Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu giết người (1)

Tiểu thuyết gốc · 1755 chữ

Nghe tiếng cười đùa bên ngoài Vương Lâm hạ quyết tâm. Nhận thấy Vương Lâm đứng dậy, một tên thị vệ cất lời

-‘Bệ hạ người có gì phân phó’

-‘Ta muốn ra ngoài đi dạo, không cần đông người, hai ngươi đi theo ta’Vương Lâm chỉ vào Nhất Khôn và Nhất Tạ

-Nhất Khôn, Nhất tạ’ Chúng thần tuân mệnh’

Thập Tứ tại bên ngoài cửa nhận thấy bên trong có động tĩnh liền nhắc nhở bọn thị vệ im lặng.

‘Két’tiếng cửa mở ra, Thập Tứ nhận ra hai kẻ bước ra chính là Nhất Khôn với Nhât Tạ, đi sau bọn họ là bệ hạ. Nhìn thấy bệ hạ Thập Tứ cất lời

-‘Bệ hạ người có việc gì cần sai bảo’

-Giống lúc trước, Vương Lâm nói:’ Ta muốn ra ngoài đi dạo, hắn và ngươi đi theo ta’

-Thập Tứ:’Vâng’

Thập tứ nhìn vào nhóm thị vệ hộ tống hắn không khỏi cảm thấy hoài nghi, có 4 người hộ tống nhưng hắn nhận ra rằng những người hộ tống gồm Nhất Khôn, Nhất Tứ, Trư Hùng và hắn đều là gián điệp, hắn không biết là vị bệ hạ này của hắn đen đủi hay là may mắn mà trong tất cả thị vệ lại chọn ra được bốn bọn hắn. Nếu bây giờ chủ nhân của hắn ra mệnh lệnh không nghi ngờ gì, Vương Lâm sẽ bị bọn họ giết chết ngay tại đây. Nơi bọn hắn đi đến là hậu hoa viên, chỉ gần đến nơi Thập Tứ đã ngửi được mùi thơm xộc lên mũi, bỗng Vương Lâm lên tiếng

-‘Các ngươi biết hương thơm này là của loài hoa gì không’

Thập Tứ định cất lời nhưng Vương Lâm đã nói

-‘Tên của loài hoa này là nhật nguyệt, như cái tên loài hoa này chỉ nở vào đêm trăng, mỗi khi nở tỏa mùi thơm của loài hoa này hoàn lấn át các loài hoa xung quanh’

Bước vào hậu hoa viên, Vương Lâm vừa đi vừa nói cho bọn họ về các loại hoa trong vườn, màu sắc, hương thơm khi nở, cách để nhận biết, ý nghĩa cũng từng loại hoa. Thập Tứ chỉ im lặng đi theo, hiện tại trong lòng hắn cảm thấy bất an, rất bất an. Từ lúc làm gián điệp đến này hắn đã trải qua bao nhiêu cuộc thanh trừng, bao nhiêu nguy hiểm nhưng đây là lần đầu hắn cảm thấy bất an như vậy. Không chỉ có một mình Thập Tứ, 3 kẻ còn lại cũng cảm nhận được bất thường. Thấy Vương lâm đã ngừng nói dừng lại ở trước một cái cây lớn, Thập Tứ quyết định cất lời.

-‘Thưa bệ hạ đã, bây giờ đã muộn rồi, mong bệ trở về nếu có nguy hiểm xảy ra cho bệ hạ chúng thần gánh không hết tội’

-‘Nguy hiểm, đây là trong hoàng cung ai dám làm hại đến trẫm. Hoàng cung có hơn 10000 thân binh luôn sẵn sàng đợi lệnh, hàng nghìn thị vệ túc trực ngày đêm một con chuột cũng không vào được, một con ruồi cũng đừng hòng rời khỏi’

-‘Vâng bệ hạ, nhưng cẩn tắc vô ưu, mong bệ hạ nghĩ lại’Thẩm Tứ đáp lời, trời về đêm lạnh lẽo, dù vậy Thầm Tứ hiện tại mồ hôi đã ướt hết vai, hắn bây giờ cảm thấy rất sợ hãi.

