Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bọ Ngựa, Ve Sầu Và Chim Sẻ (3)

Phiên bản Dịch · 1499 chữ

Chương 200: Bọ Ngựa, Ve Sầu Và Chim Sẻ (3)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nụ cười gượng gạo của Alan chợt chuyển thành cười to, Địch Á Ca lập tức biết được hỏng bét.

Vân sáng của Nguyên lực xẹt qua bên ngoài thân thể Alan, trong giây lát, một khắc ấn hình Liệu Nguyên Chi Nhận hình thành ngay giữa trán.

Tiếng lửa cháy gào thét bỗng lan ra Trực đao, theo một đao ác liệt của hắn chém xuống, trong mắt của Địch Á Ca liền hoá thành một vòng Viêm Nguyệt hừng hực như nuốt cả thiên địa.

Một tiếng đang vang lên, đây là một tiếng vang dữ dội nhất từ lúc khai chiến đến giờ.

Lưỡi đao của Alan bổ trúng đầu súng của Địch Á Ca, Viêm Nguyệt nứt toác, nổ ra một chùm cầu lửa cắt ngang giữa hộ vệ và Địch Á Ca.

Đầu mào gà và tên mập đều bị sự công kích từ vụ nổ ép lui về phía sau, rồi lại cúi người nhảy nhanh vào trong ngọn lửa, cả hai lo lắng khiếp sợ.

Đến khi nhìn thấy một Địch Á Ca đang dán mông dưới đất, tóc và quần áo đều mang theo đốm lửa, trái tim đang treo trên cao mới thoáng bình tĩnh lại.

Bên tai truyền đến âm thanh vật rơi xuống nước, hai người nhìn qua, Alan mượn xung kích của Viêm nguyệt khi nổ tung, chạy vượt qua Địch Á Ca, nhảy vào khe suối cách đấy không xa rồi bơi theo dòng nước, chuyển mắt đã không thấy bóng dáng.

Chỉ có giọng nói của Alan từ xa truyền đến:

-Địch Á Ca, ngươi coi chừng đó, lần sau ta nhất định sẽ mang theo người hỗ trợ, lại chơi đùa với ngươi một chút. Nhưng thời gian và địa điểm, thứ cho ta không báo trước rồi.

Nghe được lời này, da đầu Địch Á Ca giật giật.

Y chưa từng nghĩ tới Alan sẽ khó chơi như thế, rõ ràng bất luận là nhân số hay thực lực đều cao hơn Alan cả cái đầu.

Thế mà lại để cho hắn dựa vào sách lược và đao pháp cao minh, đánh phe mình đến tối tăm mặt mũi.

Đáng sợ nhất là, Địch Á Ca không biết khi nào thì Alan ẩn núp ở bên cạnh y.

Hắn đã làm được lần đầu, ắt sẽ có lần thứ hai.

Giống loại người đến và đi như gió, phong cách chiến đấu tàn nhẫn một khi quyết tâm trở thành một sát thủ bóng tối, bảo đảm cuộc sống của y sau này khó có thể bình an.

Đột nhiên, Địch Á Ca lần đầu tiên nhận thấy bản thân có phải đã quá xem thường Alan rồi.

Đầu mào gà và tên mập đỡ Địch Á Ca từ bãi đá đứng dậy, lúc này nghe được tiếng chiến đấu, ba gã hộ vệ đã tản ra lúc trước cũng vội vàng chạy về.

Nhìn thấy bộ dáng ủ rũ của hai cao thủ phe mình cùng vẻ chật vật của thiếu gia, ai nấy đều kinh ngạc không thôi.

Địch Á Ca đột nhiên trầm giọng:

-Gọi đội trưởng Lan Đăng đến đây, nói rằng việc hắn nhờ, ta đồng ý.

Đầu mào gà sửng sốt, ngơ ngác nhìn sang tên mập.

Đội trưởng Lan Đăng là Giác Tỉnh giả cấp hai mươi, không ngờ y lại muốn xuất động một cao thủ cấp hai mươi để đối phó Alan, cả hai đều có cảm giác Địch Á Ca chuyện bé xé ra to rồi.

Chẳng qua, khi nhớ lại cách làm việc và thủ đoạn của Alan, hai người lại thấy quyết định này của Địch Á Ca hết sức hợp lý.

Dùng một đội trưởng đội hộ vệ cấp hai mươi đi đối phó một con cháu chi thứ cấp mười một, đây tuyệt đối là một việc vớ vẩn nhất trong lịch sử của gia tộc Cách Lan Đặc.

Trong lòng Địch Á Ca cũng mâu thuẫn muốn chết nhưng trực giác nói cho y biết quyết định này vô cùng chính xác.

Alan lên bờ ở đoạn sông cách hơn một cây số, hắn mượn dòng nước chảy xiết xuống hạ lưu của con suối để nhanh chóng trốn đi, không để lại cơ hội cho đội hộ vệ giằng co hoặc truy kích.

