Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Ngọc

Phiên bản Dịch · 1529 chữ

Chương 284: Nguyên Ngọc

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Trong số mọi người chỉ có Alan là chịu ảnh hưởng nhẹ nhất. Trước kia hắn từng có kinh nghiệm bị vương xà mê hoặc tâm trí, sau đó lại ngâm máu vương xà, đối với tấn công kiểu tinh thần thì Alan đã có sức đề kháng nhất định. Tấn công tinh thần khiến đám người Nạp Tư đau khổ vô cùng nhưng Alan chỉ cảm thấy một trận đau đầu nhẹ, chứ không nghiêm trọng như bọn họ. Hắn vẫn có thể tập trung tinh thần, kéo theo đao đi nhanh, hai chân chống đất, lập tức một đao chém vào đầu kiến chúa.

Chịu ảnh hưởng của đao khí, lại thêm công kích của đám người Nạp Tư phân tâm, kiến chúa không thể tiếp tục tấn công tinh thần. Mắt kép giữa đầu nó ánh sáng ảm đạm, ánh sáng và nhiệt độ trong động lại tăng lên.

Đối mặt với một đao của Alan bổ tới, kiến chúa nhắm mắt lại, đầu nhô lên. Tiêm Nha bổ vào đầu nó, keng một tiếng, chỉ lưu lại vết tích mờ mờ. Kiến chúa phát ra một tiếng kêu đau đớn từ trong miệng, đầu dùng sức đánh về phía trước. Alan thu đao hộ thân, khiến đầu kiến chúa đụng trở về.

Lực va chạm không nhỏ, Alan cũng bị đụng cho Nguyên lực hộ thân gần như tan vỡ. May là trong lúc quan trọng, hoa văn đạo năng trên người chợt lóe, hấp thu một phần xung kích, khiến Alan bình yên ngã xuống đất.

-Cẩn thận!

Vừa mới đứng lên liền nghe thấy Lộ Thiến kêu to phía sau, trong lòng Alan dâng lên cảm giác nguy hiểm dị thường, đúng lúc nhìn thấy kiến chúa há miệng về phía hắn, trong miệng phun ra một luồng bóng đen.

Dựa vào kinh nghiệm và trực giác, cơ thể Alan xoay về bên trái nhưng vẫn thấy ngoài đùi chợt lạnh, sau đó phun ra máu. Trong sương máu, một cái lưỡi dài như thương tiêu cắm xuống mặt đất cạnh chân. Đá cứng trong động bị nó cắm vào dễ dàng, Alan rên lên, Tiêm Nha gọt lại muốn cắt đứt lưỡi của kiến chúa. Cái lưỡi dài đột nhiên thu lại, tốc độ cực nhanh, thậm chí còn hất lên một luồng đá vụn trên mặt đất.

Tiêm Nha chém vào khoảng không.

Kiến chúa điều chỉnh góc độ, đầu lưỡi kéo ra một luồng tàn ảnh nhàn nhạt lần nữa bắn ra.

Alan vồ mạnh về phía trước, người nhào xuống đất, ngực kề sát mặt đất, trên lưng chợt đau, bị cái lưỡi dài của kiến chúa dùng tốc độ cao xẹt qua, tróc quần áo và da thịt. Lần này Alan phản ứng nhanh chóng, lập tức xoay người, Ác Ma Lễ Tán đâm mạnh vào cái lưỡi, vốn muốn cắm thứ này xuống đất. Không ngờ kiến chúa bị đau, chợt thu lại đầu lưỡi, đồng thời kéo Alan về phía miệng nó.

Kiến chúa há to miệng, muốn cắn Alan. Dao găm của hắn chấn động, lập tức cắt đứt lưỡi của kiến chúa. Trong lúc nó bị đau mà kêu to, Alan một đao bổ tới, mắt thấy sắp bổ trúng thì kiến chúa lại há miệng cắn chặt Tiêm Nha, cái đầu hất mạnh, nện cả Alan và đao thật mạnh vào trên vách tường đá phía sau.

Alan đụng vào vách tường bắn ngược lại, rơi xuống người kiến chúa. Kiến chúa quay đầu, ra vẻ muốn vồ, hoa văn đạo năng trên Tiêm Nha sáng lên, đột nhiên bóng tối dưới thân kiến chúa thò ra hai cánh tay thật dài. Cánh tay dài do bóng tối tạo thành mạnh mẽ bắt được đầu kiến chúa, Alan nhân cơ hội chém ra một mảnh Nguyệt Luân màu xám. Kiến chúa há miệng, bắn ra phần lưỡi còn lại, trúng ngay Nguyệt Luân màu xám của Alan.

Đầu lưỡi bắn lên Tiêm Nha, xung kích động năng khổng lồ khiến gan bàn tay Alan nứt ra, không nắm được Tiêm Nha nữa. Cốt đao rơi khỏi tay hắn, đánh vào đỉnh nham rồi bắn về chỗ xa xa. Tiêm Nha rời tay, năng lực Dạ Ma Chi Tập cũng biến mất. Alan thì rơi trên đầu kiến chúa, tuy hắn không có Tiêm Nha nhưng trên tay vẫn có một thanh Ác Ma Lễ Tán.