Nhìn bảng thông tin, Vương Lâm biết thêm được một điều rằng nếu đối phương sinh ra cảm giác mãnh liệt với hắn, thông tin của đối phương cũng sẽ xuất hiện. Vương Lâm không khỏi nở nụ cười

-‘Tên: Trư Hùng, 35 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: võ giả ngũ trùng, công pháp: thất sát đao pháp, điểm trung thành:15, cảm xúc: sợ hãi++’

-’Tên: Nhất Tạ, 30 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: võ giả tứ trùng, công pháp: Song hùng kiếm pháp, điểm trung thành:10, cảm xúc: sợ hãi++’

-’ Tên: Nhất Khôn, 30 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: Song hùng kiếm pháp, công pháp: võ giả tứ trùng, điểm trung thành:11, cảm xúc: sợ hãi+’

-’ Tên: Thập Tứ, 40 tuổi, giới tính: nam, cảnh giới: võ giả bát trùng, công pháp: thất sát đao pháp, điểm trung thành:15, cảm xúc: sợ hãi++++, đặc trưng: tay trái dài hơn tay phải, đang bị thương ở chân trái, không có người thân, tay sai của Vương Dĩnh’

Thập Tứ thấy Vương lâm nở nụ cười hắn không khỏi càng thêm sợ hãi, hắn vô thức sờ lên thanh đao bên người để tìm kiếm sự an toàn. Nghe thấy Vương Lâm đáp lời Thập Tứ và 3 kẻ còn lại lùi lại một bước.

-‘Cẩn tắc vô ưu, ha ha ha, các ngươi còn phải lo lắng gì nữa, hiện tại chỉ có mình ta các ngươi còn sợ hãi cái gì nữa. Lũ chó săn của Vương Dĩnh, Thập Tứ ngươi thấy ta nói đúng không’

-‘Bệ hạ, ngài đang nói điều gì vậy, thần thật sự không hiểu’Thập Tứ đáp lời. Nghe được cái tên Thập Tứ trong lời Vương lâm, hắn hiểu rằng Vương Lâm đã biết thân phận của bọn hắn. Thập Tứ nhanh chóng dùng ám thị bảo 3 kẻ còn lại bao vây lấy Vương Lâm.

Nhìn bốn tên thị vệ rút vũ khí bao vây lấy chính mình, Vương Lâm không khỏi hít một ngụm khí lạnh. Kế hoạch đã vạch ra, hiện tại Vương Lâm cần chứng thực lần cuối vì vậy hắn đã tạo ra tình cảnh này.

-‘Không hiểu, nếu không hiểu thì các ngươi đang làm cái gì vậy, chĩa vũ khí về vua của các ngươi’

-Trư Hùng:’Phỉ, ta khinh thường ngươi cũng dám tự xưng là vua, một kẻ vô dụng như người làm vua có ích gì’ giọng điệu Trư Hùng mang đầy vẻ khinh thường

-Nhất Khôn:’ Phỉ, đúng vậy người như ngươi là vua đúng là vô ích, không bằng để hai bọn ta làm vua còn tốt hơn ngươi’

-Nhất Tạ:’Vương Lâm nộp mạng đi, ngươi không còn đường thoát đâu’. Chỉ mới đây hắn còn cảm thấy sợ hãi nhưng nhận ra rằng, Vương Lâm chỉ có một mình chưa nói đến Vương Lâm chỉ là một kẻ vô dụng chưa từng học võ một mình hắn cũng xử lý được, huống hồ gì bọn hắn có đến 4 người

-‘Ha ha ha, ha, ha’

- Thập tứ: ‘Ngươi điên rồi ha, người cười cái gì chẳng lẽ ngươi muốn gọi người đến’

-Vương Lâm:’ Thật sự các ngươi nghĩ chỉ có 4 người các ngươi có thể giết được ta sao, nếu được thì cứ thử xem’

Vương Lâm vừa dứt lời ngoại trừ Thập Tứ, 3 kẻ còn lại đồng loạt đánh tới. Đứng ngoài quan sát, nhìn đòn tấn công từ 3 phía đánh đến Thập Tứ chắc rằng Vương Lâm phải chết không sai, Vương lâm chỉ là người bình thường đối mặt với 3 võ giả cái chết là không nghi ngờ

-‘keng’tiếng kim loại va chạm nhau vang lên

Cả ba người Nhất Khôn, Nhất Tạ, Trư Hùng đồng thời lùi lại, Vương Lâm vẫn bình yên trước đòn tấn công.

