Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Thánh Tài

Phiên bản Dịch · 1482 chữ

Chương 187: Quân Thánh Tài

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Đoàn quân cách mạng ẩn núp trong vùng núi Uy Nhĩ Đốn này do một khắc ấn sư tên Thác Lôi cầm đầu.

Theo tình báo của thiếu uý La Ân, Thác Lôi ít nhất là một chiến sĩ cấp mười bốn.

Dưới tay gã là một đội thân vệ hợp thành từ tám tên khắc ấn sư cấp mười đến mười hai.

Ngoài ra, gã còn có hơn trăm sĩ binh, trong tay nắm giữ một lô trang bị vũ khí.

Một tập đoàn võ trang tự xưng Quân Thánh Tài giương lên lá cờ khởi nghĩa nhưng những việc làm ra chả khác gì bọn cướp hung bạo.

Chúng hoạt động tại mặt đất khu thứ ba, nơi này phần lớn là núi non.

Quân Thánh Tài cơ bản là đánh một trận đổi một chỗ ở, điều này khiến cho đội phòng vệ rất bất đắc dĩ, vì nguyên do hoàn cảnh phức tạp lại thêm quân Thánh Tài đến đi như gió, rất khó có thể tìm được cơ hội bao vây diệt trừ bọn chúng.

Nhanh tập đoàn võ trang này hoạt động ở khu thứ ba hơn một năm, cướp sạch đến hơn mười trấn thành lớn nhỏ nơi đây, người chết trên tay chúng càng đạt đến một con số đáng sợ.

Đồng thời, La Ân nghi ngờ phía sau tập đoàn võ trang này có nhân vật số má nào đó ở Babylon làm ô dù chống lưng bảo kê cho chúng.

Nếu không, khi chịu phải đả kích chèn ép từ bên trên, quân Thánh Tài làm sao có thể hoàn thành những việc như thủ tiêu tang vật, mua bán vũ khí đạn dược, mua sắm vật tư sinh hoạt.

Tình báo của La Ân còn đính kèm một số ảnh chụp từ trên cao xuống, trong ảnh là bản đồ giản lược vùng núi ẩn nấp của quân Thành Tài.

Không khó nhìn ra trong trụ sở này có các kiến trúc từ binh doanh, sân huấn luyện, bãi đậu xe, đến chốt phòng ngự, tạo thành một pháo đài cỡ nhỏ.

Một số tấm trong đó là cảnh tượng sĩ binh đang tiến hành huấn luyện, rất có tác phong quản lý quân sự hóa.

Những tình báo này vô cùng quý báu, vì thế Alan cảm thấy tốn gần một trăm ngàn phí tổn vào khâu tình báo này quả thật đáng giá.

Có nó, hắn có thể lập ra sách lược nhắm chuẩn vào đối phương, tiến hành bố cục tổng thể toàn diện từ phương án tiến công, đến bố trí nhân viên và trang bị phối hợp vân vân.

Trong vô tình, hình thức tư duy của Alan đã xảy ra thay đổi.

Hiện nay, phương thức phân tích sự việc của hắn càng hướng về vĩ mô, tiến hành hiểu rõ từng tầng từng lớp rồi mới đến chi tiết, đây hẳn là do liên quan đến một số cảm ngộ của chính hắn.

Một buổi chiều thứ bảy kế tiếp, hắn đang nhốt mình trong nơi ở, lập ra một phương án chiến lược chỉnh thể.

Ôn Toa Bối Lạc phân cho hắn và Vi Bá một chi tiểu đội tinh nhuệ, nhân số có mười hai người, đội phó đội trưởng mỗi người quản lý một nửa.

Trong tư liệu Alan nhận được, hai vị đội trưởng kia đều có thực lực cấp mười, đội viên thì từ cấp sáu đến cấp tám.

Cho dù số lượng không nhiều nhưng kém nhất cũng là Nguyên lực giả cấp sáu, tiểu đội như vậy ở mặt đất cũng có thể nhận lấy hai chữ “tinh nhuệ”.

Đương nhiên, Ôn Toa Bối Lạc chỉ cung cấp nhân lực, chứ không cấp cho trang bị.

Vì thế phương án phối trí trang bị vẫn cần Alan suy xét cẩn thận, ít nhất, đội viên bình thường trong đội cũng tối thiểu phải có một khẩu súng tiểu liên Ôn Linh mới được.

Mà ngay cả như vậy, trong kho hàng của gia tộc Bối Tư Kha Đức, giá bàn của một khẩu tiểu liên Ôn Linh cũng lên đến trên dưới năm nghìn Đồng Liên Bang.

