Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Bộ Mặt Thật. (1)

Phiên bản Dịch · 1085 chữ

Chương 4: Bộ Mặt Thật. (1)

Một ngày nọ, Tháp Hệ thống bất ngờ xuất hiện trên Trái đất và có thể nhìn thấy nó lơ lửng trên tầng khí quyển.

Theo lời mời gọi của tòa tháp, nhân loại lần lượt bước vào tòa tháp.

Mỗi tầng của tòa tháp đều đầy rẫy những con quái vật đến từ thế giới khác.

Và một số người được ngọn tháp lựa chọn và trao cho những ‘kỹ năng’.

Với mỗi người, điều kiện để thức tỉnh một kỹ năng sẽ có nhiều khác biệt.

Có người đã đánh một con bù nhìn cả một vạn lần trong phòng huấn luyện. Sau đó, kỹ năng tự nhiên xuất hiện.

Có người đột nhiên nghe thấy một giọng nói từ Thần Linh ban phước lành!

Có người bỗng dưng sử dụng được ma thuật khi chỉ vừa bước vào.

Có nhiều người đã phải vật lộn để leo tháp vì họ thiếu kỹ năng. Ngược lại, có những thợ săn đang gặt hái thành công và sống ung dung tự tại nhờ nhận được sở hữu kỹ năng mạnh mẽ.

Và Hỏa Vương chính là một trong số đó.

Kim Gong-ja càu nhàu và loạng choạng bước đi. Hắn đã uống say mèm trong quán và không biết trời đất gì nữa.

Không biết hắn đã uống trong bao lâu nhưng khi vừa bước vào một con hẻm thì hắn đã nôn thốc nôn tháo.

- Có vẻ như bãi nôn đang tô điểm cho cuộc sống mình thêm phần tồi tệ.

- Tức chết đi được …

Kim Gong-ja hét mắng.

- Thà rằng hệ thống không cho ta kỹ năng … nhưng tại sao lại cho ta loại kỹ năng cấp S+ khốn nạn như thế? Niềm hy vọng hão huyền này làm mình muốn chết đi cho xong.

Trạng thái của Kim Gong-ja tuyệt vọng không khác gì một gamer không phải vì quay mãi mà không nhận được một vị tướng năm sao mà là khi nhận được một vị tướng năm sao mà chất lượng lại còn tệ hơn vị tướng ba sao.

Cho nên, Kim Gong-ja cho rằng thứ kỹ năng cấp S+ mà hắn vừa nhận được còn vô dụng hơn một kỹ năng cấp D.

Kim Gong-ja khịt mũi, tiếp tục mắng chửi.

- Mẹ kiếp!

Theo điều luật quy định, mỗi một thợ săn khi thức tỉnh thì phải báo cáo điều đó với Hiệp Hội Thợ Săn nhưng với tình huống của Kim Gong-ja … hắn làm sao mà báo cáo nó?

Nếu như để người khác biết được hắn nhận được kỹ năng tệ hại này thì hắn thà đâm đầu tự sát.

- Làm sao ta có thể cho họ xem loại kỹ năng rác rưởi như vậy? Thật quá xấu hổ.

Trong đầu Kim Gong-ja hiện lên cảnh tượng khi đó.

- Xin chào quý ngài thợ săn thân mến!

Rồi họ hỏi tiếp.

- Ngài đã nhận được kỹ năng trong hoàn cảnh hoặc tình huống như nào?

Liệu hắn có thể trả lời như thế nào, chẳng lẽ hắn phải nói:

- Ừ thì … Ta ghen tị với ranker top 1.

- Xin lỗi! Ngài vừa nói gì cơ? _ Khuôn mặt của họ biến dạng vì quá bối rối.

Và Kim Gong-ja chậm rãi giải thích.

- Có lẽ vì ta đã phát điên vì lòng đố kỵ và ghen ghét. Cho nên Tháp Hệ Thống đã ném cho ta một kỹ năng rác rưởi như thể nó muốn sỉ nhục ta.

‘Nó thậm chí còn nói rằng mình là một kẻ thảm hại với lòng ghen tị chưa từng thấy.’

Kim Gong-ja tự cười chính mình.

Làm sao hắn có thể nói ra chuyện nhục nhã đó! Hắn sẽ cười và đau khổ trước cuộc đời đen đủi, bạc bẽo của mình.

Và đó chính là lý do khiến hắn uống như điên và cuối cùng đi loanh quanh trong một con hẻm hẻo lánh.

Khi tỉnh táo hơn, hắn không nhận ra nổi mình đang ở đâu. Thậm chí hắn cũng không thể nhớ mình đến đây bằng cách nào và khi nào.

Đúng lúc ấy ...

- Xin đừng!

Một tiếng hét yếu ớt vang lên trong màn đêm. Nó đến từ phía bên kia của con hẻm.

Giọng nói đau đớn van xin.

- Làm … làm ơn! Sao ngài lại …

Ngay lập tức, cơn buồn ngủ của Kim Gong-ja biến mất.

Giọng nói đó quá chân thật, không phải là giọng của một kẻ say rượu, cũng không phải là ảo giác. Dù không thể biết đó là ai, Kim Gong-ja vẫn hiểu rằng người đó đang bị đe dọa tính mạng.

‘Chuyện gì đang xảy ra vậy?’

Hắn tự hỏi và nép mình vào tường. Theo bản năng, hắn nín thở, từng bước một và lặng lẽ bước về phía con hẻm nơi phát ra tiếng hét.

Khi hắn đến gần, giọng nói trở nên rõ ràng hơn.

‘Đây là …’

- Ngài Hỏa Vương! Sao đột nhiên ngài lại …

Giọng nói của một người phụ nữ cất lên.

- Tốt nhất cô đừng tốn sức kêu la vì chẳng có ai ở đây nghe thấy tiếng cô kêu cứu đâu.

Giọng nói của một người đàn ông cất lên.

Và có lẽ, đây cũng là sai lầm ngu ngốc thứ hai mà Kim Gong-ja đã mắc phải trong ngày hôm nay.

Sai lầm đầu tiên là việc hắn đã uống rượu cho đến say xỉn.

Thường thì Kim Gong-ja không làm thế, tuy nhiên, trong một ngày mà đen đủi tận cùng thế này thì hắn muốn giải thoát chính mình bằng rượu và đã uống rượu như uống nước lã.

Sai lầm thứ hai là việc hắn đã không bỏ chạy khi nghe thấy tiếng hét.

- Ta đã cho thuốc độc vào ly của cô rồi.

Người đàn ông kia nói cùng theo tiếng cười nham hiểm nhưng không hiểu tại sao mà Kim Gong-ja lại cảm thấy giọng nói đó quen thuộc đến vậy.

- Thuốc độc? Ngài Hỏa Vương … ngài nói gì cơ?

Và cả giọng nói của người phụ nữ ấy cũng rất quen.

- Chà! Cô diễn tốt đấy. Nếu người khác nhìn thấy cảnh này, họ sẽ nghĩ cô là nạn nhân nhỉ?

[Nếu như bạn không hài lòng về chất lượng chương dịch thì hãy để lại một lời bình luận bên dưới khung chat. Tôi sẽ luôn lắng nghe sự góp ý từ các bạn. Chân thành cảm ơn!]

Bạn đang đọc Ta Mạnh Lên Nhờ Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS (Bản Dịch) của Shin Noah
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chienthan0908
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.