Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Bóng

Phiên bản Dịch · 1526 chữ

Chương 258: Cái Bóng

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lúc này về tới nhà ở khu thứ mười một y vô cùng mệt mỏi.

Người vợ khéo hiểu lòng người đã sớm sai người chuẩn bị nước ấm, sau khi tắm rửa, Cổ Mạn thuận miệng nói:

-Áo tắm của ta đâu?

Bên ngoài phòng tắm có bóng người lay động, một nữ hầu cầm áo choàng tắm đi vào trong:

-Tiên sinh, thứ ngài cần đây ạ.

-Để xuống đi.

Cổ Mạn nhìn người hầu gái, đối phương rất trẻ, đại khái chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, tóc màu vàng đậm buộc ở phía sau, gương mặt tràn đầy thanh xuân khiến Cổ Mạn cảm thấy mình đã không còn trẻ nữa.

-Ngươi là người mới tới?

Quan kiểm sát không phải đại quý tộc, tự nhiên không thể mời nổi quản gia và cả đội người hầu.

Trong nhà Cổ Mạn chỉ có một hầu gái nhưng đó là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi mà không phải là thiếu nữ trẻ tuổi trước mắt đây.

Thiếu nữ gật đầu:

-Bà Duy Lợi ngã bệnh, nữ chủ nhân muốn bà nghỉ ngơi thêm vài ngày, cho nên tôi tạm thời thay thế công việc của bà.

-Biết rồi, ngươi đi ra ngoài đi.

Cổ Mạn phất phất tay.

Khi mặc áo choàng tắm lên, bóng dáng hầu gái trẻ tuổi kia luôn ở trong đầu của Cổ Mạn.

Thân thể trẻ trung như vậy, quả thực là một ngọn lửa, trong đầu Cổ Mạn rên rỉ nói.

Y mặc áo rồi đi ra ngoài, nhiệt độ của gian phòng vừa phải, trên bàn đã bày một tách cà phê nóng hổi.

Cổ Mạn thầm khen một tiếng, hầu gái này xem ra cũng thông minh hơn Duy Lợi rồi.

Không biết cô ta ở trên giường, có hơn Duy Lợi hay không?

Cổ Mạn nghĩ, sau đó ngồi xuống trước bàn sách.

Công việc của y không chỉ đơn giản là Quan kiểm sát mặt đất, y còn là một người trung gian, là một nhân vật thay đại nhân vật cấp trên truyền mệnh lệnh nào đó.

Như không lâu trước, một vị đại nhân vất vả bồi dưỡng lực lượng vũ trang ở trên mặt đất bị người ta bí mật tập kích, Cổ Mạn nhận được tin tức, vì thời gian cấp bách, không kịp thông báo cho cấp trên chỉ có thể lập tức truyền tin tức xuống mặt đất.

Đáng tiếc, đội lực lượng vũ trang kia vẫn bị tiêu diệt.

Mà người tiêu diệt được đội ngũ này lại là một đại nhân vật khác mà không ai đắc tội được, cho nên thượng cấp của Cổ Mạn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, trút giận lên người Quan kiểm sát thôi.

Hồi tưởng lại vừa rồi trên tiệc rượu, sự lạnh nhạt mà mình phải chịu, Cổ Mạn bất giác nắm chặt áo choàng tắm.

Có lẽ mình phải viết bức mật thư cho thượng cấp, dù sao lần này không phải là lỗi của mình.

Ngọn đèn chiếu lên người Cổ Mạn tạo thành cái bóng dài trên sàn nhà, y cũng không chú ý tới, trên mặt đất cái bóng của mình đột nhiên bị bóp méo.

….

Cổ Mạn lấy giấy bút ra, thời đại bây giờ thư tín bằng giấy là một loại thủ đoạn thông tin vô cùng cổ xưa.

Nhưng người ta không thể phủ nhận, có đôi lúc nó lại càng an toàn hơn cả thư điện tử.

Cho dù thư đã được mã hóa, một số người có tâm vẫn có thể chặn lại rồi phá giải mã hóa.

Theo như Cổ Mạn được biết, trên Babylon ít nhất cũng có ba bốn cơ quan tình báo có thể dễ dàng làm được chuyện này, bọn họ ngày đêm giám sát toàn bộ tin tức điện tử của cả Babylon, cũng từ đó sàng lọc ra những thứ mà bọn họ cần.

Cổ Mạn không hy vọng thư của y sẽ xuất hiện trong màn hình máy tính điện tử của những kẻ đó.

Y trải giấy ra, đang chuẩn bị viết chữ thứ nhất thì bên ngoài đột nhiên truyền tới tiếng thét chói tai!

Đó chính là tiếng của vợ y, Mã Toa!

Cổ Mạn nhíu mày muốn đứng lên, chợt phát hiện ra mình đã không thể động đậy được.

Y kinh ngạc vạn phần, tiếp theo đó nhìn tay của mình nhấc lên, trên giấy bắt đầu viết vài chữ: Di thư!

