Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật Về Nguyên Chủ (2)

Phiên bản Dịch · 1507 chữ

Chương 120: Vật Về Nguyên Chủ (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Vẽ ra một đạo thiên hỏa màu vàng cam trong mắt An Địch!

Thiên hỏa huy hoàng, đốt hết mọi thứ!

An Địch kêu to, năm ngón của bàn tay phải mở lớn về phía Alan.

Vô số tơ nhện màu tím không ngừng đan kén trong tay gã, khi kén được hình thành, được An Địch thúc đẩy, đã đè lên lồng ngực của Alan.

Gần như cùng một lúc, Viêm nguyệt màu vàng cam chém qua ngực An Địch, ngọn lửa còn lại chưa tắt, xẹt qua An Địch rồi xông ra thêm ba mét nữa, trên mặt đất lưu lại vết tích cháy đen.

Kén quang của tơ nhện áp trên hộ giáp màu than đen ở ngực của Alan, kén quang đè ép, biến hình, vỡ vụn!

Từ bên trong bắn ra vô số những nhện quang lớn nhỏ, nhện quang chớp mắt đã ở trên người Alan, hơi lóe lên, tất cả đều bùng nổ!

Trong tiếng nổ kịch liệt, ngọn lửa tím khuếch tán, khuếch tán thành gợn sóng Nguyên lực đánh bay An Địch.

Ngã trên mặt đất, An Địch mới giãy dụa bò lên.

Đột nhiên sắc mặt đại biến, gã cảm thấy máu toàn thân đang thiêu đốt.

Đó là thiêu đốt thật sự.

Tận sâu trong mắt An Địch, bắt đầu xuất hiện ánh lửa linh tinh.

Ánh lửa càng dày đặc, đau đớn kích não.

An Địch ôm đầu kêu lớn, bỗng nhiên hai ngọn lửa từ trong mắt của An Địch phun ra ngoài.

Đồng thời, các vết thương lớn nhỏ trên người An Địch đều phun ra lửa, lực lượng của Viêm nguyệt lúc này mới hoàn toàn bùng nổ, lập tức đốt cháy An Địch thành một người lửa.

Trong ngọn lửa An Địch kêu thảm thiết, đau đến rên rỉ, cuối cùng là yên lặng, chỉ có ngọn lửa vẫn đang thiêu đốt.

Bên kia, ngọn lửa tím đã tắt, đường núi dâng lên màn khói dày đặc.

Alan từ trong làn khói đi ra, hắn tất nhiên không bị tổn thương gì.

Một kích liều mạng cuối cùng của An Địch có uy lực kinh người.

Hàng trăm nhện quang đồng thời bùng nổ, nếu không phải Trầm Tịch bảo vệ và hấp thu năng lượng, thêm với hộ giáp bảo vệ mà Alan dùng Nguyên lực của bản thân triệt tiêu một phần xung kích.

Nếu là hắn của nửa năm trước, một chiêu này cũng đủ khiến hắn tan xương nát thịt!

Hiện tại, khắp mặt là máu tươi, lỗ mũi không ngừng xuất hiện tơ máu, là chấn thương do chấn động của vụ nổ gây nên.

Nhưng nói tóm lại, thương thế không được tính là nghiêm trọng, chỉ có điều ngoại thương khiến người ta sợ hãi.

Nhặt vỏ đao lên, Ám Hủy quay về vỏ.

Alan rút Ác Ma Lễ Tán mà An Địch cắm trên đường núi kia, sau hơn bảy tháng chia tay, cây dao găm này cuối cùng đã vật hoàn chủ cũ.

Nhìn về phía thi thể của An Địch, Alan cất kỹ con dao găm, xoay người rời đi.

….

Trấn Tang Đạt màn đêm kéo xuống, đèn điện sáng trưng.

Trấn nhỏ cách doanh địa của chiến đoàn thứ ba thuộc khu đồn trú mặt đất Kiêu Lang cũng không xa.

Cư dân trên trấn đa số là người nhà của binh lính, qua nhiều năm phát triển, nhân khẩu trên trấn đã đạt tới con số khoảng bốn ngàn người.

Trong phạm vi năm trăm km là tiểu trấn trong số ít tiểu trấn nơi đây, trấn Tang Đạt đã được xứng với hai chữ phồn hoa.

Cư dân trên trấn đa số là phục vụ cho quân khu, một bộ phận thì làm khai thác quặng ở mỏ quặng gần đó để sinh sống.

Tới đêm, mấy quán rượu trên trấn đều chật ních người.

Cư dân của trấn hoặc binh sĩ của nơi đóng quân đều chen chúc nâng cốc.

Đặc biệt là quán rượu Liệt Hỏa, ai tới muộn một chút liền không có chỗ ngồi.

Liệt Hỏa là quán rượu lớn nhất của trấn, phong cách bài trí tràn đầy phong tình vùng phía tây.

