Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Bại Trong Gang Tấc

Phiên bản Dịch · 1486 chữ

Chương 169: Thất Bại Trong Gang Tấc

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Âu Lâm ôm đầu chạy trối chết.

Anh ta là khách thường xuyên của ngục giam, toàn vì một số chuyện trộm cắp vặt nên bị vứt vào trong ngục.

Nhưng khoảng thời gian trước, anh ta không được may ho lắm, trộm một chiếc đồng hồ của chủ mỏ, kết quả là bị bắt tại trận.

Do chiếc đồng hồ là hàng cao cấp được bán lậu từ Babylon sang nên Âu Lâm không những bị vứt vào trong ngục giam, hơn nữa lần này còn mang lại nạn lao tù dài đến mười năm cho anh ta.

Vì vậy khi Âu Lâm ngã xuống đất, sờ thấy một cây súng lục tự động lạnh giá nằm ở góc tường, mắt người đàn ông đảo lia lịa.

Đám đông cuối cùng vẫn bị xua tan ra, người gây chuyện là Alan và đại hán mỗi người chịu hai côn.

Chỉ khác là Alan chỉ hơi khom lưng, đại hán thì không bò dậy nổi.

Vì thế ánh mắt mọi người nhìn Alan lại có chút biến hóa, Khoa Nạp đau đầu dẫn hai người Alan và Vi Bá đi, trên đường về phòng giam kín, kêu gào:

-Lần này bị các cậu làm cho mệt chết, các cậu gọi đấy là đi hóng gió á? Tôi xem có mà cố tình đi gây sự!

Trong lòng Alan nói ông đoán không sai, miệng thì nói:

-Là anh ta chọc vào tôi trước.

-Câm miệng!

Khoa Nạp tức giận gầm lên.

Trở về phòng giam kín, mở cửa cống thông đạo ra, Khoa Nạp và một cảnh ngục khác áp tải hai người vào.

Vừa mở cửa phòng giam của Alan, đột nhiên có một tiếng súng truyền từ hướng nhà ăn đến, tiếp đó là tiếng huyên náo của mọi người.

Khoa Nạp và đồng nghiệp biến sắc, theo bản năng nhìn ra đằng sau.

Giây phút họ phân thần, Alan và Vi Bá đồng thời tấn công.

Alan đá vào gót chân ông béo, khiến ông ta kinh thét quỳ xuống.

Còn chưa kịp bò dậy, Alan lại dùng đầu gối húc mạnh vào sống mũi khiến mũi ông béo bị gãy mà kêu rắc một tiếng, máu tươi chảy ròng ròng, người hôn mê.

Nguyên lực bị khóa, tuy nhiên cơ thể Alan đã cường hóa mấy lần, sức mạnh cơ bắp và cường độ cốt cách đã vượt xa người thường, cho dù cảnh ngục cao to cũng không chịu được vài kích.

Huống hồ, hướng công kích của Alan luôn hung dữ tàn nhẫn, người chưa từng được huấn luyện công kích hệ thống như Khoa Nạp làm sao có thể là đối thủ của hắn.

Bên kia, Vi Bá cũng hạ gục đồng nghiệp của Khoa Nạp.

Hai người lục thấy chìa khóa Nguyên lực trên người cảnh ngục, sau khi mở khóa ra liền thiết lập lại liên hệ với Nguyên lực trong cơ thể.

Alan lập tức đấm một đấm vào khóa điện tử phòng giam của Bì Tư, khóa điện tử nảy lên một chùm hoa lửa khiến khóa mất tác dụng liền tự động mở.

Cửa phòng giam mở, Bì Tư bên trong kinh nghi bất định nhìn Alan.

-Đi theo chúng tôi.

Alan vẫy tay, quay đầu lại, Vi Bá đã vứt gậy điện và súng lục cho hắn.

Alan nhận lấy, giữ lại dùi cui điện, vứt súng lục cho Bì Tư, ba người lập tức chui ra cửa cống hành lang của phòng giam kín.

Vi Bá nhảy vào trong phòng cảnh vụ, hạ cửa cống xuống, như vậy đối với họ ít nhất có thể đỡ phải đối phó với hai cảnh ngục.

Khi đến nhà ăn, bên trong đã hỗn loạn hết lên, hiển nhiên có phạm nhẫn nhặt súng lục mà Vi Bá vứt dưới đất hòng vượt ngục, đáng tiếc họ không có kế hoạch hành động, rất nhanh liền dẫn đến sự can thiệp của cảnh ngục.

Mấy cảnh ngục từ phòng nghỉ chạy đến đang cầm khiên đi vào trong nhà ăn giằng co với phạm nhân.

Khi ba người Alan đến, vụ giằng co đã biến thành hỗn chiến.

