Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Xưởng Tự Liệt

Phiên bản Dịch · 1523 chữ

Chương 316: Công Xưởng Tự Liệt

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Những Nguyên Ngọc này sẽ trở thành nguyên liệu để Alan chế tạo ra Tự Liệt mới. Tuy nhiên, về chuyện Đao Ma lại có thể có được Nguyên ngọc, hiển nhiên là đã vượt ra ngoài phạm vi lý giải của hắn.

-Khi chúng tôi vừa biết cũng rất kinh ngạc, nếu không cậu nghĩ sao lại xây dựng nên căn cứ nghiên cứu như Gia Da làm gì, bí mật của mỗi một hành tinh đều khiến chúng ta phải kinh thán.

Thượng tá An Đồ vừa nói vừa vẫy tay để binh sĩ chuyển xác của một tướng quân Đao Ma lên bàn làm việc.

An Đồ quay đầu lại:

-Hoặc là, tổ tiên của Đao Ma là từ chủng nguy hiểm nào đó tiến hóa thành cũng nên. Trong một hành tinh có tuổi thọ cao, sẽ phát sinh sự tiến hóa như thế này, không hề kỳ lạ.

-Bất kể như thế nào, cảm ơn quà của ngài, Thượng tá.

Alan vỗ vào rương cầm tay.

-Các cậu xứng đáng có nó.

An Đồ mỉm cười.

Bên ngoài tòa nhà, ánh mặt trời rất đẹp. Căn cứ bận rộn vô cùng, chiến trường cần dọn dẹp, trang bị cần phải thu về, tường phòng ngự bị hỏng, công sự, đồn gác và chiến xa đều phải sửa sang lại; huống hồ còn có những sơn đạo bị nổ thành những hố voi, cũng phải chở đất lấp lại. Có thể dự kiến, khoảng thời gian tiếp sau đây, trong căn cứ sẽ không có người nhàn rỗi.

-Alan!

Lộ Thiến chạy lại, kéo tay Alan chạy về phía xưởng tu sửa.

Alan thất thanh nói:

-Cô làm gì vậy?

-Ta bận sắp chết rồi mà không tìm được ai giúp đỡ, gặp được anh tốt quá, lại giúp ta nhanh!

Lộ Thiến bla bla nói.

Hai người vào đến xưởng tu sửa, một chiếc xe việt dã đã được nâng cao lên bởi cầu nâng.

Lộ Thiến thay quần áo làm việc, đeo găng tay, chỉ tay vào công cụ ở bên cạnh:

-Lấy cờ lê lại cho ta.

-Cô còn biết sửa xe sao?

Alan thấy kỳ lạ, như lần đầu tiên quen biết Lộ Thiến vậy, nhìn cô soi xét.

Cô đã dùng một ván trượt trượt vào gầm xe, giọng nói vang từ dưới ra:

-Có gì đâu, ngay cả phi hạm ta còn tháo dỡ rồi, xe chỉ là chuyện nhỏ. Những thứ này cũng không có gì khó, tháo dỡ nhiều thì cũng biết sửa. Cờ lê của ta đâu!

-Vâng vâng vâng, ở đây ạ.

Alan vội đặt rương cầm tay xuống, chuyển sang lấy cờ lê cho Lộ Thiến.

-Buổi sáng ta thấy mọi người đều rất bận mải, ở đây có mấy chiếc xe hơi bị hỏng không có ai sửa, ta liền giúp đỡ. Thiếu tá biết được, còn có thể đổi thành quân công, có thể đổi ít vật liệu gì đó.

Nghe cô ấy nói đầy hưng phấn như vậy, Alan lắc đầu:

-Cô thiếu vật liệu gì, tôi đổi giúp cho.

Lộ Thiến thò khuôn mặt nhỏ nhắn từ gầm xe ra, nhận lấy cờ lê:

-Không cần, nếu ta có thể tự mình đổi, tại sao phải nhờ anh giúp. Anh dùng chiến công cho việc khác đi, ví dụ như khôi phục lại quân hàm.

Alan nhún vai, Lộ Thiến vẫn luôn độc lập như vậy, hơn nữa còn hơi bướng bỉnh.

-Đao Ma cũng có Nguyên ngọc? Ừm, ta có nghe nói qua, hơn nữa không chỉ Đao Ma, mà những dị tinh chủng tộc khác của tinh vực Ước Đốn, Nguyên lực của họ đạt đến một trình độ nào đó, sẽ hình thành Nguyên ngọc trên cơ thể. Có người còn không chỉ có một, mà hình dáng cũng không giống nhau.

Lộ Thiến vừa sửa xe, vừa nói.

Alan kỳ quái:

-Cô biết nhiều vậy?

-Bình thường không có việc gì ta thường đọc sách ở thư viện Hoàng gia. Tinh vực Ước Đốn là một nơi đặc biệt, hình thức sinh mạng ở đây cũng không hoàn toàn theo lẽ thường, bọn ta đã nghiên cứu về nó trong suốt nhiều năm. Cuối cùng phát hiện cứ qua một giai đoạn thì sinh mạng ở tinh vực này lại xảy ra sự biến hóa đầy khôn lường, vì thế lý luận nghiên cứu trước đó lại bị lật đổ, hoàn toàn không luận ra được một đầu mối nào. Không ai biết được căn nguyên tạo nên sự hỗn loạn là gì nhưng có thể khẳng định một điều, sinh mạng ở tinh vực này rất nguy hiểm.

