Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiến Đao Đao

Phiên bản Dịch · 1547 chữ

Chương 274: Kiến Đao Đao

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nhìn thấy tình cảnh này, Cáp Bột đắc ý cười lớn. Ngày hôm qua gã đi tìm người anh em làm Thiếu tá này, hung hăng tố cáo Alan một trận. Hiện tại Alan rõ ràng đã bị Kha Kiệt Tư làm khó dễ, Cáp Bột nghĩ thầm, xem xem sau này ai còn dám lên mặt với mình nữa.

-Trung sĩ Cáp Bột! Xếp hàng!

Kha Kiệt Tư đột nhiên kêu lên.

Cáp Bột thu lại nụ cười, dẫn theo đội của mình, bước ra khỏi hàng. Kha Kiệt Tư mặt không chút cảm xúc chỉ vào một ký túc xá khác:

-Đó là công việc hôm nay của các ngươi.

-Này người anh em, anh không có nhầm chứ?

Cáp Bột cho rằng mình đã nghe nhầm rồi.

Kha Kiệt Tư lạnh như băng nói:

-Xin chú ý ngữ khí của anh, Trung sĩ. Nơi này không có anh em, chỉ có Thiếu tá và Trung sĩ.

-Vâng vâng, Trưởng quan.

Cáp Bột vội nói, sau đó mặt xám xịt mà dẫn theo tiểu đội rời đi.

Kết quả hôm nay, nhiệm vụ của mười tiểu đội đều giống nhau, mỗi tiểu đội phụ trách quét dọn một tòa ký túc xá, không có ngoại lệ.

Ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa cũng đều là công việc giống nhau. Tới ngày thứ tư, rốt cuộc có binh sĩ bắt đầu oán trách.

-Ông đây không làm nữa.

Alan đang dùng máy hút bụi làm sạch hàng lang chợt nghe thấy một binh sĩ kêu to rồi ném cái chổi xuống mặt đất, lớn tiếng nói:

- Ông đây đến để đánh trận, không phải là làm công nhân! Tên Thiếu tá kia rõ ràng là đang trêu chọc chúng ta!

-Đúng vậy, cho dù là giống như trong đoàn dự bị huấn luyện chúng ta cũng tốt, không ngờ lại coi chúng ta là công nhân quét dọn, đây là chuyện gì chứ?

Mấy binh sĩ cũng lần lượt hưởng ứng.

Alan ngẩng đầu trầm giọng nói:

-Điều thứ nhất trong sổ tay binh sĩ là gì?

Không ai trả lời, Alan nói:

-Là phục tùng.

-Điều thứ hai thì sao?

Hắn lại hỏi.

Nạp Tư đứng ra trả lời:

-Vẫn là phục tùng.

-Điều thứ ba!

Giọng điệu của Alan trở nên sắc bén hơn.

Mấy binh sĩ muốn bãi công bất đắc dĩ đáp:

-Phục tùng!

-Đúng vậy, xem ra các ngươi anh vẫn chưa quên bản thân mình là quân nhân. Mệnh lệnh của Thiếu tá, cái chúng ta cần làm là phục tùng và phải làm tốt nhất. Mà không phải là đi so đo mệnh lệnh này là sai chúng ta đi dọn dẹp ký túc xá hay lên trận giết địch. Hơn nữa, nếu các ngươi anh có sức oán giận, chẳng bằng tranh thủ sớm ngày vượt qua kỳ thực tập này. Sau khi trở thành biên chế chính thức, các ngươi anh còn sợ không có cơ hội đánh giặc?

Alan trầm giọng:

-Vậy thì, nếu như không có vấn đề gì khác, tiếp tục làm việc đi!

-Vâng, thưa Trưởng quan.

-Thanh âm quá nhỏ, tôi không nghe thấy.

-Vâng, thưa Trưởng quan!

Đám binh sĩ hét lớn.

Đứng trong đại sảnh tầng một của ký túc xá, lẳng lặng nghe được tiếng la lớn từ trên lầu truyền tới, Kha Kiệt Tư cười cười xoay người rời đi.

Rất nhanh một tuần đã trôi qua, tuần này nhiệm vụ của Alan có thể nói là buồn tẻ vô cùng. Nhưng mỗi ngày, Alan đều sẽ yêu cầu binh sĩ của mình toàn lực ứng phó, nghiêm khắc hoàn thành yêu cầu của Thiếu tá. Đồng thời Alan cũng nhanh chóng thích ứng được với hoàn cảnh của Minh Vực tinh. Vào hôm thứ hai của tuần thứ hai, khi hắn còn đang đứng trên thao trường đã hoàn toàn thích ứng được với quy luật ngày dài đêm ngắn này của Minh Vực tinh.