Như vậy, chỉ vẻn vẹn cấp súng cho mười đội viên đã tiêu hết gần nửa quân phí, còn chưa tính đến đạn dược bên trong nữa.

Alan tuỳ tay viết một chuỗi số lên phương án, sau đó theo cách nghĩ của mình, tính toán chi phí và lợi ích, hy vọng đạt tới sự phối hợp tốt nhất.

Vì thế dãy số kia cứ bị bôi bôi sửa sửa, thay đổi không biết bao nhiêu lần.

Đến ngày hôm sau, khi A Đại Nhi đến nhà thăm hỏi, Alan cảm thấy có chút bất ngờ, đặc biệt là khi thấy A Đại Nhi xách theo một cái va li màu xám bạc, mí mắt của hắn không ngừng nhảy lên.

Trực giác bảo hắn rằng, A Đại Nhi đến đây tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì.

-Thử súng giúp cô?

A Đại Nhi nửa úp nửa mở rời khỏi dực tháp, Alan hết sức cẩn thận nhìn nhìn cái va li trên tay A Đại Nhi.

Lần trước khi cùng xuống mặt đất với đại tiểu thư nhà Ma Sâm, Alan coi như được chứng kiến uy lực của chiếc va li trong tay cô.

Va li chỉ là nguỵ trang bề ngoài, thực tế đó là một thủ pháo ma năng có uy lực đủ để giết chết chiến sĩ đồng cấp.

Lúc trước một đoàn viên cấp mười của Hắc Quả Phụ chính là bị một pháo của A Đại Nhi xử đẹp.

-Đúng, đây là phiên bản thứ hai của hệ thống Pandora, loại súng bắn tỉa P2, tạm gọi là Phong Thứ.

A Đại Nhi hưng phấn vỗ vỗ chiếc va li:

-Nó có thể bắn ra đạn ma năng loại truy lùng, tầm sát thương một nghìn hai trăm mét. Trong phạm vi này, mục tiêu đã bị Phong Thứ ngắm vào bất kể như thế nào cũng chạy không khỏi bị nó bắn trúng.

Alan vò đầu:

-Lần trước là thủ pháo, lần này là súng bắn tỉa. Bộ cô tính mai mốt xách theo một xe va li ra chiến trường hả?

-Sao vậy được.

A Đại Nhi liếc mắt:

-Chuỗi hệ thống Pandora được nghiên cứu trên quan niệm chỉnh hợp nhiều vũ khí khác nhau lại thành một, mô hình và linh cảm đến từ Pháo Đài Vô Tận của nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc. Đương nhiên, những khó khăn cần phải phá giải để tiến hành hợp các hệ thống vũ khí khác nhau vẫn còn rất nhiều. Chỉ riêng điều chỉnh trí năng của Ma Phương Tự Liệt đã là một nan đề, chúng ta cũng không thể ráp mấy loại Tự Liệt vào đó được.

-Có điều mấy vấn đề này không cần tôi đi nghĩ là được, bây giờ, chúng ta hãy thử uy lực của bảo bối này chút đi.

Tay A Đại Nhi vỗ vào va li, mắt nháy nháy.

Alan bóp trán:

-Loại việc này cô tìm mấy hộ vệ trong nhà mình thí nghiệm chẳng phải được rồi.

-Sao mà giống được, dùng mấy thằng ngốc đó căn bản là kiểm tra không ra hết ưu khuyết của Phong Thứ. Tôi nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có anh là bia sống tốt nhất.

A Đại Nhi vỗ vỗ cánh tay của Alan cổ vũ:

-Yên tâm đi, tôi sẽ hạ thấp cấp bậc uy lực của Phong Thứ lại. Chủ yếu là thí nghiệm hệ thống định vị mục tiêu và độ nhạy khi truy lùng của nó, sẽ không để anh bị thương đâu.

-Theo tôi qua đây...

Alan đành chịu.

Phạm vị tầm bắn của Phong Thứ là một nghìn hai trăm mét, đương nhiên trong lâu đài cổ không có chỗ rộng như vậy để cho A Đại Nhi thử nghiệm.

Alan dứt khoát dẫn cô đến ngọn núi phía sau lâu đài.

Vậy là nguyên một buổi sáng, người trong lâu đài đều nghe được từ sau núi mơ hồ truyền đến tiếng súng bắn không ngừng và tiếng réo kỳ quái của Alan, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng cười giòn tan của A Đại Nhi, giọng cười của cô nàng mang theo ít mùi vị đùa dai khiến những người quen thuộc A Đại Nhi đều ngầm hiểu cười thầm.

Hải Tân đứng ở cửa số, vẩy nhẹ bút:

-Xem ra thiếu gia Alan đang bị tiểu thư A Đại Nhi trêu rồi.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.