Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giấc mơ của đôi bạn trẻ

Tiểu thuyết gốc · 2032 chữ

Lượt xem của Họa Miêu tăng cao nhưng lượt dislike cũng tăng nhanh chóng, có thể nói đây là MV có lượt dislike cao kỷ lục trong giới âm nhạc từ trước tới nay.

Hàn Yến mặt tái xanh, Hào Tụy Biên liên tục kêu cứu, đây là nhóm hắn trăm chọn ngàn tuyển đấy. Lần này ra mắt thất bại thì tương lai phía trước không khả quan được.

Hàn Yến cứ nghĩ đến khuôn mặt đắc ý của Cao Như Bình, trong lòng hắn vô cùng khó chịu. Rốt cuộc tại sao những nick ảo do hắn lập ra đều bị chặn một cách kỳ lạ vậy? Chưa kể lượt dislike từ đâu mà ra.

Hào Tụy Biên đang đau đầu suy tính kế hoạch mới thì thư ký từ bên ngoài chạy vào “đã tìm ra nguyên nhân lượt dislike của nhóm tăng cao rồi!” Thư ký của Hàn Yến chạy vào, vừa thở vừa nói.

“Các fan của UU phát hiện MV của Họa Miêu đạo ý tưởng MV Bay xa của UU, vì thế bọn họ rủ nhau tẩy chay MV của Họa Miêu.”

Hào Tụy Biên nghe thấy vậy, khuôn mặt bỗng chốc biến đổi, vẻ lo lắng lúc trước biến thành phẫn nộ. Ông ta lao ra khỏi tòa cao ốc của Hàn thị, cái dáng vẻ như sắp ra chiến trường của ông ta khiến cho Hàn Yến không cần nghe giải thích cũng hiểu được, MV lần này của Họa Miêu, chỉ e là đã có người động tay chân rồi.

Hàn Yến bình tĩnh lại, mấy năm gần đây danh tiếng UsK lên nhanh, hiển nhiên hai công ty top đầu không thích điều đó. Động tay chân vào MV của Họa Miêu là chuyện khá đơn giản, ví dụ như cho người đưa ra ý tưởng, Hào Tụy Biên có vẻ nóng lòng đưa nhóm nhạc mới lên sàn mà không để ý về vấn đề bị người khác thọc ngay từ khâu chuẩn bị. Điều này khiến Hàn Yến ý thức được, Hào Tụy Biên cũng chẳng phải người có năng lực gì. Nhưng tại sao kiếp trước ông ta lại vươn lên trở thành trùm showbiz, thật khó hiểu.

Hàn Yến im lặng suy nghĩ lại chuyện xưa, kiếp trước hắn chỉ quan tâm đến kinh doanh gia tộc, chuyện showbiz ngoài việc chèn ép Cao Như Bình và bảo vệ Ngọc Mẫn ra, hắn không hề quan tâm tới, vì vậy đã có biến cố gì xảy ra với UsK, hắn cũng không biết được.

“À...” Hàn Yến bỗng thốt lên, hắn biết được lý do tại sao UsK lại thành công trong tương lai rồi, còn không phải phốt của Cao Như Bình quá lớn, khiến giá cổ phiếu của DJUM giảm mạnh. Vì muốn duy trì mà phải xác nhập với UsK của Hào Tụy Biên, nghệ sĩ công ty của DJUM liền biến thành nghệ sĩ của UsK, vậy nên Hào Tụy Biên biến thành ông trùm lớn là điều hiển nhiên.

Hàn Yến trăm suy ngàn tính cũng không thể ngờ rằng việc bắt tay với Hào Tụy Biên để đánh đổ Cao Như Bình là nước đi khó khăn nhất. Thứ nhất, Ngọc Mẫn đã không còn ở dưới chướng Cao Như Bình thì việc cô ta gây hại tới Ngọc Mẫn không thể xảy ra. Thứ hai, hiện tại coi như Cao Như Bình cũng sống lại giống như hắn, việc giẫm lên vết xe đổ là điều không thể nào. Thứ ba, Vì Cao Như Bình vốn là người có kinh nghiệm, chuyện tương lai trong giới, cô ta chắc hẳn biết rất rõ.

Hàn Yến ngẩng đầu nhìn trần nhà, môi hơi mím lại, trong lòng liền nghĩ tới một vài thứ. Cuộc chơi mà không dùng thủ đoạn thì không phải là cuộc chơi rồi. Hàn Yến nghĩ vậy liền đứng lên với chiếc áo khoác rồi đi ra ngoài.

...

Cao Như Bình lúc này đã không còn ở công ty nữa, cô lái xe về nhà. Khi mở cửa nhà ra, trong nhà tự dưng nhiều hơn mấy người.

