tăng lên rõ rệt, không biết hạng mục này do vị nào chủ trì?

Bối Lý cảm thấy không ổn, nhưng không thể không trả lời:

-Là Trung sĩ Alan, thưa Tướng quân.

-Vậy hãy gọi hắn tới đây, ta muốn gặp vị Trung sĩ tài ba này.

-Việc này...

Bối Lý đang định tìm cớ từ chối khéo léo, Lỗ Sâm hừ một tiếng trầm đục, mọi người chợt thấy không khí xung quanh như đọng lại. Một cõ áp lực vô hình khiến họ có chút không thở nổi, Bối Lý miễn cưỡng ngẩng đầu, nhìn thấy ánh tinh quang bắn ra bốn phía từ con mắt độc nhất của Lỗ Sâm đành bất đắc dĩ:

-Tôi sẽ gọi Trung sĩ Alan đến đây ngay.

Dứt lời, liền quay sang Bội Lý Kỳ:

-Đi báo với Alan và cả Nguyên soái...

Một câu cuối, lại giảm nhỏ giọng xuống, chỉ vẻn vẹn để một mình Thiếu tá nghe được.

Bối Lý Kỳ vội vàng rời đi, Lỗ Sâm quét mắt nhìn qua căn cứ:

-Thượng tá Bối Lý, cậu làm khá lắm. Hậu cần của căn cứ khai phá ra võ khí ma năng mà tiền tuyến cần dùng đến, trợ giúp đối với chúng ta rất lớn. Phần công lao này, ta sẽ báo cáo chi tiết lên trên, đường thăng cấp của cậu có hy vọng rồi.

-Cảm tạ Tướng quân ưu ái, có điều súng trường Hung Hoả là dự án nghiên cứu phát triển do Nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc tự mình đề ra, cũng chỉ định sử dụng riêng cho nội bộ quân đoàn Thiên Lang tinh. Dù sao đối với binh khí mới sáng chế ra, tính thực dụng và ổn định vẫn còn phải nghiên cứu thêm, không thể tuỳ tiện công bố. Nếu không, lỡ như xảy ra sai sót trong thực chiến, không ai chịu nổi phần trách nhiệm này.

Bối Lý trầm giọng.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.