Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dần truyền ra tiếng ác

Phiên bản Dịch · 1113 chữ

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

A a a, tên khốn Bùi Lăng kia, rốt cuộc hắn đã âm thầm nói những điều gì?

Ngay cả Lỗ sư tỷ cũng hiểu lầm mối quan hệ của nàng và Bùi Lăng!

Ghê tởm! Trong phần tuyển chọn Nam Vực tiếp theo, nàng nhất định phải khiến Bùi Lăng trả giá đắt!

Ba ngày sau, trong tĩnh thất của Lan Xuân biệt viện, Bùi Lăng từ từ mở mắt, ánh sáng màu xanh thẳm lóe lên trong mắt rồi biến mất.

Ba ngày nay, ngoại trừ luyện chế một ít đan dược, hắn luôn rèn luyện linh lực của mình, điều chỉnh trạng thái.

Lúc này nhìn lại, vốn tu vi đột nhiên tăng lên, đã có vẻ dần hòa hợp với khí cơ.

Có nghĩa Bùi Lăng đã có sự nắm giữ càng thấu triệt hơn với thực lực Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, căn cơ cũng càng vững chắc, thuần hậu.

Thấy canh giờ đã gần đến, hắn nhanh chóng chạy tới điểm tập hợp ở Hòe Âm phong.

Xung quanh điểm tập hợp có một vài đệ tử vây quanh xem náo nhiệt, đang tốp năm tốp ba xì xào bàn tán.

"Thật thê thảm, đều đã chết."

"Không có một người sống."

"Đây có là gì chứ? Đáng sợ nhất là, ngay cả Chấp Sự đường cũng không tìm được chứng cứ..."

"Thật sao? Ngay cả Đường Nam Trai sư huynh cũng chết ở trong tay hắn? Đây là Đường Nam Trai sư huynh đó!"

"Phương Dã sư huynh cố ý đến Chấp Sự đường tìm hiểu, không sai được. Không chỉ Đường sư huynh, còn có Trương Thạc sư huynh, Quản sư tỷ, Tiêu sư huynh và..."

Còn chưa nói hết câu, phát hiện Bùi Lăng đã đến, sắc mặt tên đệ tử này trắng bệch, lập tức im miệng, run giọng nói: "Bùi, Bùi sư huynh!"

Tên đồng môn đang khẽ nói chuyện với hắn ta cũng vội vàng rút lui, tỏ vẻ hoàn toàn không quen biết.

Thấy ánh mắt Bùi Lăng nhìn tới, tên đệ tử này lập tức cứng đờ, kiên trì hành lễ: "Chào Bùi sư huynh!"

Bùi Lăng thản nhiên nhìn bọn họ vài lần, cũng không quan tâm lắm, liền cất bước đi về phía điểm tập hợp.

Lý Bình đã chờ sẵn ở nơi này, chỉ có một nửa đệ tử trong số mười sáu tên thắng ba vòng đã đến đây, trong số đệ tử Luyện Khí tầng chín, ngoại trừ Bùi Lăng cũng chỉ có một mình Thân Ung có mặt.

Phát hiện Bùi Lăng đến đây, Lý Bình vốn đang nhắm mắt dưỡng thần lại mở mắt ra, khẽ gật đầu với hắn.

Thân Ung hơi căng thẳng nhìn Bùi Lăng, chờ hắn đi đến chỗ cách đó không xa, cuống quít đứng dậy hành lễ: "Chào Bùi sư huynh!"

Thấy thế, đệ tử khác càng không dám thất lễ, rối rít đứng dậy hành lễ, học theo Thân Ung ân cần chào hỏi, đồng thanh nói: "Chào Bùi sư huynh!"

Bùi Lăng giật mình, chợt hiểu ra Thân Ung này là bị tình cảnh vào buổi tối ba ngày trước dọa sợ?

Chỉ là, ngay cả đám đệ tử Luyện Khí tầng tám cũng đang nơm nớp lo sợ, chẳng lẽ bốn người Phương Dã đã lan truyền tình hình đêm đó ra ngoài?

