Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Biên Nhung

Phiên bản Dịch · 1573 chữ

Chương 318: Quân Biên Nhung

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Thượng tá Bối Lý gặp đội quân này ở đại thao trường, biên nhung quân quả như lời đồn, không hề có kỷ luật, một nhóm binh sĩ vác bộ thương ngồi trong bóng râm của kiến trúc, ngay cả thủ lĩnh của họ cũng như vậy.

Trên khuôn mặt của những binh sĩ này, Bối Lý không nhìn thấy được dáng vẻ mà một quân nhân nên có. Trong số họ có người lạnh lùng, có người thì cười cợt đùa bỡn, nhìn ngang nhìn dọc đều giống một đám lưu manh đầu đường xó chợ mặc lên mình bộ quân trang.

-Trung úy Bỉ Đặc ở đâu? Vị này chính là Thượng tá Bối Lý, chủ quản căn cứ Huyết Ưng!

Thiếu tá Bội Lý Kỳ giương giọng quát, thanh âm đủ để người cả nửa thao trường nghe được. Hiện giờ đám kiêu binh này giở cái trò ngó lơ, nên làm gì tiếp tục làm đó, nhìn thấy việc này khiến Bội Lý Kỳ chau mày, bắt đầu nổi giận. Y vừa định phát tác lại thấy nam nhân nọ đứng lên, xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới.

Mũ quân đội sớm của người kia đã không biết tung tích, tóc lộn xộn cũng chẳng nhận ra bao lâu rồi chưa gội, trên mặt phong trần mệt mỏi, một vòng râu ria dài như gai sắt bao quanh cằm.

Quân trang toàn nếp nhăn, đến ngay cả cầu vai đại biểu cho quân hàm cũng bị hư. Hai tay đối phương gác trong túi quần, lười biếng cười nói:

-Vị Thiếu tá này, tôi không phải kẻ điếc, không cần phải lớn tiếng như thế.

Bội Lý Kỳ háy háy mắt rồi lui ra, Bối Lý tiến lên trước, nhàn nhạt nói:

-Cậu chính là Bỉ Đặc, trưởng quan của bọn họ?

-Đúng vậy, Thượng tá, tôi là Bỉ Đặc, đây chính là công văn chỉ đạo của Tướng quân.

Trung úy lấy từ trong túi áo ra một tờ giấy nhăn nhúm giống như quân trang rồi đưa cho Bối Lý.

Bối Lý mở ra, quả nhiên là một tờ công văn chỉ đạo sai phái quân biên nhung tới căn cứ Huyết Ưng. Chỉ là công văn quan trọng như vậy mà Bỉ Đặc lại tùy tiện nhét trên người, gần như chẳng khác gì tờ giấy lộn.

Bối Lý xem hết rồi giao cho Bội Lý Kỳ, gật đầu nói:

-Rất tốt, hoan nghênh mọi người đến căn cứ Huyết Ưng!

-Chỉ như vậy?

Bỉ Đặc nhìn binh sĩ ở phía sau, cười nói:

-Tôi còn tưởng có trận phải đánh nữa đó.

-Đánh xong rồi.

-Vậy Thượng tá chuẩn bị bố trí cho chúng tôi như thế nào?

Bỉ Đặc buông tay hỏi.

-Các ngươi có thể ở lại nơi này nghỉ ngơi một thời gian trước.

-Sau đó coi chúng tôi là bóng cao su rồi sút đi sao?

Bối Lý gật đầu:

-Anh có đề nghị tốt hơn sao?

-Vậy thì không có, dù sao tôi cũng chẳng thấy có gì không ổn, coi như là nghỉ ngơi đi. Nơi này còn hơn nơi tôi ở trước kia.

Bỉ Đặc cười hì hì nói.

-Nghỉ ngơi?

Bối Lý lắc đầu:

-Trung úy, nào có chuyện dễ dàng như vậy, ít nhất ở chỗ chúng tôi thì không. Cậu cũng thấy đó, căn cứ vừa đoạt lại được, rất nhiều chỗ dùng tới người, các cậu sẽ có công việc. Đương nhiên, tôi không trông mong các cậu làm thật tốt, ít nhất đừng gây thêm phiền toái cho chúng tôi. Bằng không, cậu sẽ phát hiện, thật ra tôi cũng không dễ nói chuyện đâu.

-Hiểu rồi hiểu rồi.

Bỉ Đặc huýt sáo:

-So với chủ quản của căn cứ khác, anh cũng được tính là người dễ nói chuyện đấy. Cho nên…

-Tôi nghĩ anh sẽ rất vui khi biết một tin tức, tin tức của Đao Ma.

Bối Lý híp mắt:

-Nói nghe thử coi.

Bỉ Đặc đưa tay phải ra, làm thủ thế vòi tiền, vẻ mặt tươi cười:

-Anh cũng biết đó, Thượng tá, các anh em lặn lội đường xa tới đây, cần tìm chút vui vẻ.

Bội Lý Kỳ hừ một tiếng, muốn lên tiếng lại bị Bối Lý vươn tay ngăn lại, gật đầu nói:

-Trung úy Bỉ Đặc, nếu muốn nghe ngóng tin tức, vậy cậu biết Liên Bang có tổ chức tình báo, chúng tôi cũng có Sói Đỏ đó chú.

-Đương nhiên, có điều hiện tại hiện tại, tin tức này đại khái chỉ có chúng tôi biết thôi.