-‘Trư Hùng tại sao ngươi lại ngăn cản bọn ta’

-‘Nhất Khôn, Nhất Tạ cái đó ta phải hỏi các ngươi, tại sao lại cản đao của ta’

Cảm giác sợ hãi không ngừng trào dâng trong người Thập Tứ, hắn ở ngoài đã nhìn thấy tất cả. Nhất Khôn, Nhất Tạ, Trư Hùng cùng lúc tấn công. Nhất Khôn, Nhất Tạ thi triển là song hùng kiếm pháp kiếm, đòn tấn công từ trên xuống còn Trư Hùng thi triển thất sát đao pháp thức thứ 3: thi triển một đòn tấn công từ dưới lên với uy lực có thể chẻ đôi cả một tảng đá, nhưng ngay lúc chém tới Vương lâm do diện tích quá ngắn, thanh đao vướng vào nền đất sau đó đổi hướng thay vì chém đến Vương Lâm thì lại nhắm đến đòn tấn công của song hùng kiếm pháp. Thập Tứ bây giờ không ngừng sợ hãi, hắn đã nghĩ rằng Vương lâm điên rồi khi một mình hắn dám đối đầu 4 người bọn hắn, nhìn Vương Lâm không tổn hại gì sau đòn tấn công Thâp Tứ không nghĩ vậy nữa, hiện tại hắn cảm giác được nguy cơ to lớn. Không kéo dài thời gian nữa Thập Tứ thi triển Thất sát đao pháp thức thứ 6: để lĩnh hội thức thứ 6 hắn đã mất 8 năm trời, đây là đòn tấn công mạnh nhất bây giờ của hắn.

Thập Tứ ra chiêu đồng thời ra ám hiệu cho 3 người còn lại cũng đồng loạt đánh đến, để tránh lặp lại sai lầm lúc trước 3 người bọn họ không tiến đánh cùng một lúc mà Trư Hùng tiến đến trước vì hắn và Thập Tứ đều cùng tu một loại công pháp. Thập Tứ cùng Trư Hùng đánh đến, trúng đòn này Vương lâm chết không nghi ngờ, cho dù tránh được Nhất Khôn cùng Nhất Tạ sẽ từ hướng còn lại giết đến. Thập Tứ thập phần tự tin, hắn sẽ không mắc sai lầm như Trư Hùng, lao nhanh đến Vương Lâm, Thập Tứ nhìn thấy vẻ mặt Vương Lâm thần sắc không đổi, vẻ mặt mang theo sự tự tin kèm mong chờ. Đòn tấn công chuẩn bị tiến tới Vương lâm, bỗng tấm gạch ngay dưới chân Thập Tứ vỡ nát làm hắn ta mất thằng bằng, đòn tấn công hướng đến Vương Lâm giờ đây lại hướng đến Trư Hùng kẻ đang đến từ hướng đối diện.

-‘Phụt’

Không kịp nhận thức vấn đề Trư Hùng đã bị thanh đao của Thập Tứ chém trúng, đầu nát hoàn toàn không kịp trăn trối gì, thanh đao của Trư Hùng bay lên không trung. Nhất Khôn, Nhất Tạ từ hai bên lao đến, thân xác không đầu của Vương Hùng bay về phía Nhất Khôn hoàn toàn che chắn đòn tấn công của hắn đến Vương Lâm, thanh đao của Trư Hùng xoay vòng trên không hướng Nhất Tạ không kịp phản ứng mà bay đến, chém bay cánh tay phải đang cầm kiếm của hắn, thanh kiếm tiếp tục theo đà hướng Thập Tứ bay đến chém đứt chân trái của hắn xong đó dừng lại chém sâu vào phía chân phải.

-‘Á, Á’

-‘Á, Á’

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.