Còn đang suy nghĩ Tiền Văn Sở đã đến, sau khi thấy Bùi Lăng, sắc mặt lập tức thay đổi, chợt cười lớn đi lên hành lễ: "Bùi sư huynh, chào buổi sáng!"

Sau khi ân cần chào hỏi Bùi Lăng, lúc này mới chuyển sang Lý Bình, "Lý trưởng lão, sớm."

Lý Bình vẫn khép hờ mắt, bình thản đáp lời.

Không lâu sau, mấy người Ngô Thanh cũng lần lượt đến đây, sau khi thấy Bùi Lăng đều vô cùng cẩn thận hành lễ với hắn trước, sau đó mới ân cần chào hỏi Lý Bình.

Lý Bình vẫn thản nhiên với việc này, không hề có ý tỏ ra khó chịu.

Đám đệ tử Hòe Âm phong đứng vây xem ở đằng xa thấy tình cảnh này, đều rất hoảng sợ, có người đến chậm một bước rối rít nghe ngóng: "Người này là ai? Đám người Tiền sư huynh lại còn kính trọng hắn hơn cả Lý Bình trưởng lão?"

"Mấy ngày nay ngươi đều làm gì hả? Ngay cả điều này cũng không biết? Kia là Bùi Lăng Bùi sư huynh, là người không thể đắc tội nhất trong Hòe Âm phong!"

"Ừm? Bùi Lăng? Mấy ngày nay ta đều đang bế quan... Hắn có lai lịch gì, vì sao trước đó chưa từng nghe nói đến?"

"Suỵt... Ngươi muốn chết đừng kéo lão tử theo! Ai cho phép ngươi bất kính với Bùi sư huynh? Cút!"

Sau một trận rối loạn nho nhỏ, ánh mắt đám người nhìn về phía Bùi Lăng càng kiêng dè hơn.

Lúc này, theo người cuối cùng đến đây, mười sáu tên đệ tử đã tập trung đầy đủ.

Lúc này Lý Bình mới mở mắt ra lần nữa, lấy ra một con thuyền nhỏ từ trong tay áo, ném lên không trung, thuyền nhỏ lập tức biến lớn.

"Đi." Lý Bình nói một tiếng, đi lên đầu tiên.

Thấy thế, những người khác đều nhìn về phía Bùi Lăng.

Chờ sau Bùi Lăng bước vào boong tàu, mới rối rít sắp xếp dựa theo tu vi cao thấp, nối đuôi nhau đi lên.

Nhược Tú phong.

Là chủ phong của Nam Vực, so sánh độ cao của nó với mấy ngọn núi Phi Lô, Huyết Triều ở xung quanh, thì không hề có chút ưu thế nào.

Đứng quan sát từ trên con thuyền, thoạt nhìn Nhược Tú phong chỉ là một ngọn núi chìm nổi trong biển mây mênh mông, nếu chắc chắn phải tìm ra một vài đặc điểm, đó là đặc biệt xinh đẹp tĩnh mịch như tiên cảnh chốn nhân gian.

Cả ngọn núi toàn là cỏ cây sum sê đình đài khắp nơi, thỉnh thoảng lại thấy thác nước dòng suối chảy xuyên qua.

Hấp dẫn rất nhiều chim quý thú lạ ẩn hiện.

Phong cũng như tên, xinh đẹp động lòng người.

Tới gần vị trí đỉnh núi, có một khoảng sân bị cố ý dọn dẹp lại san bằng, lúc này đã có rất nhiều phi hành vật khí đỗ ở bên dưới.

Có độc lâu cỡ lớn, thủy đăng chiêu hồn, quan tài đủ loại, còn có rất nhiều yêu thú U Hồn dẫn dắt cỗ kiệu, xe ngựa vân vân...

Bạn đang đọc Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Trong Cẩu Đạo (Dịch) của Bạo Tạc Tiểu Nã Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 978

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.