Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám Lưu (1)

Phiên bản Dịch · 1477 chữ

Chương 195: Ám Lưu (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

-Bên Lai Ngang thì anh cứ yên tâm, nếu nó vì chuyện này mà gây phiền phức cho anh, tôi sẽ giải quyết.

Bảo La trầm giọng.

Lúc này, người phụ nữ phía sau gã đã cởi bỏ quần áo trên người xuống, nhiệt tình hôn vào cơ ngực rắn rỏi của Bảo La.

Địch Á Ca gật đầu:

-Như vậy thì tốt nhất.

Lại ngẩng đầu lên nhìn Bảo La:

-Sau vụ săn, anh định đối phó với tên tiểu tử Lai Ngang như thế nào?

-Lai Ngang sắp phải đi ngoại vực rồi, theo ý của cha là để ba anh em chúng ta cùng xuất chinh.

Bảo La cười gằn:

-Đây là một cơ hội tốt đấy, anh nói xem?

-Đến lúc đó tôi sẽ xin thầy một số linh kiện Tự Liệt mà anh có thể dùng đến, tin rằng Lai Ngang chắc chắn sẽ khá là giật mình.

Địch Á Ca cũng cười, thậm chí còn thè lưỡi liếm môi, giống như con rắn độc đang nhắm người để cắn.

Bảo La nghe vậy mừng rỡ:

-Nếu có được sự giúp đỡ của đại sư Lao Lâm Tư, vậy ta càng thêm phần thắng. Đợi ta trở về từ ngoại vực, tất có hồi báo.

Địch Á Ca khẽ nói:

-Thầy chỉ biết rằng số linh kiện đó đã cho ta, chứ tuyệt đối sẽ không biết đến Bảo La là anh, hiểu chứ?

-Đương nhiên.

Bảo La gật đầu.

Rồi cùng Địch Á Ca đồng thời cười lên.

Đêm đã khuya.

Khoa Đa Phu ngồi xếp gối dưới đất bên trong trại vẫn chưa ngủ.

Đột nhiên có người vén trại đi vào, là thầy chiến kỹ La Bá Đặc của y.

-Thế nào rồi thầy?

La Bá Đặc gật đầu:

- Ta đã nắm rõ, theo như thông lệ Cuộc đi săn mùa thu mọi năm, khu vực săn bắt tốt nhất ở khu C. Đến khi đó, Alan có lẽ sẽ hành động trong khu vực này. Khu vực này có rất nhiều chỗ thích hợp để phục kích. Vấn đề còn lại của chúng ta là làm thế nào để dụ Alan đến những điểm mai phục này. Chỉ cần hắn cắn câu, ta sẽ không để cho hắn còn cơ hội sống sót nữa.

-Không…

Khoa Đa Phu lắc đầu:

-Lần này thầy không thể ra tay.

-Tại sao?

-Vì An Na đến rồi.

Khoa Đa Phu cười khổ:

-Hình như cô ta chịu sự ủy thác của ông nội, đang điều tra chuyện lần trước Alan bị tấn công ở phố Đen. Trực giác mách bảo hình như cô ta đã nghi ngờ trò.

La Bá Đặc biến sắc mặt:

-Không thể nào, chuyện ở phố Đen, ta đã xử lí thỏa đáng.

-Thầy, trên đời này không thể có bức tường nào mà không lọt gió. Tóm lại, không biết là chúng ta đã để lộ ra sơ hở ở chỗ nào nhưng việc Bọ Cạp Máu để ý đến là sự thật.

Khoa Đa Phu nhẹ nhàng nói:

-Kế duy nhất bây giờ chỉ có giết chết Alan trước khi bị An Na điều tra rõ.

-Nếu không để ta ra tay, không lẽ để thiếu gia đích thân ra tay?

La Bá Đặc chau mày:

-Như vậy phiền phức của cậu chả phải sẽ càng lớn ư?

Khoa Đa Phu lắc đầu cười:

-Đương nhiên không phải trò, huống hồ sau khi nhìn thấy ba đao lúc chiều Alan bổ vào Địch Á Ca, trò cũng không tự tin có thể giết chết được tiểu tử đó. Chí ít, trước khi thăng cấp lên Giác Tỉnh giả, chênh lệch ba đến năm cấp hoàn toàn không nói nên được điều gì.

La Bá Đặc im lặng, thân là thầy giáo chiến kỹ của Khoa Đa Phu, ông ta đương nhiên cũng biết chuyện gì cũng chỉ tương đối.

Trong thế giới của Nguyên lực đúng là có cách nói về áp chế đẳng cấp nhưng chênh lệch khoảng ba đến năm cấp thì lại không có khác biệt lớn.