….

Alan giơ Ác Ma Lễ Tán lên, tâm ý vừa động khiến trạng thái thức tỉnh được kích hoạt, dao ngăm dài ra, từ trong Ác Ma Lễ Tán tản ra hào quang đỏ tươi như máu. Hào quang chảy xuôi, bao bọc dao găm, trong huyết quang dao găm liền hóa thành đoản đao.

Tiên Huyết Tán Ca!

Hai tay Alan nắm thanh đoản đao màu máu, dùng sức đâm vào mắt kép thứ ba trên đầu kiến chúa. Mắt kép này là một trong những cơ quan quan trọng trên người kiến chúa, liên kết rất nhiều mạch máu thần kinh giữa đại não và tim, bởi vậy cũng vô cùng nhạy cảm. Đoản đao cắm vào, Tiên Huyết Tán Ca dao động ánh sáng, kiến chúa chỉ cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, chảy ngược, tinh túy huyết khí gào thét cuốn lên, đều bị Tiên Huyết Tán Ca hút vào trong.

Hoa văn trong đoản đao được rót vào ánh sáng màu máu, huyết quang lấy mắt kép làm trung tâm, lan đến những nơi khác trên cơ thể kiến chúa. Thế là trong mắt đám người Lộ Thiến và Nạp Tư, cơ thể kiến chúa lan ra một tầng quang vân màu máu như mạch kín. Quang vân hiện lên, nhiều chỗ trong cơ thể kiến chúa không ngừng chấn động. Ngay sau đó, một luồng huyết quang từ trong miệng kiến chúa phun ra.

Huyết quang như mũi dao nhọn, phun chéo lên trời, cơ thể kiến chúa chấn động liên tục, từng luồng huyết quang lớn phá cơ thể mà ra, khiến kiến chúa thoạt nhìn như một con nhím biển khổng lồ. Những mũi huyết quang này ong ong chấn động, đồng thời nổ tung, lập tức quanh thân kiến chúa bùng nổ một luồng sương máu đậm. Đám người Lộ Thiến bị sóng xung kích của vụ nổ đẩy liên tiếp lùi về phía sau. Trận nổ này quá bất ngờ, ai nấy đều vô cùng chật vật, nên không nhìn thấy trong sương máu bùng nổ kia, một luồng huyết khí vô cùng đậm vặn vẹo như một con linh xà bị hấp thu vào trong Tiên Huyết Tán Ca.

Luồng huyết khí này vào trong đoản đao, bảo thạch ác ma chợt lóe. Nguyên lực tiêu hao của Alan lập tức được bổ sung, đồng thời tinh túy sinh mạng dư thừa khiến tinh thần hắn rung lên, miệng vết thương trước đó bị lưỡi của kiến chúa xé rách trong nháy mắt khôi phục ba phần.

Tiên Huyết Tán Ca giải trừ trạng thái thức tỉnh, khôi phục dáng vẻ của một con dao găm bình thường. Alan bỏ nó vào bao, hào quang trong mắt kiến chúa tiêu tan, thi thể đột nhiên vật xuống. Hắn vội vàng nhảy xuống, lăn mấy cái trên mặt đất đến bên cạnh Tiêm Nha, cầm cốt đao lên lại nhìn về hai người Uy Lợi Khắc.

Cuộc chiến của hai người bên kia cũng đến hồi kết thúc.

Kiến đen bên Bố Lạc Y đều bị giết chết, dưới tay Uy Lợi Khắc thì chạy mất một con. Giờ phút này, tổ kiến đang loạn vô cùng, kiến chúa chết đi, ý thức tập trung của đàn kiến sụp đổ, những kiến đao còn lại không có lòng tham chiến, tranh nhau chạy ra khỏi tổ. Lập tức, tất cả các thông đạo trong sào huyệt đều có thể nhìn thấy bóng kiến đao.

Chờ đến khi Alan móc một viên Nguyên ngọc màu nâu đỏ tròn xoe trong lồng ngực kiến chúa ra, đao kiến đã chạy sạch sẽ, tổ kiến này coi như bỏ đi.

Khi bước ra khỏi tổ kiến đã là rạng sáng, hai đội Diệp Phong và Ma Đức ở bên ngoài đang nghỉ ngơi chỉnh đốn. Cáp Bột và hai đội khác nhìn qua vô cùng chật vật, đặc biệt là Cáp Bột. Dưới tay gã có hai binh sĩ chết, đó là lúc đàn kiến tấn công bất ngờ, chưa phản ứng kịp đã bị kiến đao xử lý.

Nhìn thấy tay Alan đang cầm một viên Nguyên ngọc tròn xoe ra, Cáp Bột sắc mặt không tốt, nhảy dựng lên:

-Alan khốn kiếp, ngươi đúng là quá âm hiểm, không ngờ ngươi cài bẫy để bọn ta nhảy vào, còn ngươi thì đi giết kiến chúa, còn lấy được Nguyên ngọc.

-Tôi không hiểu anh nói gì cả.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.