Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Lực Giam Cầm

Phiên bản Dịch · 1578 chữ

Chương 30: Nguyên Lực Giam Cầm

👹KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước👹

---

Thiếu úy tức giận giậm chân giống như một nữ nhân, đột nhiên nhìn thấy bình rượu trên tay hắn, lập tức cầm lấy, sau đó đung đưa miệng bình vào mũi của lão già kia, đột nhiên, lão động đậy. Cơ hồ là nhảy dựng cả người lên, hét lớn:

- Rượu ngon, rượu thơm quá! Cho ta, cho ta đi mà!

- Hưu Đốn tiên sinh, ngài cuối cùng cũng đã tỉnh.

Thác Ni Tư Phu đem bình rượu ném trả lại hắn.

Người kia không nói hai lời ngay lập tức cầm bình rượu lên, trước tiên uống một hơi hết sạch rượu trong bình, sau đó mới ợ rượu nói:

- Là ngươi hả Thác Ni Tư Phu. Ngươi không phải đã đi nghỉ ngơi sao?

- Hưu Đốn tiên sinh, ta là đi xuống mặt đất nhận người, ngươi quên rồi sao, một tháng sau khóa Trò chơi sinh tồn mới sẽ bắt đầu đó.

- Coong... Đương nhiên là nhớ.

Nam nhân ngáp một cái:

- Những tên ở Uỷ ban kia muốn nhờ ta làm thầy giáo cho một tên tiểu tử, đáp ứng sau khi cuộc tranh tài kết thúc sẽ cho ta một rương mỹ nhân đỉnh cấp núi lửa. Đây chính là rượu ngon do hành tinh kia sản xuất, ta làm sao có thể bỏ lỡ?

- Cảm tạ thượng đế, ngươi còn không có uống đến hồ đồ. Như vậy tiểu tử này sẽ là người mà ngươi sẽ chỉ đạo. Đến từ khu 13, hắn gọi là Alan.

Thác Ni Tư Phu vẫy vẫy tay với Alan đi tới.

Rốt cục hắn đã thấy rõ lão già này, đó là một lão nhân chừng năm mươi tuổi. Nhưng Alan thề, hắn tuyệt đối chưa từng gặp qua lão nhân nào mà cường tráng như vậy.

Trên mặt đã có nếp nhăn, khóe mắt càng bởi vì uống rượu nhiều năm mà phát xanh. Nhưng thân thể lại cường tráng như một con gấu, ngay cả La Ân nếu so sánh thì đều gầy hơn hắn một vòng. Lúc hắn đứng cả người lên, tựa như một dãy núi, Alan còn bị bòng của hắn bao phủ hoàn toàn.

Rất kỳ quái, Thác Ni Tư Phu đã nói qua, cái tên Hưu Đốn này đã từng là thiếu tướng. Theo lý mà nói thì Nguyên lực của hắn phải cường đại hơn La Ân nhiều. Nhưng mà Alan lại không nhìn thấy nửa phần ánh sáng Nguyên lực ở trên người hắn.

Còn trên người Thác Ni Tư Phu ở bên cạnh vẫn hiện lên ánh sáng màu xanh, chứng tỏ một điều là năng lực của hắn chưa từng mất hiệu quả.

- Chính là tên tiểu tử này sao? Nhìn qua còn tạm được, để cho ta xem thử trong ổ chó của La Ân ngươi đã học được những gì ?

Hưu Đốn duỗi tay ra đánh vào trán Alan.

Alan vô ý thức lùi lại, nhưng không biết vì sao mà cái trán vẫn bị tay của Hưu Đốn đè chặt. Lòng bàn tay của Hưu Đốn bắt đầu nóng lên, lúc này Alan mới phát hiện một điều, lão nhân này không phải không có Nguyên lực, mà ánh sáng Nguyên lực lại rất chói mắt, có thể hình dung như một mặt trời nhỏ đang dâng lên trong người hắn, Alan không khỏi nhắm mắt lại.

- Ừm, đã rèn luyện ra bốn lốc xoáy Nguyên lực. Chỉ dùng thời gian bốn tháng sao? Nguyên lực thuộc tính... Quá yếu ớt, tạm thời không cách nào cảm giác được. Nhưng tiềm lực vẫn được , vân vân...

Lúc đầu Hưu Đốn có dáng vẻ buồn ngủ, đột nhiên vẻ lười biếng kia bị quét sạch sành sanh, hai mắt thậm chí trở nên lăng lệ.

Thác Ni Tư Phu đứng ở bên cạnh, tựa hồ cũng mướt mồ hôi thay Alan. Thấy sắc mặt Hưu Đốn đột biến, thiếu úy không khỏi khẩn trương hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì rồi?

Hưu Đốn buông Alan ra, ánh mắt trở nên có chút cổ quái, sau đó hắn nhìn về phía Thác Ni Tư Phu nói:

- Ngươi xác định là không có nhận lầm người chứ ?

- Đương nhiên không có!

- Tiểu tử này không cần ta chỉ đạo.

- Vì cái gì?

Thiếu úy truy vấn.