Về điều này, Alan đồng ý sâu sắc.

-Nhưng cũng nhờ như vậy, nhìn xem, giờ tôi có ba viên Nguyên ngọc có thể dùng được. Tiến hành gia công cắt gọt, có thể dùng để chế tạo Tự Liệt mới.

Alan nói.

Lộ Thiến ở dưới gầm xe thuận mồm hỏi:

-Lại có ý tưởng gì mới thế, đại sư Alan?

Alan bật cười:

-Tôi là đại sư gì đâu. Còn về ý tưởng thì có chút. Hai người Ma Đức và Diệp Phong vẫn chưa có vũ khí ma năng, tôi định làm cho họ mỗi người một chiếc. Bên trong hai viên Nguyên ngọc của nam Ma Nhân, thuộc tính Nguyên lực đều nghiêng về kiểu cương mãnh, vừa hay thích hợp với họ. Còn về phương án cụ thể, còn chưa nghĩ ra. Nhưng…

-Viên Nguyên ngọc của nữ Ma Nhân có thuộc tính thiên về phương diện tăng tốc, tôi định chế tạo cho cô một Tự Liệt phòng ngự. Như vậy, khi gặp kẻ địch có tốc độ dịch chuyển nhanh, cô cũng không đến nỗi bó tay chịu trói.

Alan nói.

-Nghe hay đấy.

Thò khuôn mặt nhỏ nhắn khỏi gầm xe, trên mặt Lộ Thiến có dính một ít dầu bẩn nhưng nụ cười vẫn rạng rỡ:

-Vậy ta cảm ơn trước nhá.

Alan ngồi xổm xuống:

-Cô với tôi còn phải khách sáo vậy sao?

Nói xong mới phát giác, khuôn mặt hai người lại cách nhau gần đến vậy, gần đến mức chỉ cần cúi thấp một chút nữa là có thể hôn vào bờ môi nhỏ nhắn của Lộ Thiến. Thiếu nữ dường như cũng cảm nhận thấy cái gì, hơi thở hơi gấp, chờ mong điều gì đó. Đôi môi thơm nồng hơi khép mở khiến người khác không kìm được muốn hôn mạnh một cái.

Vào lúc không khí trở nên hơi mờ ám, đột nhiên có người đi vào xưởng:

-Alan, ồ… xin lỗi. Xem ra là ta đã quấy rầy hai người rồi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Thiến đỏ như quả mọng vậy, “vù” một cái lập tức chui vào trong gầm xe. Alan cũng ngượng ngùng đứng dậy, lúc này mới nhìn rõ người đi vào là Kha Kiệt Tư. Thiếu tá ngửa tay ra, làm biểu cảm bất đắc dĩ.

Alan vội chuyển chủ đề:

-Thiếu tá, sao ngài lại đến đây?

-Có chuyện định nhờ cậu giúp, đương nhiên, cậu có thể làm xong việc rồi nói sau.

Đôi mắt Kha Kiệt Tư tràn ngập ý cười, bình thường gã là một người nghiêm túc nhưng vừa giành lại được căn cứ nên trong lòng vui vẻ, ngay cả nói chuyện cũng hài hước hơn nhiều so với bình thường.

Alan vội hỏi:

-Có chuyện gì vậy ạ?

-Bên công xưởng Tự Liệt, ban đầu chúng ta có hai kỹ sư, họ bị đám Ma Nhân khốn kiếp đó giết chết. Hiện tại công xưởng không có người chủ trì nhưng trận chiến tối qua đã khiến không ít vũ khí ma năng hoặc ít hoặc nhiều đều bị hỏng hóc đôi chút.

Kha Kiệt Tư nói.

Alan gật đầu:

-Biết rồi, vậy tôi đến đó xem luôn, bên đó có gì cần giúp nhé.

Kha Kiệt Tư vỗ nhẹ vào xe một cái:

-Điện hạ, Alan của ngài cho tôi mượn nhá, chốc nữa tôi sẽ gọi thêm hai người đến hỗ trợ ngài.

Dưới gầm xe, mặt Lộ Thiến càng thêm đỏ.

Trong công xưởng Tự Liệt của căn cứ Huyết Ưng luôn có hai kỹ sư, bảo hành một số vũ khí ma năng ngày thường là đủ rồi. Nhưng không lâu trước đó, căn cứ bị Đao Ma xâm nhập, mặc dù Lư Đạt đã sắp xếp những nhân viên phi chiến đấu rút trước nhưng cũng có một số người không may gặp nạn. Hai kỹ sư đó chính là người nằm trong danh sách tử trận đó, hiện tại công xưởng chỉ còn lại một số trợ thủ, họ phụ trách một số công việc lặt vặt còn được, chứ để họ tu sửa vũ khí ma năng thì là chuyện không tưởng.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.