Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Thịt Người

Phiên bản Dịch · 1584 chữ

Chương 291: Ăn Thịt Người

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Alan nhún vai:

-Loại việc này vẫn nên giao cho Thượng tá Bối Lý lo đi, tôi chỉ hy vọng có thể có nhiệm vụ khác một chút. Cả tháng nay đều tiếp nhận loại nhiệm vụ càn quét kiến đao này, bây giờ nhìn thấy kiến đao, tôi đã muốn ngáp rồi.

-Chán tới vậy à?

Lộ Thiến cười.

Alan mỉm cười không đáp.

Nguyện vọng của hắn rất nhanh đã được thực hiện, ba ngày sau, hắn nhận được một nhiệm vụ khác. Người phát ra nhiệm vụ là Kha Kiệt Tư, đối với nhiệm vụ, Kha Kiệt Tư chỉ nói một câu “không liên quan tới kiến đao”. Còn với Alan mà nói, như vậy là đủ rồi.

Đây là đoạn hành trình xóc nảy, xuất phát từ lúc sáng sớm mãi cho đến buổi chiều ba giờ mới đến đích đến. Binh sĩ xuống xe xếp thành hàng, bao gồm Alan ở trong đó, nhiệm vụ lần này có mười tiểu đội tham gia. Trong đó, đội của Alan, Diệp Phong và Ma Đức thuộc tân binh, những người còn lại đều là lính cũ phục vụ cho Minh Vực Tinh hơn một năm.

Nhiệm vụ lần này do Kha Kiệt Tư đảm nhiệm quan chỉ huy, đến lúc này gã vẫn chưa để lộ nội dung nhiệm vụ.

Sau khi xếp thành hàng, binh sĩ bộ hành dưới sự dẫn dắt của Kha Kiệt Tư đi sâu vào vùng đất hoang. Nơi này là hoang địa Phong Thực, cách cao địa Huyết Ưng khoảng ba trăm dặm, hoang địa Phong Thực quanh năm bị gió mạnh thổi không ngớt, mài mòn bề mặt của những vùng đất cao và vài ngọn núi, tạo ra những chiếc hố to nhỏ khác nhau. Gió thổi ù ù trên hoang địa, nghe như tiếng rỉ rên của ác ma.

Bề mặt của hoang địa không được bằng phẳng, cao thấp nhấp nhô, hơn nữa còn rất nguy hiểm. Sâu đào đất sống ở vùng hoang địa này đã đào ra vô số lỗ thủng, chỉ cần không cẩn thận chút sẽ dẫm vào ổ đất xốp nào đó, ngã xuống tổ sâu. Bên dưới mặt đất từng được do thám bằng kỹ thuật sonar, phát hiện những đường hầm phức tạp, có một tòa mê cung dưới đất như được 3D hóa, hơn nữa không biết độ sâu bao nhiêu. Nếu rơi xuống dưới, e rằng tỉ lệ sống còn không cao.

Vì vậy trước khi xuất phát, Kha Kiệt Tư đã nghiêm lệnh đội ngũ phải đi theo gã không được tự ý hành động. Một con trường long cứ vậy thẳng tiến sâu vào trong.

Lúc sắp chạng vạng, đội ngũ dừng lại. Kha Kiệt Tư dẫn theo mấy sĩ quan bao gồm Alan đi tiếp về phía trước, những người khác thì ở lại chờ lệnh tại chỗ. Alan dần dần nhìn thấy mấy ngọn núi kỳ lạ, ngọn núi chịu sự xâm thực của gió cát, bề mặt núi nhấp nhô. Nhưng những vật liệu nham thạch của núi hẳn là vô cùng cứng rắn, nếu không đỉnh núi đã bị xâm thực đến mức vừa nhọn vừa mảnh, lại chưa từng bị sụp đổ.

Mấy ngọn núi nhìn trông như răng nanh của ác thú, dữ tợn, đứng sừng sững trên hoang địa Phong Thực.

Kha Kiệt Tư ra dấu tay cho mọi người dừng lại. Họ đứng ở vị trí kín đáo của cao địa, hoang địa dưới chân núi kéo dài ra có khói bếp lượn lờ. Alan nhìn sang, không ngờ bên đó lại là thôn làng.

Đó là một bộ lạc nào đó của Đao Phong Ma Nhân!

-Thiếu tá, đây là?

Ma Đức dùng kính viễn vọng lướt qua một vòng, hỏi.

Kha Kiệt Tư khẽ nói:

-Đây chính là đích đến của chúng ta trong chuyến đi này, tiêu diệt bộ lạc Đao Ma nhỏ này. Ba ngày trước, chúng ta có một tiểu đội vật tư bị mất liên lạc ở hoang địa Thực Phong. Sau đó chúng ta có phái người điều tra, phát hiện ra bộ lạc này. Họ có lẽ mới di cư đến đây chưa được lâu, nhân số khoảng hai trăm, thuộc bộ lạc có quy mô nhỏ.

-Ý, họ đang làm gì vậy? Những người đó có phải là người của chúng ta không?

Diệp Phong đột nhiên hỏi.