Một cốc rượu cũng không nhỏ hơn bao nhiêu so với một thùng rượu, cùng với vũ nữ thoát y sexy là hai chiêu bài lớn của quán rượu.

Về phần loại rượu đặc biệt của quán Hỏa Sơn, là vật trong chén được nhóm đàn ông ưu ái nhất.

Rượu Hỏa Sơn tên đúng với thật, nặng đô, một ly cũng đủ để đánh ngã một người rắn rỏi cao lớn.

Bởi vậy khi uống một ly rượu Hỏa Sơn mà Alan không say ngay tức khắc, hắn lập tức được đám đàn ông bên cạnh kính nể.

Trong thế giới của đàn ông, bọn họ chỉ kính trọng hai loại người, một loại là nắm đấm cứng, một loại là biết uống rượu.

Đặc biệt là rượu Hỏa Sơn, có thể một ly không ngã đã được xưng là mãnh nhân rồi.

Alan tuy chưa say nhưng cũng cách say không bao nhiêu.

Với vũ nữ đang nhảy trên vũ đài kia, lọt vào trong mắt hắn liền một biến thành hai người.

Hắn lắc lắc đầu, muốn để mình tỉnh táo lại nhưng vô ích.

-Sao thế, tiểu tử, rượu này đủ mạnh chưa?

La Ân cười ha ha, dùng sức vỗ vỗ vai Alan.

Alan cười khổ, La Ân chỉ nói muốn đưa bọn họ tới quán rượu giải khuây, cũng không nói sẽ tới một nơi đặc biệt này để liều mạng. Sau khi thành công săn được Hắc Quả Phụ, La Ân đã đưa bọn họ tới trấn Tang Đạt.

Bởi vì còn chút thời gian trước khi trở về Babylon nên La Ân đã dẫn bọn họ tới trấn tìm vui hưởng lạc.

Ba ngày này, bọn họ gần như là đã đi qua tất cả các quán rượu trên trấn, quán rượu Liệt hỏa đêm nay là trạm cuối cùng.

Dù sao ngày mai, đám người Alan sẽ lên phi hạm trở về Babylon.

.....

-Alan, sau khi về có dự định gì?

Trong quán rượu vô cùng huyên náo, mặc dù La Ân đã hét khản cổ thì Alan cũng chỉ miễn cưỡng nghe được.

Hắn vừa chống lại với men say, vừa uốn lưỡi:

-Học tập, nâng cao thực lực, tiến vào nội bộ gia tộc, xây dựng đoàn săn bắt, viễn chinh ngoại vực. Tạm thời cũng chỉ nghĩ được chừng này…

-Nghe cũng khá được đấy.

La Ân bá vai hắn nói:

-Babylon là một nơi tốt, Bối Tư Kha Đức cũng cường mạnh. Có được cơ hội này cậu phải nắm bắt tốt, tin tưởng tôi, là đàn ông thì phải viễn chinh ngoại vực. Giống như tôi lăn lộn ở mặt đất chẳng có tiền đồ gì, chiến trường ngoại vực mới là một mỏ vàng. Đương nhiên, nếu không có thực lực, chẳng những không đào được vàng mà còn biến thành một đống xương bốc mùi trong mỏ vàng.

Alan lắc lư gật đầu, thực sự tin tức về chiến trường ngoại vực hắn cũng chỉ biết có chút rìa ngoài thôi.

Còn đó là nơi như thế nào, hiện tại đối với hắn mà nói vẫn là một chuyện hoàn toàn xa lạ.

Hắn chỉ biết, đó là thủ đoạn bành trướng thực dân, mà đằng sau mỗi một đại gia tộc, có ai là không đồng thời mở ra đến mấy chiến trường ngoại vực đâu.

Có thể thấy được chinh chiến ngoại vực gần như là con đường duy nhất để đến với sức mạnh và quyền thế.

-Đúng rồi, Thiếu úy.

Alan ợ một cái, nói:

-Tôi có thể nhờ anh điều tra về một người không?

-Ai, chỉ cần ở trong khu 13, cho dù là một con chuột, tôi cũng có thể tìm được nó ra. Đương nhiên, con chuột đó phải có tên, ha.

La Ân cũng hơi ngà ngà say, giọng nói bắt đầu lửng lơ.

-A Cơ Mễ Đức (A Cơ Mễ Đức), tôi chỉ biết một cái tên, còn lại không rõ.

La Ân dùng ngón tay vẽ vời mấy cái không có ý nghĩa gì:

-A Cơ Mễ Đức? Cái người tên A Cơ Mễ Đức mà bảo “Cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng quả đất lên” đó á?

Alan lắc đầu:

-Tôi xác định không phải, đại khái chỉ là trùng tên mà thôi. Bất kể như thế nào, người đó tên là A Cơ Mễ Đức.

-------

Event trị giá hơn 30.000 TLT - Ra Mắt Tận Thế Biên Giới (Bản Dịch) - 30.000 TLT từ ngày 1 đến 3 tháng 6

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 10 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.