Thậm chí cấp bậc dưới Chi Phối giả, cho dù là cường giả đỉnh cao trong tầng lớp Giác Tỉnh giả cũng có thể thông qua các nguyên tố như số lượng, chiến lược, trang bị và hoàn cảnh môi trường để xóa bỏ đi.

Cường giả cao cấp còn như vậy, huống chi là Khoa Đa Phu chỉ cao hơn Alan có bốn cấp.

Bốn cấp này cũng chỉ khiến Khoa Đa Phu có Nguyên lực thâm hậu hơn, năng lực nhiều hơn một chút so với Alan mà thôi.

Xem trận chiến giữa Alan và Địch Á Ca chiều nay, hiển nhiên thiếu niên tấn công theo lối nhanh mà hung dữ.

Với phong cách chiến đấu như vậy, quá trình chiến đấu luôn ngắn một cách kỳ lạ.

Chỉ cần Khoa Đa Phu hơi sơ sẩy một cái, y thậm chí không kịp phát huy ưu thế của mình đã bị Alan đánh gục.

La Bá Đặc cũng nhìn thấy ba đao đó của Alan, trong mắt ông ta, Alan đã có chút hương vị của đao đạo đại gia.

Nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, có lẽ sau này sẽ là một Ôn Toa Bối Lạc khác!

-Kế hoạch của thiếu gia là?

La Bá Đặc đi thẳng vào chủ đề chính.

Khoa Đa Phu khẽ nói:

-Trò đã tìm một nhân sĩ chuyên nghiệp.

-Nhân sĩ chuyên nghiệp?

-Đúng vậy, ông ta không có tên, người trong ngành gọi ông ta là Huyết Thủ.

La Bá Đặc sửng sốt, gật đầu:

-Thì ra là ông ta, sát thủ cấp mười tám, vậy cũng đủ rồi.

Nói đến đây, hai người dường như cảm nhận được điều gì, nhìn nhau cười khổ.

Khoa Đa Phu lắc đầu than thở:

-Đối phó với một tiểu tử cấp mười một lại phải dùng tới một sát thủ cấp mười tám, thật khiến chúng ta có chút mất lòng tin. Tên Alan này, Alan này…

-Không nhắc đến hắn nữa. Chúng ta đã có Huyết Thủ, tuy nhiên, Bọ Cạp Máu cũng đến rồi. Thầy, trò cần thầy dụ An Na đi để Huyết Thủ có cơ hội ra tay.

La Bá Đặc gật đầu, lại tiếp:

-Vậy Huyết Thủ bây giờ đang ở đâu?

-Ông ta đã đến rừng Tư Ngữ rồi!

Khi mặt trời còn chưa mọc lên, rừng Tư Ngữ bị sương mù dày đặc che phủ.

Đó là bụi tuyết từ hướng núi tuyết Toàn Vân bị gió thổi đến rừng, do chênh lệch nhiệt độ mà biến thành sương mù.

Sương mù khiến rừng núi tựa tiên cảnh, mây mù lượn lờ, sự vật thoát ẩn thoát hiện rất có cảm giác hư vô như có như không.

Sương mù sớm mai này còn phải đợi mặt trời ra mới tiêu tan đi, may mà trong lúc nó còn lưu lại nên trở thành cơ hội cho một số người hành động.

Một bóng dáng cực kỳ thận trọng ẩn núp trong sự yểm hộ của cây cối, doanh trại hay bàn dài.

Tốc độ của ông ta khi nhanh khi chậm, quỹ đạo di chuyển cực kỳ khó đoán, nếu phía sau có người theo dõi, chỉ hơi sơ hở liền bị mất dấu.

Đó rõ ràng là thân pháp cao minh của phản theo dõi, bóng dáng này cẩn thận ẩn vào trong doanh địa của gia tộc Uy Liêm, doanh địa có hộ vệ của gia tộc đang tuần tra.

Chỉ là bình minh sắp đến, là thời khắc con người ít đề phòng nhất trong một ngày, cộng thêm trong số hộ vệ không có cao thủ cường nhân thực sự khiến ông ta như đi vào chốn không người.

Người này có mục tiêu rất rõ ràng, đi thẳng đến doanh trại của Lai Ngang.

Khi tới gần lại đột nhiên dừng lại, cúi thấp người quay lại sau nhìn.

Sau lưng không có nhân vật khả nghi nhưng ông ta lại rất cảnh giác, lập tức xoay người bỏ đi.

Bên này ông ta vừa đi, có người đi ra từ phía sau một doanh trại khác cách đây không xa.

An Na lạnh lùng cười khẽ, lao theo hướng bóng dáng phía xa đó.

Cơ thể cô đổ nghiêng gần như sát mặt đất.

Võ sĩ bí mật của Bối Tư Kha Đức có tốc độ cực nhanh, hành động không tạo ra tiếng động, nháy mắt đã hóa thành một bóng dáng nhàn nhạt trong sương mù.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.