Tần Thiên mặc tạp dề bưng đồ ăn đặt xuống bàn, vừa trông thấy Cao Như Bình, anh liền mỉm cười.

“A, chủ tịch về rồi đấy à? Hôm nay vợ chồng nhà nô tài đến nhà phục vụ quý chủ tịch đây.”

Cao Như Bình nhìn người đàn ông trước mặt, dáng người cao, khuôn mặt sáng sủa, đôi mắt nhìn cô như biết cười. Mặc dù chưa từng gặp, nhưng với cách nói chuyện kiểu này, cô có thể khẳng định được đây là Tần Thiên, bạn của nữ phụ Cao Như Bình.

“Đến sao không nói trước với mình, định tạo bất ngờ hay gì?” Cao Như Bình đưa chiếc cặp tài liệu cho cô giúp việc, còn mình thì đi vào trong bếp nhìn thử. Trong bếp, Ánh Nguyệt đang chăm chú nấu ăn, thấy Cao Như Bình bước vào liền cười tươi như hoa.

“Chào chị Như Bình, chị làm về cứ ngồi ở ngoài nghỉ ngơi đi, đồ ăn e sắp nấu xong rồi.”

Sau khi nhìn thấy Ánh Nguyệt, Cao Như Bình lại quay sang nhìn Tần Thiên, ánh mắt hiện rõ lên vẻ không thể tin được. Tại sao Tần Thiên mập mạp và cao như thế, mà vợ lại nhỏ gầy đáng yêu như này? Này là cái tổ hợp gì vậy chứ?

“Nhìn... nhìn cái gì mà nhìn, lâu không thấy trai hay gì?” Thấy Cao Như Bình nhìn mình như kiểu đang đánh giá món hàng, Tần Thiên chống tay hai bên hông, giọng điệu giống người đang hờn dỗi.

Cao Như Bình thở dài đưa tay vỗ trán, một người vô tư thế này thì sao lại có thể làm luật sư được nhỉ? Cô không đáp lại lời của Tần Thiên mà xắn tay áo vào bếp phụ Ánh Nguyệt, để lại Tần Thiên đứng ở cửa với một đống dấu hỏi chấm to đùng.

“Ôi chị, chị cứ để em làm cho, mấy việc bếp núc này em là chuyên gia đấy, chị làm về mệt cứ ngồi nghỉ đi chị!” Ánh Nguyệt thấy Cao Như Bình cầm quả dưa chuột lên định thái liền vội cản lại.

“Không sao, em cứ nấu món của em đi, hôm bữa chị mới học trên mạng được cách làm món nộm dưa chuột, nay muốn làm thử thôi.”

Ánh Nguyệt nghe Cao Như Bình nói vậy, muốn mở miệng nói gì đó nhưng cuối cùng lại im lặng, cô vừa nấu vừa liếc nhìn Cao Như Bình.

Cao Như Bình cầm rửa quả dưa chuột và cà rốt, sau đó dùng dao nạo thành thạo biến quả dưa và cà rốt thành những sợi mỏng. Tiếp đó cô lại lấy đường, bột canh, ớt băm nhỏ, chanh vắt lấy nước, tất cả trộn vào cùng với bát dưa chuột cà rốt. Sau khi trộn xong, liền đem bát tô đó bọc màng thực phẩm vào, rồi đem để tủ lạnh. Ánh Nguyệt còn chưa hiểu được tại sao Cao Như Bình lại đem bát nộm để vào tủ lạnh thì lại thấy Cao Như Bình đem rau thơm và lạc rang sẵn ra đập nhỏ, còn cắt hoa bằng dưa chuột và cà rốt. Đợi tầm mười phút, Cao Như Bình lấy bát nộm trong tủ ra, rắc lạc rang và rau thơm lên trên, trộn đều rồi dùng đũa gắp sang chiếc đĩa to, thao tác nhanh gọn và điêu luyện đến kinh ngạc.

Nhìn đĩa nộm giống như một tác phẩm nghệ thuật trước mặt, hai vợ chồng Tần Thiên kinh ngạc đến mức mắt mở to như sắp rớt cả ra ngoài.

“Em... em thử một miếng được không chị?” Ánh Nguyệt thực sự muốn ăn thử xem vị của món nộm như thế nào, thấy Cao Như Bình gật đầu một cái, cô liền cầm đũa gắp một miếng lên ăn thử. Vị chua ngọt và cay cay hòa quyện vào với nhau, vì để trong tủ lạnh, cảm giác man mát ở đầu lưỡi khiến món nộm thêm phần ngon và lạ hơn.

