Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Quan Trong Của Kỹ Sư Tự Liệt

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Chương 321: Sự Quan Trong Của Kỹ Sư Tự Liệt

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Alan nghiêm mặt:

-Tôi cũng cần một số người tự ngyện tham gia và thu thập số liệu, ít nhất khoảng trăm người mới có thể suy diễn được tham số mà tôi cần.

-Trăm người?

Bối Lý cau mày nói:

-Đó cũng không phải số lượng nhỏ, hơn nữa gần đây… Không, có rồi.

-Như vậy đi, cậu đi trước. Vào buổi chiều, tôi sẽ đưa người tới cho cậu.

Alan vui vẻ nói:

-Cảm ơn sự ủng hộ của Thượng tá!

Thấy hắn hành lễ rồi rời đi, Bối Lý cười cười, nói:

-Tuy nhiên bọn họ có phối hợp hay không, cũng khó nói lắm.

Người mà Thượng tá chọn chính là mấy tên tới từ quân biên nhung, dù sao bọn họ cũng nhàn rỗi, không bằng để bọn họ làm đối tượng thí nghiệm cho Alan. Chỉ là quân kỷ quân biên nhung lỏng lẻo, bọn họ có phối hợp với Alan hay không thật sự khó biết. Không phải Bối Lý cố ý làm khó Alan mà hiện tại trong căn cứ quân chính quy đều có nhiệm vụ rồi, lấy đâu ra trăm người tới thu thập số liệu cho Alan chứ.

Quyết định chủ ý xong, Bối Lý mở màn hình trước bàn làm việc, xin nói chuyện với Ôn Toa Bối Lạc. Xét duyệt trò chuyện được kết nối sau mười giây, bóng dáng của Ôn Toa Bối Lạc hiện ra trong màn hình. Dường như nữ Nguyên soái vừa từ chiến trường về nên có chút mệt mỏi, cô nằm trên ghế da, tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn Bối Lý:

-Ta bề bộn nhiều việc, có chuyện gì mau nói đi Thượng tá!

-Thật xin lỗi đã quấy rầy rồi, là về học sinh của người.

-Alan? Sao vậy, không phải là xảy ra chuyện gì chứ?

Ôn Toa Bối Lạc có chút khẩn trương.

Bối Lý lắc đầu mỉm cười:

- Không có, chỉ là Trung sĩ Alan vừa mới đề xuất với tôi một kế hoạch.

-Kế hoạch gì?

-Hạng mục mà Khố Đức Lạp tiên sinh đề xuất lúc trước, Trung sĩ Alan cảm thấy hoàn toàn có khả năng thực hiện. Trong báo cáo cậu ấy đệ trình thật ra cũng chỉ ra điểm này, chỉ có điều, tôi không biết có nên để Trung sĩ tiếp tục làm hay không. Giống như Khố Đức Lạp tiên sinh năm đó, cũng vì chạm tới lợi ích của những người khác, hạng mục mới bị ép dừng lại.

Thượng tá Bối Lý cẩn thận nói.

Trong mắt Ôn Toa Bối Lạc xẹt qua một mảnh sóng ánh sáng vàng kim, cô vui vẻ nói:

-Không cần suy nghĩ, bảo Alan cứ thoải mái mà làm. Đương nhiên, hạng mục này cần giữ bí mật. Hơn nữa thành quả cuối cùng bảo hắn viết một bản báo cáo tỉ mỉ cho ta, trong đó nhất định phải đầy đủ phương án thiết kế và quy trình chế tác. Hiện tại các ngươi và Bối Tư Kha Đức hợp tác phát triển Ma khí, trang bị như vậy hoàn toàn có thể để Bối Tư Kha Đức sản xuất, sau đó chỉ giới hạn trong nội bộ Thiên Lang Tinh chúng ta sử dụng. Từ đó mà nâng cao chiến lực của quân ta, cũng có thể tránh được xung đột lợi ích đối với phương diện kinh doanh Ma khí.

-Trừ phi, có người sống không kiên nhẫn muốn đối địch với ta.

Ôn Toa Bối Lạc giơ tay bốp bốp hai tiếng, vẻ mặt cười lạnh mà nói.

Bối Lý cảm thấy thoải mái hơn, cách làm của Ôn Toa Bối Lạc thực sự là biện pháp tốt nhất hiện nay, vừa không lãng phí khổ tâm của Alan, lại tăng thêm sức chiến đấu của Thiên Lang Tinh. Dùng hạng mục này trong nội bộ Thiên Lang Tinh, do Bối Tư Kha Đức đích thân sản xuất, không cần lo lắng sinh ra sự xung đột quá lớn đối với thị trường sản xuất Ma khí ngoại giới. Về phần có người muốn vươn tay vào túi áo của Nguyên soái Tham Lang, thì phải nghĩ xem phân lượng của bản thân tới đâu.

-Để Alan thoải mái mà làm, cần gì cứ trực tiếp liên hệ với Mễ Luân là được.