Hưu Đốn quay đầu lại, nhìn vẻ mặt mờ mịt của Alan rồi nói:

- Trong cơ thể của hắn bị người ta sử dụng Nguyên lực giam cầm, ngươi hẳn phải biết.

Trên cơ thể của người bị Nguyên lực giam cầm, căn bản ngay cả một đạo gen mạch kín cũng không thể tạo ra. Dạng này người, coi như có ta chỉ đạo hắn thì cũng vô dụng. Tham gia trận đấu tương đương với tự sát!

Lúc nghe tới cụm từ Nguyên lực giam cầm này, Alan nhìn thấy ngón tay của Thác Ni Tư Phu rõ ràng chấn động một cái.

Sau đó thiếu úy cười miễn cưỡng một tiếng, có lẽ hắn đang khẩn trương, ánh mắt của hắn tan rã.

Thác Ni Tư Phu đẩy Alan một cái rồi nói:

- Cục cưng, ta nghĩ ngươi hẳn là nên đi xem gian phòng của mình trước đi, có cái gì không hài lòng hoặc cần thêm cái gì thì nói cho ta biết. Gian phòng của ngươi ở nơi đó.

Hắn chỉ về dãy phòng huấn luyện cuối tầng, gian phòng cuối cùng bên trái, Alan không hề nói gì, cầm cuồng đồ lên đi đến phòng nghỉ.

Hắn biết, những gì mà hai người họ chuẩn bị nói Thác Ni Tư Phu không muốn hắn nghe thấy. Nói như vậy, Nguyên lực giam cầm không phải là một chuyện đơn giản.

Lúc Alan đi tới trước cửa, một chùm laser đảo qua, nhanh chóng quét qua con ngươi của hắn. Sau đó cánh cửa vang lên một tiếng Tí tách, khóa điện tử tự động mở ra, cánh cửa yên lặng mở ra áp về phía bên phải.

Lúc vào gian phòng rộng cỡ 30 mét vuông này, Alan bổng câm lặng, nếu như đây là phòng ngủ, hiển nhiên là nó xa sỉ quá mức.

Chỉ tính riêng gian phòng này so với căn phòng lợp tôn trước kia Alan ở khi còn nhỏ thì lớn hơn nhiều. Chứ đừng nói tới việc nội thất trong căn phòng này rất đầy đủ, cảm giác giống như nó là một căn nhà nhỏ.

Vào tới cửa là đã thấy một tấm thảm êm ái dưới sàn nhà. Cuối hành lang của cửa trước có một nhà vệ sinh, qua ánh đèn dìu dịu có thể nhìn thấy vách tường được ốp bằng gạch men bóng loáng, bồn cầu bằng đá có hoa văn, một chậu cây cảnh được đặt trong góc phòng, vòi nước màu vàng và tất cả dụng cụ phòng tắm, không phụ với hai chữ Phẩm chất mà Thác Ni Tư Phu hay nói.

Ở giữa hai phòng có hai bậc thềm. Sàn trong phòng rõ ràng cao hơn cửa ra vào khoảng 20 centimet. Cũng được phủ bằng sàn nhà gỗ, trần nhà thì áp dụng cách trang trí xâu đỉnh, đèn chính và đèn phụ đều lồng bên trong một lớp kính lưu ly, khiến cho ánh sáng khi chiếu xuống không bị loá mắt.

Đối diện cửa ra vào là một vách tường bằng pha lê, có thể từ trong phòng nhìn thấy được các cảnh bên ngoài Babylon.

Nhìn xuyên qua pha lê thì thấy có một ban công hình cầu vồng, trên ban công trưng bày một bộ bà ghế tinh xảo.

Trong một góc trống phía bên phải, có để một bộ ghế sô pha dùng để tiếp khách.

Bên cạnh ghế sô pha còn có một tủ lạnh tinh mỹ, từ tủ lạnh nhìn ra phía trước là một mặt tường có TV. Lúc bình thường thì chỉ nhìn thấy vách tường màu xám, nhưng có thể điều khiển bằng một cái remote để bật TV lên.

Đối diện TV là một cái giường lớn đủ cho ba người nằm, phía trên có chăn mền và gối xốp có áo gối thêu hoa văn. Hai bên đầu giường thì có hộc tủ màu kim loại tối, trên hộc tủ có đèn ngủ và chậu cây nhỏ tinh xảo để trang trí.

Alan thả người nằm lên giường, lúc cửa tự động đang dần đóng lại, mơ hồ nghe được bên ngoài có tiếng huyên náo của Thác Ni Tư Phu, giống như là đang cùng Hughton tranh luận cái gì đó. Lúc cửa hoàn toàn đóng lại thì hắn không nghe được cái gì nữa.

Hiện tại thần tình Thác Ni Tư Phu rất kích động, đang dùng tay nắm chặt mái tóc giả màu vàng kia, dùng giọng nói như muốn thét lên nói:

- Thiếu tướng, ngươi có lầm hay không vậy, đây chẳng qua chỉ là một đứa bé! Một đứa nhỏ! Có ai lại nhẫn tâm dùng Nguyên Lực Giam Cầm lên cơ thể một đứa bé, chuyện này quá hoang đường.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương.

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.