Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghe lời nói thật lòng

Phiên bản Dịch · 745 chữ

Nhưng không lâu, thì anh lại không thể không đau lòng:

-Muốn gặp tôi thì bảo bọn họ gọi điện là được. Sao phải làm chuyện này, có gì nghiêm trọng sao?

Người phụ nữ này muốn gặp anh, trong lòng anh rất vui. Nhưng khi nghe được điện thoại, bọn người làm nói cô muốn tự sát, anh hoang mang bỏ hết công việc, vội vàng chạy về nhà.

Lâm Hoàn Nhĩ giải thích:

-Tôi không muốn tự sát, tôi bảo bọn họ gọi điện cho anh nhưng họ lại cứ nói anh bận. Tôi không còn cách nào khác đành phải làm như vậy.

-Cái gì? Bọn họ không đối tốt với em, không chăm sóc em?

Lãnh Hách Thành nghe ra từ ngữ then chốt, sắc mặt u ám trầm xuống.

Lâm Hoàn Nhĩ lắc đầu:

-Đây không phải trọng điểm, Lãnh tổng, trọng điểm là...

-Một đám phế vật, tôi lập tức đuổi việc bọn họ. Đổi người mới đến đây cho em!

-Không cần, Lãnh tổng, anh lo gì cái chuyện người làm này chứ. Tôi xin anh, thả tôi ra, có được không?

-Em nói cái gì?

Người đàn ông nhau mày, sắc mặt trầm xuống.

Lâm Hoàn Nhĩ đứng dậy, lấy quyển tạp chí ở trên bàn đưa cho Lãnh Hách Thành:

-Anh tự xem đi! Bên ngoài đều bàn tán tôi bị cưỡng giết, anh nghĩ tôi còn có thể ngồi yên sao? Tôi phải ra mặt giải thích việc này.

-Có gì mà phải giải thích? Em ở đây không tốt hay sao? Về cái nhà họ Cố đó, em lại bị bắt nạt tiếp thôi!

Người đàn ông lạnh lùng ném quyển tạp chí sang một bên.

-Lãnh tổng, tôi nhất định phải giải thích! Đây là chuyện liên quan đến danh dự của tôi!

-Danh dự của em sớm đã không còn gì rồi! Em đừng quên chuyện trong khách sạn ngày trước… kí giả bắt gian tại trận, người ngoài kia ai cũng nói em ngoại tình, Cố Thiệu Khuynh không chịu nổi mới đi tìm phụ nữ khác. Em nghĩ em còn danh dự sao?

-Lãnh tổng, anh có ý gì?

Sắc mặt Lâm Hoàn Nhĩ trở nên lạnh lẽo, cô cảm thấy thật nhục nhã.

-Chính là ý mà em vừa nghe được.

Lâm Hoàn Nhĩ bực bội:

-Lãnh tổng, nhưng lần này không giống vậy! Lần này họ nói tôi bị cưỡng giết, tôi làm sao có thể nhịn được. Tại sao anh lại cứ ép tôi?

Lâm Hoàn Nhĩ thật sự tức giận, thậm chí cô ghét Lãnh Hách Thành, anh quá lạnh lùng ích kỉ.

Người đàn ông trầm mặc một lúc. Rất nhanh, anh nắm lấy cổ tay cô, lực rất nhẹ, giọng nói cũng mềm mỏng hơn:

-Tôi giúp em giải thích. Tôi bảo đảm, sẽ không có tờ báo nào dám viết lung tung nữa.

Cho dù Lâm Hoàn Nhĩ không nói, anh cũng sẽ ngăn chặn nó.

-Không được!

Lâm Hoàn Nhĩ từ chối thẳng thừng.

-Tại sao?

Người đàn ông nhau mày lại

-Em không tin tôi?

-Đây không phải chuyện tin hay không tin. Lãnh tổng, anh giúp tôi giải thích, đến lúc đó còn thành ra chuyện gì nữa? Bọn họ chắc chắn sẽ giữa hai chúng ta có quan hệ mờ ám. Lúc đó sẽ lại càng loạn, chuyện này chỉ có tôi mới có thể ra mặt, mà tôi cũng không muốn liên lụy đến anh.

Hiện giờ chuyện đã đủ loạn rồi, Lâm Hoàn Nhĩ chỉ muốn nhanh chóng giải quyết. Nếu giờ Lãnh Hách Thành còn xen vào, cứ cho là nhà báo không dám thì anh cũng không ngăn nổi công chúng.

Đôi mắt anh u ám, sắc mặt lạnh lùng, giọng nói lại càng thêm lãnh đạm nhưng phần nhiều là sự vô vọng:

-Lâm Hoàn Nhĩ, xem ra tim em vẫn không để ở đây…

Lâm Hoàn Nhĩ có chút ngạc nhiên, quay đầu nhìn người đàn ông.

Lúc này cô nhìn thấy trên mặt anh hiện lên sự đau xót. Đây rốt cuộc là gì chứ?

-Lâm Hoàn Nhĩ….

Người đàn ông mở miệng:

-Tôi hỏi em lần cuối… Em thật sư muốn rời khỏi đây sao? Không chút do dự, không hề lưu luyến ư? Tôi muốn nghe lời nói thật lòng!

------

Dịch: Chi Chi

Proof - read: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 28/03/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.