Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đụng Độ Gấu Bạo Chúa

Phiên bản Dịch · 1465 chữ

Chương 209: Đụng Độ Gấu Bạo Chúa

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Alan nằm đúng năm phút mới xoay người ngồi dậy sau đó thu dọn đồ đạc đi về phía đông, dùng tốc độ nhanh nhất đi vào sâu trong rừng Tư Ngữ.

Hai ngày sau, Alan đã vào sâu khu săn bắn.

Nơi này cách núi tuyết Toàn Vân không đến một trăm kilomet.

Đến nơi này, cây cối dần thưa thớt, khoảng cách giữa các cây lớn hơn nhiều so với phía nam khu rừng, mặt đất cũng không còn thấy lá rụng mà trải một tầng hoa tuyết mỏng.

Nhiệt độ nơi này so với phía nam phải thấp hơn khoảng năm sáu độ, tới ban đêm thì chênh lệch nhiệt độ càng lớn.

Khi Alan đến khu vực này đã là chạng vạng, mặt trời ngả về phía tây khu rừng để lại mảng lớn ánh sáng nhuộm hồng đám mây.

Nhưng chỉ trong một lát trời đã tối, Alan chọn một chỗ cản gió, dọn sạch tuyết đọng trên đất rồi dựng cành khô nhóm lửa sưởi ấm.

Sâu trong khu vực săn bắn, theo giới thiệu của Lai Ngang, dải này là lãnh địa của gấu bạo chúa băng tuyết.

Gấu bạo chúa đã là loài nguy hiểm cấp sáu, trời sinh có độ hòa hợp cao với băng tuyết hệ.

Đến mùa đông là thời điểm năng lực mạnh nhất của chúng, còn mùa thu do phải tích trữ mỡ qua mùa đông lại là lúc tính công kích của gấu bạo chúa rất mạnh.

Huống hồ trong tên của loài nguy hiểm này còn có hai chữ bạo chúa, đủ thấy tính tình của nó tuyệt đối không liên quan đến ôn hòa.

Gấu bạo chúa sinh sống ở khu vực giao nhau giữa rừng Tư Ngữ và núi tuyết Toàn Vân, tuy khu vực này rộng lớn nhưng cũng chỉ có gần một ngàn con mà thôi.

Thường lãnh địa của một con gấu bạo chúa phải tính bằng kilomet, bởi vậy Alan có thể đụng phải nó hay không còn phải xem may mắn.

Đi đường hai ngày cũng không thấy Huyết Thủ đuổi theo, chắc hẳn sát thủ đó lành ít dữ nhiều, Alan cũng càng thêm yên tâm.

Hắn đã quyết định đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai đi dạo xung quanh thử vận may.

Nếu tối mai vẫn không săn được một con gấu bạo chúa hắn sẽ quay lại.

Bằng không, chả ngồi phi hạm mà muốn trở về Babylon phải tốn nhiều công sức.

Lửa trại cháy mạnh, Alan dựa vào một gốc cây tùng cổ nhắm mắt khoanh chân ngồi.

Hắn đã ăn xong bữa tối đơn giản, hiện giờ đang rèn luyện Nguyên lực của mình.

Nguyên lực lộ ra quang sắc màu cam chảy rần rần trong huyết quản, lần lượt tuần hoàn.

Nguyên lực và thể năng do đi đường mà tiêu hao đang khôi phục, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên, không sợ đêm khuya giá lạnh.

Growl, Growl!

Một tiếng gấu hùng hồn trầm dày đột nhiên vang lên giống như sấm rền tiến qua rừng rậm và đất tuyết, tiến vào trong mắt Alan.

-Hả?

Alan mở to mắt, giơ chân quét ra một chùm tuyết hất lên đống lửa.

Sau khi dập tắt lửa, hắn nhấc đao lên nhìn về phía truyền đến tiếng gấu.

Hiện giờ là đêm khuya, gấu bạo chúa cũng không phải động vật ban đêm, lúc này truyền đến tiếng gấu kêu không phải là chuyện bình thường.

Đêm nay trăng rất sáng, ánh trăng rải trên mặt tuyết, phản quang được hình thành khiến khu rừng như được che một tầng ngân sa.

Alan nhìn thấy rõ ràng, một con dã thú to lớn đột nhiên từ phía đông bổ ra.

Dưới ánh trăng, đây là một con gấu bạo chúa trưởng thành, nó khoác một bộ lông rậm màu bạc, cơ thể mập ú thậm chí khiến nó thoạt nhìn có chút mũm mĩm đáng yêu.

Nhưng một khi nhìn thấy hai chiếc răng chìa ra khỏi phần miệng của con gấu bạo chúa kia cùng với vuốt gấu vừa dài vừa cong thì hoàn toàn không thể nghĩ nó có quan hệ với từ đáng yêu.

