Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Suy Kiệt

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

Chương 39: Suy Kiệt

"Cảm ơn chú."

Hàn Phong trịnh trọng cảm ơn, chú Trương luôn ở sau lưng hắn.

"Chuyện nhỏ này có đáng gì."

Trương Dương thấp giọng nói:

"Nếu ngươi muốn cảm ơn ta, một lúc nữa đi ăn cơm với ta, con gái lão Lý vừa mới trở về từ thành phố lớn, nghe nói cũng là sinh viên của học viện siêu năng lực, trắng trẻo xinh đẹp, hình như cũng là hoa khôi của trường đấy, xếp vào cấp bậc mỹ nữ, rất xứng đôi với ngươi..."

Hàn Phong:

o(╯□╰)o

Lại nữa rồi! Đúng là...Không phải là hắn không nể mặt chú Trương, mà là bây giờ mấy chuyện như là đi xem mắt thế này chưa cần thiết, Hàn Phong phải trở về từ ranh giới giữa sự sống và cái chết, đó mới là phiền phức lớn nhất.

"Chú Trương, ta..."

Hàn Phong vừa định mở miệng.

Đột nhiên, hai mắt hắn tối sầm lại, cảm giác tim đập nhanh truyền đến, ngã xuống ngay tại chỗ.

Trương Dương:

“???”

“Đứa nhỏ này, cho dù ngươi không muốn đi xem mắt cũng không cần..."

“Mẹ kiếp!”

Trương Dương theo bản năng đỡ Hàn Phong dậy, sau đó kinh hãi phát hiện ra Hàn Phong thật sự ngất xỉu, lúc này mới ôm Hàn Phong xông ra ngoài.

...

Một lúc sau, Hàn Phong từ từ tỉnh lại.

"Đây là đâu?"

Hàn Phong nhìn xung quanh là một mảnh trắng xóa.

"Bệnh viện!"

Trương Dương tức giận nói.

"Bệnh viện?"

Hàn Phong cảm thấy hơi đau đầu:

"Sao ta..."

"Ý ngươi là sao?"

Trương Dương cười lạnh:

"Bác sĩ vừa nói cho ta biết, ít nhất năm mươi tiếng rồi ngươi chưa nghỉ ngơi, thân thể suy kiệt nghiêm trọng!”

Cái gì? Vẻ mặt của Hàn Phong rất mơ hồ.

Suy kiệt?

Chờ đã, loại cảm giác tim đập nhanh vừa rồi...Chẳng lẽ đây chính đột tử trong truyền thuyết? Hù chết người ta rồi!

Nghĩ lại cũng đúng, sa bàn của hắn sắp hoàn thành, Sa Trần Chi Lực cũng sắp lột xác, hắn quá kích động cho nên không nghỉ ngơi ba ngày liên tiếp, luôn điên cuồng luyện tập và học tập! May mà đây là thế giới siêu năng, có năng lượng chống đỡ. Nếu như là trước kia, e rằng hắn đã chết tại chỗ rồi!

Đột nhiên, hắn hơi hiểu được tâm trạng của các lập trình viên dưới tay mình...

Ôi, mọi người đều không dễ dàng gì.

"Hàn Phong."

“Nâng cao thực lực rất quan trọng!”

"Nhưng giữ gìn sức khỏe của bản thân cũng rất quan trọng."

Chú Trương trầm giọng nói:

"Chờ sau này ngươi trở thành sa bàn sư cấp tạo vật, nguyên tố siêu năng lực lột xác, thân thể cũng sẽ tăng cường theo, không cần phải nóng lòng. Về chuyện nhập viện lần này, ta đã để đơn vị thanh toán cho ngươi, coi như là công lao do lần trước ngươi đã tạo ra nguyên tố sưởi ấm mặt đất, nhưng ngươi cũng không thể làm càn như vậy được!”

"Ta hiểu."

Hàn Phong cười khổ.

"Ồ, đúng rồi."

Hàn Phong nhớ tới:

"Chú Trương, chuyện xem mắt..."

"Bỏ đi."

Chú Trương thở dài:

"Con gái lão Lý nghe thấy ngươi ngất xỉu, nàng ta nói ngươi còn trẻ tuổi mà thân thể đã yếu ớt như vậy, đi theo ngươi chắc chắn sẽ không có hạnh phúc.”

Hàn Phong:

“???”

...

Một lúc sau, Trương Dương đi làm, Hàn Phong nghỉ ngơi trong bệnh viện.

Nhân dịp này, hắn xem qua sinh mệnh lực của thần niệm thể.

À....Tốt lắm, ranh giới sinh tử chỉ còn lại mười ngày!

Không sai, chỉ còn mười ngày nữa thôi!

Bởi vì cơ thể của hắn bị suy kiệt nghiêm trọng, để khôi phục sức lực mà một ngày rưỡi đã trôi qua...

"Đây mới thực sự là lãng phí thời gian!"

Hàn Phong bất đắc dĩ.

Xem ra, sau này còn phải nghỉ ngơi hợp lý. Nếu không, ranh giới sinh tử còn chưa hết hạn mà đã đột tử trước thì quá buồn cười rồi...

Còn việc hoàn thành sa bàn...

Chín mười chín phẩy ba phần trăm, một con số gần tới số cực hạn rồi!

"Rất nhanh thôi."

Hàn Phong rất phấn khởi.

Tất nhiên rồi.

Có lần suýt nữa thì đột tử này làm bài học, hắn ở trong bệnh viện nghỉ ngơi thật tốt, tiện thể khôi phục đầy đủ năng lượng, dẫu sao lần này nhập viện coi như là tai nạn lao động...

Một lúc sau, màn đêm buông xuống.

Hàn Phong mới chính thức xuất viện.

...

"Chú Trương, ta xuất viện rồi." Hàn Phong liên hệ với chú Trương.

"Ừm, trở về nghỉ ngơi cho tốt."

Chú Trương thở dài:

"Có cần nghỉ ngơi thêm một ngày nữa không?”

“Không cần, không cần đâu!”

Hàn Phong vội vàng từ chối:

"Hôm nay ta nhất định sẽ nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đi làm bình thường là được rồi.”

Đùa gì thế! Nếu hắn không đi làm một ngày, hắn sẽ nhận tài nguyên ít đi một ngày!

Bây giờ mức độ hoàn thành sa bàn của hắn đã đạt được chín mươi chín phẩy ba phần trăm, có thể cảm nhận được Sa Trần Chi Lực ngày càng mạnh mẽ hơn, cấp F đã gần trong tầm tay!

Làm sao có thể trì hoãn được?

Cúp điện thoại, Hàn Phong mới đi về nhà.

Nhưng mà trên đường trở về, khi hắn vừa đi đến một con hẻm nhỏ gần nhà trọ, hắn cảm nhận được một hơi thở bất thường.

Lúc này, ở đối diện của con hẻm, có một người đang đi tới, mặc dù người đó ăn mặc bình thường, nhìn cũng bình thường nhưng trên mặt lại đeo một chiếc khẩu trang màu đen, chỉ để lộ một đôi mắt.

Cách ăn mặc này...Đây là Gotham à? Trong lòng Hàn Phong nhảy dựng.

Bạn đang đọc Số Hiệu 09 (Bản dịch) của Trừ Chín Mươi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 206

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.