-Được, cậu muốn gì?

-Rượu, đồ ăn cùng chỗ ngủ. Không cần dùng kho hàng để đuổi chúng tôi đi, chúng tôi phải ở lại nơi này.

Bỉ Đặc chỉ về hướng ký túc xá nói.

-Yêu cầu không ít đó, được rồi, tôi đồng ý. Tuy nhiên tốt nhất cậu hãy suy nghĩ cho kỹ giá trị tin tình báo của mình.

-Yên tâm, khẳng định là rất có giá trị.

Bỉ Đặc xoa xoa hai tay:

-Có thuốc lá không?

Bối Lý ra dấu tay với Bội Lý Kỳ, người phía sau bất đắc dĩ lấy từ trong túi quần ra một gói thuốc lá và bật lửa rồi ném cho Bỉ Đặc. Trung úy châm một điếu thuốc hít vào một hơi thật dài mới chia thuốc cho binh sĩ phía sau, lúc này xảy ra một trận tranh giành nhỏ

-Thật không ra gì.

Bỉ Đặc chửi nhỏ một tiếng, mới nói:

-Thượng tá nhất định cảm thấy kỳ quái, vì sao ba bộ lạc Đao Ma lại xâm nhập hậu phương chiến tuyến của Liên Bang?

-Ồ, cậu biết nguyên nhân sao?

Bỉ Đặc cười ha ha:

-Anh cũng biết, có đôi khi nhàm chán quá các anh em cũng sẽ tìm chút việc vui. Ví dụ như đánh những bộ lạc nhỏ Ma Đao nào đó, trước khi nhận lệnh điều động, chúng tôi vừa đi săn một lần. Đoán xem chúng tôi phát hiện ra cái gì, là lệnh Trảm thủ đó Thượng tá. Tôi nghĩ anh nên biết đó là thứ gì.

-Lệnh Trảm thủ?

Bối Lý trầm giọng nói:

-Cậu chắc chắn?

-Trước kia khi tôi ở Tử Vong Truyền Bá, xem qua hồ sơ liên quan. Thượng tá, năm đó cũng từng phát sinh những chuyện tương tự không phải sao? Xem ra lần này, chúng ta lại làm mấy chuyện đó, cho nên, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, rất nhanh sẽ xuất hiện một lần đổi triều. Vẫn may Lỗ Sâm tướng quân đã điều chúng tôi khỏi biên cảnh, nếu không đại khái chúng tôi chỉ có thể xem xem có nên cướp mấy tinh hạm để chạy trốn không.

Bỉ Đặc cười gượng:

-Tôi nghĩ rất nhanh thôi sẽ có thông báo tin tức, không cần lo lắng tôi nói dối.

-Đương nhiên cậu sẽ không, mấy câu như cướp tinh hạm vừa rồi của cậu cũng đủ đưa cậu ra tòa án quân sự rồi.

Bỉ Đặc cười ha hả:

-Anh thật nhân từ, nếu là chủ quản khác, họ sẽ trực tiếp lấy súng bắn chết tôi.

-Có lẽ vậy, bảo người của anh ngoãn ngoãn chút đi. Đồ các anh cần rất nhanh sẽ sắp xếp xong.

Bối Lý lúc này mới làm thủ thế, cùng Bội Lý Kỳ rời đi.

Bội Lý Kỳ không kìm nổi hỏi:

-Thượng tá, lệnh Trảm thủ là gì?

-Đó là lệnh treo giải thưởng quy mô lớn của mười bộ đối với nhân loại, bất luận là bộ lạc Đao Ma nào, chỉ cần lấy thủ cấp của nhân loại về mười bộ, sẽ nhận được mức thưởng tương ứng.

Bối Lý nhẹ nhàng nói:

-Lệnh Trảm thủ cách hiện tại gần nhất là vào bốn mươi năm trước. Năm đó quân tiên phong của Bối Tư Kha Đức nhắm thẳng vào Dung Lô Chi Uyên, liên tiếp công hạ nhiều pháo đài kiểm soát, chém giết một Đại tướng quân của mười bộ, khiến Đao Ma vương khiếp sợ. Nhưng sau khi những kẻ điên Bối Tư Kha Đức kia rời khỏi Minh Vực Tinh lại khiến cho quân đội tác chiến của Liên bang ở lại lúc đó phải nhức đầu.

-Lệnh Trảm thủ ư?

Bội Lý Kỳ hiếu kỳ hỏi.

Đi vào lầu chỉ huy, Bối Lý gật đầu:

-Uhm, chính là lần đó, Đao Ma vuơng hạ lệnh Trảm thủ tới tất cả bộ lạc. Vì thế bộ lạc Đao Ma đối với quân đội Liên Bang đã phát động công kích điên cuồng, cuối cùng khiến cho quân đội Liên Bang không thể không rút khỏi Minh Vực Tinh. Chỉ có lợi ích mới khiến mười bộ Đao Ma cùng tiến lên. Cho nên với Lệnh Trảm thủ lần này, cho dù là Lỗ Sâm cũng bị ép vào thế bị khắc chế, chỉ biết đánh vào từng khu vực một, phương diện khác phải cực lực ẩn dấu thực lực, đều vì sợ ép Đao Ma quá mức, không ngờ nhanh như vậy, Đao Ma Vương đã ra ra lệnh Trảm thủ.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.