Alan lập tức giơ kính viễn vọng lên nhìn theo tầm mắt của Diệp Phong. Nhìn thấy bên trong một lều trại đơn sơ trong thôn, mấy tên Ma Đao cường tráng lôi một số người ra. Từ trang phục của những người đó nhận ra được đó chính là binh sĩ cao địa Huyết Ưng. Chỉ là binh lính như mất đi tri giác vậy, hoàn toàn không phản kháng, chẳng khác gì cương thi, mặc kệ Đao Ma lôi kéo. Nhưng Alan biết họ không phải là thi thể, điều chỉnh lại tiêu cự, Alan nhìn thấy rõ, lồng ngực của binh sĩ vẫn đang phập phồng.

Ba binh sĩ bị trói vào cây thầu dầu, một lão Đao Ma lớn tuổi khoác áo hoa lá cành đi lên trước mặt binh sĩ, không biết đang nói gì.

Kha Kiệt Tư nói:

-Đó là tù trưởng bộ lạc, những bộ lạc với mô hình nhỏ thế này, tù trưởng thường đảm nhiệm thêm vai trò Tát Mãn. Hình ảnh tiếp theo, góp ý với các cậu đừng xem nữa thì hơn.

Mấy người Alan đương nhiên không có ý bỏ kính viễn vọng ra.

Sau khi tù trưởng rời đi, loan đao được bật ra từ xương cẳng tay của ba tên Ma Đao trước đó, sau đó gọt xẻo lên người binh sĩ. Họ xé quần áo binh sĩ ra trước, rồi từ ngực, eo và đùi xẻo ra từng miếng thịt một. Hình ảnh đẫm máu này khiến mấy sĩ quan như Alan nhìn mà vừa giật mình vừa giận dữ.

Ma Đức khẽ gầm lên, hai tay chống đất định đứng dậy nhưng bị Kha Kiệt Tư đè xuống, hai mắt của vị sĩ quan này đỏ rực nảy lửa, gầm gừ:

-Thiếu tá, đây là tàn sát, chúng ta phải xuống cứu người.

-Không cứu được, đừng nhìn những binh sĩ đó trông như còn sống, thực ra họ đã chết từ lâu.

Kha Kiệt Tư lắc đầu:

-Đao Ma có một loại thuốc đặc biệt, sau khi giết người có thể duy trì độ tươi của thi thể, thậm chí khiến họ còn hô hấp như người thực vật nhưng não của họ đã hoại tử từ lâu, hơn nữa dù sử dụng loại thuốc này, lâu thì mười ngày, nhanh thì năm sáu ngày, thi thể sẽ chết triệt để.

-Vậy họ đang làm gì?

Alan không hiểu.

Kha Kiệt Tư nặn ra một câu nói:

-Thức ăn. Đối với Đao Ma mà nói, cơ thể con người, đặc biệt là mỡ và bộ phận giàu sợi cơ bắp đều là thức ăn không gì mỹ vị hơn. Trong một số chiến dịch lớn trước kia, Liên bang thua trận, lượng lớn binh sĩ bị bắt làm tù binh. Nhưng đó tuyệt đối không phải là do Đao Ma có ý trao đổi điều kiện với chúng ta, tù binh là loài người thường sẽ bị đưa đến mười bộ, trở thành mỹ thực trong đĩa của Đao Ma vương và các tù trưởng đại tướng khác!

Alan đột nhiên cảm thấy dạ dày quặn trào, suýt nôn ra. Sắc mặt của Diệp Phong và Ma Đức cũng trắng bệch, hiển nhiên là cùng nghĩ đến cảnh tượng thịt thà huyết tửu đáng sợ đó.

Ánh mắt Kha Kiệt Tư vẫn lạnh lùng như cũ:

-Đây là điểm khác nhau lớn giữa tinh vực Ước Đốn và các tinh vực khác. Ở trên chiến trường hỗn loạn này không có sự thỏa hiệp, không có đường lui, chứ đừng nói là tù binh. Điều hai bên cần làm là tiêu diệt triệt để bên kia. Ngoài ra, không có khả năng nào khác.

-Bao gồm phụ nữ trẻ nhỏ cũng phải giết sạch sao?

Ma Đức hỏi.

Kha Kiệt Tư hừ mũi:

-Loại người dị tinh Ma Đao hoàn toàn không có trẻ con, hậu thế của họ vừa chào đời đã là chiến sĩ hợp lệ. Nếu không phải họ có hình thái xã hội, chúng ta còn thực sự nghi ngờ đám khốn kiếp này là một loại binh khí sinh sản nào đó. Còn về phụ nữ, họ cũng là chiến sĩ. Nhưng điều quan trọng hơn, họ là công cụ sinh sản quan trọng của bộ lạc Đao Ma. Phụ nữ ở Đao Ma cực kỳ ít, tỉ lệ với đàn ông đạt đến một phần bảy, thậm chí lớn hơn. Vì vậy phụ nữ ở Đao Ma thường sẽ ân ái tập thể với đàn ông, hiệu suất sinh sản của họ cao đến kinh người, một thai nhiều con không hề kỳ lạ.

-Vì vậy, khi tấn công bộ lạc, trong tình huống có thể, phụ nữ Đao Ma thường sẽ bị liệt vào phạm vi chém giết ưu tiên.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.