Đồng tử y mở to, trái tim đập nhanh không ngừng, trong lỗ tai dường như nghe được tiếng máu chảy trong người.

Y muốn thét lên, trời ạ, đây không phải là nội dung y muốn viết!

Rốt cuộc là có chuyện gì vậy!

Cổ Mạn nhìn cái bóng trên mặt đất thỉnh thoảng lại xẹt qua đường văn ánh sáng, nhìn giống như mạch điện tử.

Mã Toa ngã ngồi trên mặt đất nhìn thi thể từ trong tủ quần áo rơi xuống mặt đất.

Thi thể bóng loáng nhưng không thể nghi ngờ, đó chính là hầu gái Duy Lợi!

Mã Toa không thể tưởng tượng được trong nhà mình đã xảy ra chuyện gì.

Duy Lợi dùng tay của mình chặn yết hầu, nhìn bộ dạng như muốn bóp chết chính mình!

Thượng đế ơi, trên thế giới này sao lại có kiểu chết khủng bố như vậy!

-Cổ Mạn!

Mã Toa gọi tên chồng mình, bà ta liên tục lui về phía cửa, giơ tay mở cửa nhưng cửa không chút nhúc nhích.

Bà dùng sức vỗ vỗ, kêu lên:

-Là ai? Mau mở cửa ra.

Ngoài cửa, hầu gái trẻ tuổi đưa áo choàng tắm cho Cổ Mạn kia không biết từ đâu lấy ra một viên kẹo, cứ như vậy ném vào miệng nhai.

Vừa nhai, thiếu nữ buộc tóc nhẹ gióng nói:

-Để tốt cho bà, phu nhân, hãy ngoan ngoãn ở trong phòng đi.

Không để ý tới tiếng kêu trong phòng, hầu gái đi tới trước thư phòng của Cổ Mạn:

-Sắp xong rồi chứ.

Cô ta cởi tay áo, trên cánh tay trái của thiếu nữ, một khắc vân màu tím chết đang tản ra ánh sáng Nguyên lực.

Đó là hình ác ma đang giương nanh múa vuốt, chỉ là ác ma không có hoa văn, thân thể cùng với những bộ phận khác đều là bóng, chỉ có hai mắt phát ra màu đỏ tanh nồng.

Bóng Ma, đây là tên của khắc văn này, đúng như cái tên của nó, năng lực của nó là khống chế bóng ma.

Đẩy cửa thư phòng, Cổ Mạn đang múa bút thành văn.

Nhưng tình hình của y quá quỷ dị, Quan kiểm sát ngẩng đầu lên, hoảng sợ vạn phần mà nhìn cô hầu gái trẻ trung kia, tay của y lại hơi dừng lại, qua giây lát, di thư đầy một trang giấy trắng đã được viết xong.

Lúc này Cổ Mạn cuối cùng đã nhìn rõ khắc vân có tinh quang màu tím chết trên cánh tay của thiếu nữ kia, nhất thời thức tỉnh hét lớn:

-Là ngươi? Là người khiến ta làm như vậy? Ta lệnh cho ngươi lập tức dừng lại.

-Thật xin lỗi, ngươi không phải là cấp trên của ta.

Thiếu nữ nhai kẹo nói, giơ tay vỗ vỗ.

Cổ Mạn nhìn thấy mình để bút xuống, sau đó vươn tay tới ngăn kéo.

Mở ngăn kéo ra, y nhìn thấy mình đang từ trong ngắn kéo lấy ra một khẩu súng lục, sau đó họng súng đang đặt dưới cằm của mình.

-Không không không, ta không muốn chết. Ngươi muốn bao nhiêu tiền ta sẽ đưa cho ngươi, xin ngươi hãy dừng lại! Mau dừng lại!

Hầu gái nhún vai, buông tay làm biểu tình không có cách nào khác liền rời khỏi thư phòng.

Cô ta vừa ra khỏi thư phòng không bao lâu, trong thư phòng của Cổ Mạn liền vang lên một tiếng súng!

Đoàng!

….

Phi hạm giao thông phun ra quang diễm màu lam khẽ chấn động, bắt đầu lơ lửng trên không.

Alan cũng vì sự chấn động này mà lực chú ý đã từ trong suy nghĩ của mình quay trở lại hiện tại.

Tối qua hắn tới lầu các trong nhà thờ nhỏ của cha Mễ La kia ở một đêm, Mễ La luôn miệng thề thốt rằng đó là nơi mà cha hắn đã từng ở.

Nhưng trong lầu các đó, Alan không tìm được chút cảm giác nào.

Ngoại trừ sự chật chội khiến hắn nhớ tới căn phòng nhỏ lợp tôn ở trấn nhỏ tại sa mạc kia mà thôi.

Alan vốn tưởng rằng thông qua cha sứ Mễ La, hắn có thể biết rõ được cha mình A Cơ Mễ Đức là người như thế nào.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.