Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa Tiệc

Phiên bản Dịch · 1517 chữ

Chương 261: Bữa Tiệc

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Khi ngón tay nhìn như ôn nhu kia của y đi xuống, nội y, áo sơ mi, áo khoác lông bên ngoài giống như đều bị xé rách, khiến làn da nhẵn thín mềm mại của Na Na lộ ra trong không khí rét lạnh.

-Biết không? Na Na, ngươi không nên làm như vậy. Cựu đảng và tân đảng giống như một bàn cờ, không may là, bàn cờ này rất lớn. Lớn đến mức chỉ dựa vào lực lượng của chúng ta hiện giờ không thể nhúng tay vào được, cho dù đứng ở bên cạnh bàn cờ cũng là rất miễn cưỡng rồi. Nhưng ngươi nhìn đi, ngươi lại dùng một tay trực tiếp chen vào trung tâm bàn cờ. Tay vươn quá dài, cẩn thận không thu hồi lại được.

Á Sắt cười dịu dàng hơn:

-Lại nhìn tất cả những gì ngươi làm trong nhà Cổ Mạn, ngươi lại giữ mạng sống vợ của y là Mã Toa. Na Na à, ngươi luôn rất nhân từ. Mà nhân từ, hoàn toàn là thứ mà loại người như chúng ta không thể có nhất.

Tay dùng lực vung xuống, xoạc một tiếng, mấy bộ quần áo bên ngoài trên người Na Na đã bị nát ra, gió thổi qua, nửa người trên lõa lồ trong gió lạnh.

Cô cắn chặt môi, cưỡng ép mình không dùng tay che thân thể, để mặc gió lạnh thổi vào những nơi mẫn cảm nhất trên người.

-Thiếu gia, tôi biết sai rồi.

-Biết là tốt rồi, vốn dĩ ta cho rằng ngươi làm việc khiến người ta yên tâm. Bây giờ còn cần ta đi giải quyết hậu quả cho ngươi.

Á Sắt lắc đầu:

-Nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng ta cho ngươi. Chúng ta không cần phải nhân từ nhưng cũng phải hiểu được khắc chế. Không thể khắc chế được bản thân, hậu quả, ta nghĩ ngươi nhìn Khoa Đa Phu sẽ hiểu.

Khi Á Sắt rời đi, Na Na vẫn đứng trong đống tuyết. Một hồi liền có người tới khoác áo lên cho cô ta, bấy giờ cô ta mới khẳng định sự trừng phạt của Á Sắt đã kết thúc.

Hai ngày sau đó, trong căn phòng hoang tàn của phố Đen, Mễ Luân đã tìm được một thi thể nữ.

Sói Đỏ nhận được chỉ lệnh, rất nhanh đã tra được nguồn tin tức của Cổ Mạn xuất phát từ phố Đen.

Sau đó, một tên buôn lậu tình báo đã khai ra tên khách hàng của mình, dù là kẻ mù, người của phố Đen cũng không muốn đắc tội với quái vật như quân đoàn Thiên Lang Tinh.

Khi tìm được cái tên của người phụ nữ Ti Đế Liên Na thì cô ta đã biến thành thi thể.

Cô gái này chết do tự sát, súng trên tay và vết đạn trên mặt đất đã chứng minh tất cả.

Thậm chí Mễ Luân có thể khẳng định mà không cần tiến hành giám định đường đạn.

Hơn nữa có thể kết luận, đây không phải Ti Đế Liên Na thật sự.

Bởi vì khi Sói Đỏ điều tra về người chết này, phát hiện những tin tức liên quan đã bị xử lý, bọn họ không tra được bất cứ manh mối gì.

Đối phương làm rất sạch sẽ, chính bởi vì quá sạch sẽ nên Mễ Luân khẳng định người chết chỉ là chịu tội thay.

Khi anh ta báo cáo cho Ôn Toa Bối Lạc, chỉ nói một câu:

-Con chuột trốn về cống ngầm rồi.

-Đã biết, trở về đi, tạm thời đừng quản con chuột đó nữa. Ồ, thuận tiện cảnh cáo mấy tên ở phố Đen kia, về sau dám tùy tiện bán tin tình báo liên quan tới ta thì tự hiểu kết quả, để bọn họ xem mà làm đi.

Chấm dứt liên lạc, Ôn Toa Bối Lạc buồn rầu nhìn mấy bộ lễ phục được Nặc Nặc đưa tới.

Phải chọn một bộ trong số này để tới tham dự bữa tiệc tối của Bối Tư Kha Đức còn khiến nữ Nguyên soái này phiền não hơn cả giải quyết con chuột kia.

Người cũng phiền não không kém gì Ôn Toa Bối Lạc, còn có Alan.

Hiện tại hắn đang ở trong phòng bên dực tháp của lâu đài Ô Gia Lặc.