Hai ba mươi phạm nhân đối phó với bảy tám cảnh ngục khiến nhà ăn gần như biến thành chiến trường thu nhỏ.

Ba người Alan nấp vào một chỗ, cố gắng bám sát vào tường để không gây sự chú ý của hai bên, mò đến cửa ra ở bên kia của nhà ăn.

Khi sắp đến cửa ra, hai cảnh ngục đột nhiên phát hiện ra ba người này, cả ba hô to xông đến.

-Chạy mau.

Alan khẽ nói, cả người bổ nhào về phía cảnh ngục, hắn lăn trên mặt đất, khi đến gần hai người, dùi cui điện đồng thời quét ngang ra.

Dùi cui điện được rót nguyên lực vào, quét vào chỗ phần chân lộ ra của hai người.

Không những kích bay họ còn làm nát phần chân lộ ra kia, khiến hai người đau đến mức ôm chân kêu thét.

Alan thừa cơ lùi ra khỏi nhà ăn, hai người Vi Bá và Bì Tư đồng thời đóng cửa lại, cửa vừa đóng lại, bên trong đã vang lên tiếng súng.

Chỉ là cửa lớn của nhà ăn mặc dù có cửa sổ nhưng lại dùng cửa sổ chống đạn, chỉ có thể tạo nên mấy vết nứt nho nhỏ.

Đặt ngang dùi cui điện cài trên then của hai cánh cửa khiến người bên trong không ra được.

Lúc này Alan mới nở ra nụ cười, ra dấu tay với hai người Vi Bá bước nhanh rời đi.

Ra khỏi nhà ăn rẽ trái, thông đạo sáng trưng, cảnh vệ trong phòng nghỉ đều bị dụ đi do sự xáo động ở nhà ăn, vì vậy hành lang này rất yên tĩnh, cuối hành lang, cánh cửa một thông đạo được mở ra, mắt thấy hy vọng vượt ngục sắp thành, ba người đều lộ ra sắc mặt vui vẻ.

Đột nhiên có mấy bóng dáng lao vào, cầm đầu chính là tên Trưởng giám ngục cao to.

Hai hộ vệ đằng sau hiển nhiên không phải cảnh ngục bình thường có thể so bì, người nào cũng bốc lên Nguyên lực trên người, nghiễm nhiên đã tiến vào trạng thái chiến đấu.

-Quả nhiên các ngươi sẽ làm một số chuyện ngu ngốc.

Trưởng giám ngục hầm hừ nói nhưng trên khuôn mặt lại dần lộ ra một nụ cười.

Ánh sáng trên khuôn mặt ông ta để lại góc tối loang lổ, khiến nụ cười này nhìn càng thêm dữ tợn:

-Tuy nhiên, như vậy rất tốt. Căn cức vào quy định hiến pháp Liên Bang, gặp trọng phạm có ý đồ vượt ngục có thể giết chết mà không cần nguyên nhân!

-Các ngươi vốn còn có thể sống thêm vài ngày nữa, lại cứ muốn tự tìm đến cái chết, vậy ta tác thành cho các ngươi!

Trưởng giám ngục hét to, quang mang Nguyên lực màu vàng nâu khởi động, vẽ ra hình thù như mạch ở bên ngoài cơ thể ông ta, tụ lại ở đầu vai trái hình thành khắc ấn đầu người mình gấu.

Vi Bá hét to một tiếng, khua dùi cui lao lên. Một dùi cui nhằm ngay trán Trưởng giám ngục gõ tới, ông ta lại cười nham hiểm, hai tay căng phồng cơ bắp lên, to hơn đến ba phần.

Cánh tay mọc đầy lông gấu rậm rạp, móng tay trên mười ngón dài như móc câu, hình dạng như tay gấu.

Trưởng giám ngục giơ cánh tay lên chắn ngang, đỡ được dùi cui điện của Vi Bá. Tiếp đó vỗ một tay ra, lập tức vỗ bay Vi Bá.

Trong không khí vang lên tiếng va đập nặng nề, Vi Bá bị đánh bay ngang ra, đập vào tường, chấn động khiến bức tường xuất hiện một khoảng vết nứt như mạng lưới.

Anh ta ngã xuống đất, trên người có năm vết móng đầy máu tươi, còn người đã bị hôn mê.

Hai hộ vệ đằng sau Trưởng giám ngục định xông lên trước, lại nghe thấy cấp trên của mình gọi:

-Tên tiểu tử tóc trắng để cho ta, còn về thằng nhóc nhát gan đó, tùy các ngươi thích chơi thế nào thì chơi.

Hộ vệ vâng mệnh lao đến, Bì Tư hét lên một tiếng, quay đầu ra sau chạy, vứt Alan lại.

Vốn là ba người đồng hành, bây giờ một ngất một trốn, chỉ còn lại một mình Alan đối mặt với Trưởng giám ngục.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.