“Thế nào vợ? Có ăn được không thế?” Tần Thiên nhìn đĩa nộm nghi hoặc hỏi.

Hai mắt Ánh Nguyệt sáng lên “Ngon lắm chồng ạ, anh ăn thử đi nè!” Ánh Nguyệt nhét đũa vào tay Tần Thiên, nhưng Tần Thiên chơi với Cao Như Bình từ nhỏ, còn chưa từng nghe thấy cô biết nấu ăn bao giờ đâu. Món này nhìn thì đẹp đấy nhưng có chắc là ăn được không? Thấy vợ đưa tay đẩy đẩy, Tần Thiên đành gắp một miếng nhỏ đưa lên miệng.

“Ui chao, ăn được thật vợ ạ.” Tần Thiên vội bê đĩa nộm chạy nhanh ra khỏi phòng bếp, thấy chồng mình như vậy, Ánh Nguyệt chỉ biết cười ngượng.

Cuối cùng Cao Như Bình cũng hiểu được tại sao Tần Thiên lại có thân hình mập mập như thế này, thức ăn thừa trên bàn, cậu ta ăn sạch không chừa lại thứ gì cả.

“Đính chính là Tần Thiên từng bị bọn bắt cóc bỏ đói nên khi được cứu về nhà, chỉ cần bụng còn có thể ăn thì sẽ ăn cho tới hết.” Âm thanh hệ thống lại vang lên trong đầu Cao Như Bình, sau khi hiểu được câu chuyện phía sau, cô liếc nhìn Tần Thiên thêm một cái. Thì ra trên đời này, mọi sự vật, sự việc đều có nguyên nhân của nó. Nhìn một người vô tư như Tần Thiên, đâu ai biết cậu là luật sư, nhìn thân hình của cậu ấy, đâu ai biết cậu đã từng bị bỏ đói một thời gian dài.

Sau khi ăn xong, Cao Như Bình dẫn hai vợ chồng lên phòng làm việc.

“Công ty giải trí của cậu sắp phá sản hay sao mà lại đi mở công ty điện tử?” Sau khi nghe Cao Như Bình muốn lập một công ty điện tử riêng thì Tần Thiên cảm thấy IQ cao siêu của mình không đủ để hiểu được con người Cao Như Bình. Đột nhiên biết làm nộm, rồi đột nhiên đòi kinh doanh điện tử, cái ngành mà cô không hề được đào tạo, mà cơ bản là trước giờ không hề có hứng thú gì.

“Cậu biết đấy, ước muốn của con người là vô tận, sống đến tuổi này rồi, mình muốn làm cái gì mới lạ, mang thương hiệu của riêng mình. Tuy hiện tại mình là chủ của DJUM, nhưng đó không phải là nỗ lực của bản thân mình tạo ra, nó là của cậu mình và các cổ đông lập lên.”

“Nhưng lập công ty mới rất khó để cạnh tranh, vì Hàn thị là tường thành lớn phủ khắp đất nước, trên thế giới nó là một trong ba thương hiệu đứng đầu, cậu muốn kinh doanh ngành này chỉ sợ khó lòng mà lên được.” Tần Thiên nghiêm túc nói.

“Nếu đi lên kiểu truyền thống thì rất khó, nhưng mình có hướng phát triển riêng, cậu nhìn thử tài liệu này xem.” Cao Như Bình đưa tập giấy cho Tần Thiên.

Ban đầu cậu cũng chỉ định đọc qua, nhưng càng đọc càng cảm thấy hấp dẫn, chiến lược kinh doanh mà Cao Như Bình lập ra, quả thật là rất khả quan. Sau khi đọc xong, ánh mắt nhìn Cao Như Bình sáng như ánh đèn đêm.

“Chủ tịch, cậu lập công ty đi, mình sẽ giúp cậu làm tất cả các giấy tờ pháp lý. Còn có mình chi ít tiền, cậu cho vợ mình làm cổ đông được không?”

“Được!”

“Okee, Vợ ơi, ước mơ thành bà chủ không cần đi làm của em sắp trở thành hiện thực rồi...” Tần Thiên quay sang nháy mắt với Ánh Nguyệt, khuôn mặt của cô vì lời của chồng mà đỏ bừng lên.

Trong phòng làm việc, ba người vừa ngồi vừa nói về tương lai, một tương lai tươi sáng được bọn họ cẩn thận vẽ ra.

Bạn đang đọc Ta Cùng Hệ Thống Không Chung Đường sáng tác bởi Hằng_Chun

Truyện Ta Cùng Hệ Thống Không Chung Đường tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hằng_Chun
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.