Ôn Toa Bối Lạc duỗi lưng một cái nói:

-Ta phải đi ngủ một lát, cũng đã vài ngày rồi chưa chợp mắt.

Bối Lý trong lòng căng thẳng:

-Sao vậy, phòng tuyến vũ trụ lại bị xung kích sao?

Dù sao trước đó không lâu mới tấn công một lần do Bạo Nộ An Đóa Tư cùng với Ngân Phong Mạt Lạp Nhĩ, nếu người dị tinh lại phát động tấn công, vậy tần suất lần này hiển nhiên cao hơn rồi.

Ôn Toa Bối lạc nhún nhún vai nói:

-Không có gì, lần này tới là một hạm đội, tên An Đóa Tư kia chưa quên vết sẹo của kia từ đâu mà có, để ta giáo huấn một trận nữa, lần này không tới một hai tháng cũng đừng nghĩ tới việc ra trận đánh giặc. Hơn nữa đám người Khố Ngõa Cách, Mục Lạp và Vưu Cơ này đã trở về rồi, không cần ta phải ra trận.

Ba người Khố Ngõa Cách là Tướng quân có chiến lực gần với Ôn Toa Bối Lạc nhất trong Thiên Lang Tinh, cùng Mễ Luân hợp lại xưng là Thiên Lang Tứ Tướng, ai cũng là cường giả một mình gánh vác một phương. Dù ở trong hệ thống quân đội Liên bang cũng có thể là nhân vật ngang với Thượng tướng. Trừ Mễ Luân là Phó quan của Ôn Toa Bối Lạc, nhiều năm đi theo ra, ba người còn lại đều có nhiệm vụ riêng. Lần này Ôn Toa Bối Lạc điều bọn họ trở về, có bốn người tấn thủ, trừ phi người Ni Nhĩ Mỗ hoặc là người Cơ Đức dốc toàn lực tấn công, nếu không đúng là không có phần Ôn Toa Bối Lạc phải lộ diện.

Tâm tư Bối Lý dần thả lỏng, lập tức chấm dứt liên lạc rồi liên hệ với Phó quan Mễ Luân, xin điều phối nhân tài từ nội bộ Thiên Lang Tinh. Căn cứ vào yêu cầu của Alan, hắn ít nhất cần có một nhà thiết kế súng ống cùng với một đoàn đội liên quan.

Nếu cuối cùng đề án thật sự khả thi, vậy ít nhất còn cần một xưởng công binh loại nhỏ mới có thể thỏa mãn được tác dụng sản xuất dây chuyền.

-Không thành vấn đề, ngày mai sẽ có một tinh hạm vật tư tới Minh Vực Tinh. Đoàn kỹ thuật mà các vị cần cũng sẽ theo phi hạm tới.

Mễ Luân mỉm cười nói:

-Nói với Trung sĩ Alan, bảo hắn làm cho tốt, đừng phụ kỳ vọng của Nguyên soái với hắn.

Xong xuôi mới ngắt liên lạc.

Buổi chiều, Alan từ trong kho đã lấy ra mười khuôn mô hình Tự Liệt bán thành phẩm, được vài trợ thủ hỗ trợ, hoàn thành xong phát động của Đạo Năng Xu Trận và khảm vào Nguyên điểm, sau đó để vào trong súng thí nghiệm đã chuẩn bị từ trước. Lúc này trợ lý Á Đương gõ cửa vào:

-Trung sĩ, Thượng tá đã điều nhân thủ tới hỗ trợ thu thập số liệu nhưng bọn họ…

Tay của Á Đương khua thành hai vòng trong không khí, vẻ mặt hiện ra bất đắc dĩ:

-Đoán là cậu nên tự mình đi xem, cá nhân tôi cho rằng bọn họ không phải lựa chọn tốt nhất.

Alan nghi ngờ nhìn bên ngoài nhà xưởng, ngoài đó đang có trên dưới một trăm người phân tán mà đứng.

Alan đi ra, một người đàn ông ngáp một cái, gãi gãi gáy rồi đi tới, nhìn Alan rồi cười hì hì:

- Là cậu sao? Không ngờ được Trung sĩ chính là chủ quản xưởng Tự Liệt. Khó trách ngày hôm qua nói chuyện khí chất vô cùng, đúng là đại nhân vật.

Nhân tài phương diện thiết kế Tự Liệt vốn không nhiều, đừng nói là đại sư, dù là kỹ sư cũng là nhân tài được chính phủ và quý tộc tranh nhau cướp đoạt. Giống như Alan, xem như không có thân phận khác, chỉ riêng năng lực thiết kế Tự liệt cũng đủ khiến hắn được hưởng thụ các loại đãi ngộ đặc biệt ở căn cứ. Cho dù hắn chỉ là một Trung sĩ, đến chủ quản căn cứ nhìn hắn cũng phải khách khí một chút. Khi tác chiến bất lợi, kỹ sư Tự Liệt và đoàn đội của hắn ta cũng được quyền lợi ưu tiên rút đi trước.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.