Alan tin tưởng, lần tập kích lần này cùng với lời nói độc địa hắn cố tình lưu lại khi rời đi, nhất định sẽ khiến Địch Á Ca rối loạn trận tuyến.

Hắn căn bản không có người giúp đỡ, cũng chẳng muốn tìm Địch Á Ca gây phiền toái gì cả.

Sau khi trải qua lần này, nếu Địch Á Ca không tăng cường công tác an toàn mới là lạ, hắn cần gì phải tự rước lấy phiền nhiễu.

Chỉ cần Địch Á Ca nghi thần nghi quỷ thêm hai ngày, đợi y nhận ra mình chẳng qua chỉ là đe doạ suông, vẫn muốn tiếp tục đuổi giết hắn thì Alan đã sớm chạy trốn vào rừng sâu từ lâu rồi.

Rừng rậm này lớn như vậy, một khi cách xa hai ngày đường, trừ phi Địch Á Ca đem hộ vệ toàn gia tộc kéo đến rà soát theo diện rộng, nếu không cũng đừng nghĩ đến chuyện muốn gặp được hắn.

Alan phơi khô quần áo, mặc lại vào người thì phát hiện máy thu thập tin tức do bị vào nước nên đã hỏng mất.

Dù sao trong cuộc đổ chiến ngày trước giữa hắn cùng Địch Á Ca, Lai Ngang sớm đã đem toàn bộ phần thưởng giành được của cuộc săn bắt mùa thu lần này tặng cho hắn, nên hắn cũng không để ý mấy đến thành tích của mình.

Dù sao mục đích của hắn cũng là đến rừng sâu để săn một con gấu bạo chúa, có hay không có máy thu thập tin tức cũng chẳng có gì quan trọng.

Tuỳ tay vứt bỏ máy thu thập, Alan nhấc thanh Trực đao chui vào trong rừng, hắn phải đi lấy lại cái ba lô đã được giấu kỹ trước đã.

Sau khi Alan rời khỏi khoảng mười phút, có người xuất hiện ở gần bãi đá nơi hắn lên bờ, đồng thời tìm được cái máy thu thập bị hư kia.

Gã lật cái máy lại, nhãn tên gắn ở phía sau có ghi chữ Alan. Người nọ cười hắc hắc, đứng lên:

-Sắp tìm được rồi, chán thật, khó có cơ hội nhận được nhiệm vụ, vậy mà kết thúc sớm thế sao?

Một đôi tay thò vào trong nước suối lạnh lẽo, dòng nước chảy liên miên không ngừng tẩy đi vết máu trên tay lại tan thành một mảng đỏ sậm lan dần ra.

Cho đến khi hai tay được cọ rửa sạch sẽ, Lai Ngang mới đứng lên từ bên cạnh bãi đá.

Tuỳ tay cần lấy cây rìu Vô Tình Trảm Sát, trên lưỡi rìu dính một mảng máu lớn, thậm chí còn có chút thịt vụn.

Lai Ngang tiện tay ném cây búa cho một gã hộ vệ, sẽ có người rửa sạch thanh rìu chiến giúp anh ta.

Trên ghềnh đá, sư tử ba đầu nhiều sừng nằm trên mặt đất.

Đầu của bọn chúng đều bị rìu Trảm thủ chặt xuống, lăn lông lốc ở một bên xa xa, giữa thân thể và cái đầu được nối bởi một vết máu rõ rệt.

Sư tử nhiều sừng là sinh vật quần cư, thường hai ba cái đầu cùng nhau hành động.

Loài nguy hiểm ba đầu này bị Lai Ngang để mắt tới trong cuộc săn bắt lần này, trái lại đã thành chiến lợi phẩm dưới tên của anh ta.

Khi cuộc săn mùa thu bắt đầu, lúc đầu là do Alan dẫn đầu nhưng đến khi các công tử hào môn như Lai Ngang vào rừng săn bắt, rất nhanh đã vượt qua xếp hạng của hắn.

Dù sao, bọn họ chiếm ưu thế hơn vì có hộ vệ, cho dù hộ vệ chỉ có nhiệm vụ bảo hộ, hỗ trợ công tác tìm kiếm con mồi nhưng so với người hành động một mình như Alan tiện hơn rất nhiều.

Đã đến xế chiều, bảng xếp hạng của cuộc đi săn mùa thu cứ mười phút sẽ đổi mới một lần.

Bảo La của gia tộc Uy Liêm vẫn giữ vững vị trí đứng đầu, Lai Ngang thì theo sát phía sau.

Vốn lúc sáng Alan vẫn còn duy trì hạng ba, thì giờ đã bị trôi xuống thứ bảy.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Từ chương 201 sẽ là 25 TLT! Mong mọi người vẫn ủng hộ truyện nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.