Lúc trước nhìn thấy không gian thật rộng lớn, bây giờ lại có vẻ chật chội.

Đặc biệt sau khi Thác Ni Tư Phu dẫn theo đoàn thiết kế hình tượng của mình tiến vào, Alan chỉ có thể yên lặng nhìn sô pha, bàn dài, bồn hoa các loại bài trí trong phòng khách bị di chuyển.

Sau đó các loại giá quần áo, gương, công cụ cắt gọt chiếm đầy diện tích.

Nói thật ra, có thể lại gặp được Thác Ni Tư Phu vẫn khiến người ta vui mừng.

Nhưng lại bị nhân yêu Thiếu úy vừa ôm vừa sờ, thiếu chút nữa còn bị cái môi có thoa son kia của y đụng trúng bên mặt, Alan có một loại kích động muốn vươn tay ra cầm lấy Ác Ma Lễ Tán.

Vẫn may sự nhiệt tình làm việc của Thác Ni Tư Phu đã áp chế được ham mê biến thái này, đồng thời cũng cứu chính y một mạng.

Trong mấy ngày kế tiếp, Alan cũng coi như thấy được sự cố chấp của Thiếu úy, thậm chí người này có thể vì hình thức của một cái nơ mà rối rắm cả buổi sáng.

Ở trong dực tháp hai ngày, Alan cảm thấy còn mệt hơn cả tham dự đại chiến liên tục.

Cứ như vậy đã qua được ba ngày, bữa tiệc tối của Bối Tư Kha Đức được cử hành như đã định.

….

Khi Alan đi vào sảnh lớn của dạ hội, hắn lập tức trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.

Ánh mắt những người đang đứng ở đại sảnh đều dồn lên người hắn rồiphát ra một tiếng kinh thán.

Còn về các tiểu thư quý tộc nhận được lời mời, đôi mắt đột nhiên sáng lên, ánh nhìn trở nên vô cùng nóng bỏng, khiến nhiệt độ đại sảnh dường như cũng tăng lên đôi chút.

Dưới sự thiết kế công phu của Thác Ni Tư Phu, Alan vừa xuất hiện quả nhiên trở thành tiêu điểm của toàn hiện trường.

Lần này, Thác Ni Tư Phu không cắt kiểu tóc mạnh mẽ cho Alan nữa mà tạo hình kiểu tóc đơn giản tùy ý với mái tóc ngắn màu bạch kim của hắn, kiểu tóc này làm mờ đi thần quang ngày càng sắc bén trong đôi mắt của Alan.

Dưới cổ áo sơ mi trắng là một chiếc cà vạt màu ghi bạc được điểm xuyết hoa văn hình tròn màu trắng.

Cà vạt được thu vào bên trong áo gile, còn áo vest là bộ tây phục đường vân đen giữa màu ghi bạc cùng màu với cà vạt.

Màu sắc cả bộ trang phục thiên về sự chững chạc nhưng nổi bật nhất lại là màu đỏ sáng của khăn cài túi ở trước ngực trái.

Khăn cài màu đỏ tươi được gấp thành hình cái chùy đặt ở trong túi, nó kết hợp màu với đồng tử khiến nó trở thành điểm sáng của bộ lễ phục này.

Alan bước đi tự tin từ thảm cửa vào khiến người khác có cảm giác hắn thật ưu nhã, chững chạc mà không mất đi sức sống bừng bừng của người trẻ tuổi.

Trong đám đông, Lai Ngang nói khẽ với A Đại Nhi ở bên cạnh:

-Cô phải thừa nhận, Alan của chúng ta chỉ trau chuốt bản thân chút thì công tử phong lưu như Liên Thành đây cũng phải chịu thua.

A Đại Nhi dữ dằn quét một lượt những đôi mắt phát sáng của các tiểu thư, đè thấp giọng xuống:

-Đám con gái đáng chết, chẳng nhẽ không biết rằng nai con là của ta sao? Thật muốn móc mắt họ ra!

Kim Liên Thành cầm một ly rượu vang lại, chạm nhẹ với ly của Lai Ngang rồi cảm thán:

-A Đại Nhi ghen cũng quyến rũ như vậy, thật ngưỡng mộ tiểu tử Alan.

A Đại Nhi lập tức trợn trừng mắt với cậu ta.

Kim Liên Thành nhún vai:

-Tức giận cũng rất đẹp.

Lai Ngang rất cố gắng mới không khiến bản thân bật cười:

-Liên Thành, dù cậu có nịnh hót cô ấy, A Đại Nhi cũng sẽ không thích cậu đâu.

-Tôi chỉ nói ra sự thật thôi mà.

Kim Liên Thành nháy mắt với A Đại Nhi.

A Đại Nhi chỉ có thể trợn trừng mắt lên.

Bên kia, Hoắc Ân ho nhẹ một tiếng.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.