Con gấu bạo chúa này đứng dựng lên, trước ngực nó có một đám lông màu xám đậm, tạo thành hình hoa văn chữ V.

Nó nhìn về phía núi tuyết Toàn Vân phía đông, hai tròng mắt to như hạt đậu dưới ánh trăng tản ra ánh hồng khiếp người, thậm chí cùng với sự di chuyển của đầu gấu để lại hai luồng quỹ tích màu đỏ nhạt trong không khí.

Alan nhìn về núi tuyết Toàn Vân, lúc này từ phía núi tuyết vang lên một trận nổ mạnh, nghe như có tuyết lở.

Quả nhiên không lâu sau, một luồng hàn khí lạnh giá từ phía núi tuyết cuốn tới.

Gió lạnh mang theo vụn băng gào thét xẹt qua rừng rậm, Alan co thân thể lại, chỉ cảm thấy hai má bị gió tuyết thổi đến phát đau.

Gió lạnh thổi xong, con gấu bạo chúa to béo kia giãy dụa thân thể, chậm rãi đi về phía Alan, đồng thời xoay mấy vòng dưới cây sam, dựa vào cây sam nằm trên đống tuyết.

Đây đúng là cơ hội trời cho.

Alan thầm nghĩ, đại khái sáng mai là có thể vòng lại doanh địa rồi.

Hắn nhấc Trực Đao Ám Hủy đi từng bước nhỏ, dựa vào sự yểm hộ của cây cối và đống tuyết, kín đáo đi về phía sau lưng gấu bạo chúa.

Một lát sau, Alan ngồi xổm sau một bụi cỏ.

Trước mắt hắn, con gấu bạo chúa bày cả tấm lưng dày rộng của nó trước mắt.

Alan nhẹ nhàng rút trực đao ra, cố gắng không cho thân đao xuất hiện dưới ánh trăng, tránh ánh trăng phản quang thu hút sự chú ý của gấu bạo chúa.

Rất nhiều năng lực của gấu bạo chúa đều mang theo năng lực của băng tuyết, huống chi bản thân nó đã có sức mạnh kinh người.

Đối phó với loại nguy hiểm này, cách tốt nhất là một kích giết chết.

Đây vừa hay là sát kỹ Alan quen thuộc.

Đặt trực đao dán sát sau lưng, Alan cúi người xuống.

Hắn vượt qua bụi cỏ, nín thở, tầm mắt dừng ở mặt tuyết cách gấu bạo chúa không xa, tránh việc quá chú ý tập trung vào người gấu, từ đó dẫn đến phản ứng của nó.

Hắn yên lặng nấp lại gần con cự thú, khi thấy khoảng cách với gấu bạo chúa chỉ có bảy tám mét, một trận gió từ sau lưng Alan thổi tới, giây lát cuốn qua Alan, thổi trúng bộ lông của gấu bạo chúa bay phần phật trong gió.

Không biết có phải ảo giác hay không mà trong khoảnh khắc gió thổi qua, Alan dường như nghe thấy tiếng thì thầm của ai đó nhưng hắn không hề để ý.

Khi gió thổi qua người, Alan liền biết hỏng rồi, trong lòng thầm mắng một tiếng, người không màng đến việc lén lút nữa, mũi chân nhón xuống đất, kích khởi một chùm băng tuyết, Alan như một cán thương bắn về phía gấu bạo chúa.

Quả nhiên, gần như đồng thời, gấu bạo chúa rít gào một tiếng, từ trên mặt tuyết ngồi dậy, đồng thời xoay người, hai ánh mắt đỏ tanh lập tức rơi trên người Alan.

Trận gió khi nãy thổi qua đồng thời đưa mùi của Alan tới mũi gấu bạo chúa, Alan nếu vẫn có thể đánh lén thành công mới là chuyện lạ.

Sở trường của gấu bạo chúa không phải nhanh nhẹn, khi biết nó nhìn thấy mình thì Alan đã một đao chém ra.

Ánh đao như dải lụa vẽ thành một đường cong xé rách không khí, kích khởi tuyết đọng.

Trên đường ánh đao chém tới đột nhiên tóe vỡ, trong mắt gấu bạo chúa bùng nổ thành hàng trăm mảnh ánh sáng nhỏ vụn, chiếm cứ toàn bộ tầm mắt cự thú.

Toái Nguyệt!

Alan vừa ra tay liền dùng đến đao kỹ hắn vừa lĩnh ngộ được.

Dưới tác dụng của năng lực chấn động, Huyền Nguyệt vỡ vụn, kình khí bắn ra.

Gấu bạo chúa lập tức toàn thân bắn lên từng luồng máu nhỏ, nhất thời không biết trúng bao nhiêu công kích của đao khí.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.