Hôm nay, trên tay Thiếu tá Kha Kiệt Tư có thêm máy tính bảng. Màn hình máy tính bảng có một cái bảng biểu, bên trong có liệt ra thành tích khảo hạch một tuần này của mười đội ngũ. Trong mười đội ngũ, chỉ có đội của Alan thành tích mỗi ngày đều là ‘A’. Những đội khác đều là ‘AB’ khác biệt, thậm chí có đội ngũ là ‘C’. Sau khi Kha Kiệt Tư công bố thành tích liền nói:

-Bắt đầu từ giờ khắc này, Trung sĩ Alan và đội ngũ của cậu ấy sẽ tiến vào học tập giai đoạn thứ hai. Còn các ngươi, tới khi thành tích mỗi tuần đều là A sẽ là lúc các ngươi tiến vào học tập giai đoạn tiếp theo.

-Ta biết, quét dọn ký túc xá là chuyện không hề thú vị. Nhưng nhiệm vụ này sẽ thử thách được độ phục tùng của các ngươi đối với thượng cấp. Trên chiến trường, mệnh lệnh của thượng cấp là tất cả. Căn bản không có thời gian cho các ngươi nghi ngờ hay phản đối, các ngươi cần phải hoàn thành nó một cách tốt nhất và nhanh nhất. Nếu không thể phục tùng chỉ lệnh, vậy còn nói gì tới tác chiến nữa?

Kha Kiệt Tư nói.

Một Trung sĩ giơ tay nói:

-Thiếu tá, ý của ông anh là, cho dù mệnh lệnh của thượng cấp là sai lầm, chúng ta cũng nhất định phải hoàn thành sao?

-Đúng vậy. Trong quân đội không thể tồn tại nghi ngờ, ít nhất trong chiến đấu cũng tuyệt đối không thể. Sự nghi ngờ của một người, có đôi khi sẽ ảnh hưởng đến chiến cuộc chỉnh thể, thậm chí liên lụy tới chiến cuộc cả những nơi khác.

Kha Kiệt Tư mạnh mẽ nói tiếp:

-Đương nhiên, nếu như sau trận chiến xác nhận mệnh lệnh có sai lầm, vậy người nào tuyên bố mệnh lệnh này sẽ vì vậy mà chịu trừng phạt tương ứng. Có lẽ, cách làm này đối với những binh sĩ tham gia chiến đấu là không công bằng nhưng quân bộ chỉ có thể làm như vậy. Đây đồng thời cũng là yêu cầu mỗi người truyền đạt mệnh lệnh bắt buộc phải hiểu được, trên vai mình đều là đang gánh vác sinh mệnh vinh nhục của cả đoàn đội! Mỗi mệnh lệnh đều phải cẩn thận!

Bắt đầu từ hôm nay, địa điểm mà đám người Alan tập hợp không phải là thao trường mà là một phòng hội nghị chiến thuật có thể chứa được ba mươi đến năm mươi người. Đương nhiên, hiện tại phòng hội nghị này tạm thời chỉ có đội ngũ của Alan thôi.

Kha Kiệt Tư đứng trên bục giảng của hội nghị, phía sau y là một bức màn điện tử, hiện tại trên màn hiện ra một số hình ảnh. Đó đều là hình ảnh về các Loài loài Nguy nguy hiểm trên Minh Vực Tinh. Kha Kiệt Tư đưa tay ra hơi ấn nhẹ lên màn hình, từ bên trong lôi ra một bức ảnh rồi phóng to lên.

Trong hình ảnh là loài Kiến khổng lồ, bên cạnh có một người đàn ông nhân loại làm vật tham chiếu, cho nên không khó nhìn ra được con kiến này không khác cái một cái máy lớn cỡ xe moto. Vỏ ngoài của Kiến khổng lồ màu nâu đỏ, ở kẽ hở và trên bàn chân mọc lông cứng màu đen, miệng ở trên đầu bên trong có hai hàm răng giống như loan đao, khiến người ta chú ý nhất chính là đôi chân trước của nó, giống như hai thanh đao hiện lên trước mặt.

-Đây là Kiến Đao Đao, là một trong những loài nguy hiểm thường thấy nhất của Minh Vực tinh, cũng là hầu bộc thú mà bộ lạc Đao Ma có thể thuần phục và dùng làm vật hy sinh trong chiến tranh.

Kha Kiệt Tư nói:

-Căn cứ Huyết Ưng dù là phụ trách công tác hậu cần, nằm ở hậu phương lớn của chiến tuyến nhưng hãy tin ta, tỷ lệ các ngươi gặp phải hầu bộc thú Đao Ma sẽ không ít đâu. Giống như loại Kiến Đao Đao này, chúng có năng lực thích ứng rất mạnh, chu kỳ sinh sôi ngắn, gần như mỗi bộ lạc cỡ trung đều sẽ nuôi nhốt loài hầu bộc thú như vậy.

-Kiến Đao Đao có tính công kích mạnh, mũi đao ở chân trước của chúng có thể dễ dàng chém tới eo của người trưởng thành. Tuy nhiên, bọn chúng rất yếu ớt, súng trường bình thường là đã có thể có ích trong việc làm sát thương chúng. Phiền phức của Kiến Đao Đao không ở chỗ chiến lực cá thể của chúng mà là tính bầy đàn. Khi nhìn thấy Kiến ĐaoĐao, ở phụ cận ít nhất sẽ có một đàn kiến số lượng trên ngàn con đang hoạt động.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.